Tôi ra v lÀm lÛi.
Tôi Çi nhÜ chåy trÓn.
Khi năy, trܧc vÈ m¥t bàng hoàng cûa Gia Khanh, tôi Çă không giäi thích ǵ
ht. Tôi không Çû sÙc l¿c Ç giäi thích. S¿ kin tai ác kia Çă
khin ngÜ©i tôi nhÛn nhÜ con chi chi. BĂy gi©, tôi ch̀ mong thoát thân
ÇÜ®c nhanh chóng. Nu có phép thÀn thông, tôi së không ngåi ngÀn rùng
ḿnh bin thành con rủi chui tt qua Óng khói. NhÜng tôi ch£ng có tài
phép ǵ, Çành phäi sÜ®ng sùng bܧc chân qua ngÜ«ng cºa.
Gia Khanh không tiÍn tôi v. Nó ng̉i cht dí trên gh, vÈ m¥t vÅn
chÜa ht kinh dÎ.
Tôi Çi thĂt tha thĂt thu m¶t h̉i lâu mà vÅn chÜa hoàn h̉n. Léonard de
Vinci tØng vë bÙc tranh n°i ting v nàng Mona Lisa không có lông mày.
Næm træm næm sau, tôi låi vë nàng Mona Lisa râu ria rÆm råp. Ông ta ÇÜ®c
xÜng tøng là m¶t ha sï thiên tài. C̣n tôi h£n ÇÜ®c xem nhÜ m¶t th¢ng
Çiên. ´t ra là v§i m¶t ngÜ©i. Kh° ni, Çó låi là ngÜ©i tôi yêu
mn nhĂt.
BÙc "chân dung t́nh yêu" trên tay tôi càng lúc càng n¥ng ch́nh
chÎch. ñă mĂy lÀn tôi ÇÎnh vÙt nó xuÓng Óng cÓng dc ÇÜ©ng nhÜng
r̉i tôi km låi ÇÜ®c. Phäi Çem nó v làm b¢ng chÙng tÓ cáo thû
phåm.
Tôi không mĂt nhiu th́ gi© Ç Çoán ra tên Çu cáng Çó. Chính
th¢ng Ḥa lé chÙ không ai khác. Trong nh»ng ngày vØa qua, ch̀ có nó là thÆp
thà thÆp tḥ lÜ®n quanh bàn vit cûa tôi. Lúc nào nó cÛng la cà ḍ
xét, Çôi m¡t lé láo liên nhÜ m¶t tên mÆt thám.
Tôi ng© nghch. Bá cÛng ng© nghch nÓt. Chúng tôi cÙ tܪng Ḥa chÜa
Çánh hÖi ÇÜ®c Çiu ǵ. Nó lÜ®n l© ch¡c ch̀ do ṭ ṃ. Nào ng© nó
bit tƠng ṭng tong âm mÜu cûa hai ÇÙa tôi. Và chn lúc bĂt ng©
nhĂt - khi tôi cu¶n bÙc tranh låi chuÄn bÎ Çem Çi - nó lin hå Ƕc thû.
Hèn ǵ h̉i chiu, lúc tôi và Bá nháy nhau Çi ra, g¥p th¢ng Ḥa thĂy nó
cÜ©i cÜ©i, tôi cÙ tܪng nó cÜ©i... lÍ Ç¶. Nó "lÍ Ç¶" cho Ç©i
tôi "Ç° l", tôi ngu ngÖ ch£ng bit cóc khô ǵ. Bây gi© hay
ra th́ tĂt cä Çă mu¶n màng.
CÙ th, vØa Çi tôi vØa ngÅm nghï. Càng nghï càng rÀu. Con ÇÜ©ng t́nh
cûa tôi sao mà chông gai tr¡c trª quá chØng. Ht bÎ thi sï Ngu Kha Çánh
lén Çn bÎ ca sï Ḥa lé håi ngÀm. May mà bên cånh Ç©i tôi, c̣n
"giáo sÜ" Bá. Có nó ba hoa, tôi cÛng Ç« bủn. Nu không, ch¡c
tôi phäi b¡t chܧc th¢ng Ng», suÓt ngày c¥m cøi làm thÖ thĂt t́nh và
da dÅm mi ngÜ©i b¢ng cái cht tܪng tÜ®ng cûa ḿnh.
Khi tôi v Çn nhà, trong pḥng có Çû m¥t bá quan væn vơ, không sót
m¶t ai. Cä bn Çang ng̉i xúm xít trên giÜ©ng chÖi Çô- mi-nô. Nu
nhÜ trܧc Çây, tôi së giĂu nhËm mi chuyn. Tôi s® ch Çông
ngÜ©i. Tôi s® bÎ chc ghËo. NhÜng lúc này, tôi cóc cÀn. ñ¢ng nào, tøi
nó cÛng Çă bit tƠng bøng då tôi. CÙ tip tøc Çóng vai Tam Tång,
tôi ch̀ t° làm kh° ḿnh.
Thoåt ÇÀu, thĂy Bá ng̉i trong bn, tôi ch¶t då nh́n quanh. Tôi s® nhƠ
H̉ng nĂp Çâu Çó trong góc pḥng së bĂt th́nh ĺnh nhäy x° ra. NhÜng các
góc pḥng trÓng trÖn khin tôi an tâm.
Lúc tôi bܧc vào, ch̀ có NghÎ và Bá ngÄng lên nh́n. ThĂy tôi vÅn c̣n cÀm
cu¶n croquis trên tay, Çôi m¡t Bá l¶ vÈ sºng sÓt c¿c Ƕ. Nó khë mĂp máy
môi nhÜng không dám hƠi. ThĂy vÆy, tôi cÓ m̀m cÜ©i Ç trĂn an Bá.
NhÜng nø cÜ©i cûa tôi lúc này có lë giÓng nhÜ mu nên Bá càng tƠ ra
hoang mang t®n. Nó ng̉i nhĂp nha nhĂp nh°m nhÜ bÎ kin c¡n.
NhÜng tôi ch£ng Ç nhiu Çn chuyn Çó. Dù muÓn dù
không, tôi cÛng së "nói chuyn" v§i th¢ng Ḥa ngay bây gi©. Và
Bá së bit v́ sao nó Çă cĂt công dø cp ĺa rØng r̉i mà t¥ng vÆt
cûa tôi vÅn quy hoàn cÓ chû.
Tôi lic sang ch Ḥa ng̉i. TØ năy Çn gi©, Ng» và Ḥa không
r©i m¡t khƠi các quân c© trên tay, ra vÈ ta Çây Çang tÆp trung tÜ tܪng
ghê g§m l¡m. Tôi nh́n Çæm Çæm khuôn m¥t Ḥa. M¥t nó vÅn t̀nh khô. Tuy
nhiên, tôi vÅn phát hin mép nó có nhúc nhích m¶t tí, nºa nhÜ nghiêm
trang, nºa nhÜ cÜ©i c®t. Thái Ƕ v© vÎt cûa Ḥa khin bøng tôi Ƕt
ng¶t tÙc sôi lên. Và không d¢n ḷng ÇÜ®c n»a, tôi h¢m hè lên ting:
- Mày muÓn cÜ©i phá lên th́ cÜ©i Çåi cho r̉i, c̣n mím mím làm chi cho mƠi
ming, Ḥa Öi!
Cái ging gây chin cûa tôi th́nh ĺnh vang lên khin cä bn
giÆt ḿnh quay låi. Ḥa làm b¶ ngÖ ngác:
- Chuyn ǵ vÆy Khoa?
Tôi s¤ng ging:
- Chuyn ǵ, mày thØa bit r̉i! ñØng có giä b¶ ngây thÖ vô t¶i!
- Tao không bit thÆt mà!
Ḥa vÅn Çáp v§i cái ging cûa m¶t kÈ vØa tØ trên tr©i rÖi xuÓng. Tôi
Çiên tit mª tung bÙc tranh ra và nghin ræng hƠi:
- VÆy chÙ ÇÙa nào vë bÆy bå vô Çây?
Cä bn châu ÇÀu ḍm vô bÙc chân dung trên tay tôi và ngay lÆp tÙc ÇÙa
nào ÇÙa nĂy ôm bøng cÜ©i s¥c søa. Cä th¢ng Bá phe tôi cÛng không nhÎn
ÇÜ®c cÜ©i. Ng» vØa quËt nܧc m¡t, vØa cao hÙng làm thÖ tÙc cänh:
- T́nh yêu ai n« chÖi khæm
LĂy râu ông n c¡m c¢m bà kia!
VÈ m¥t tÜÖi hÖn h§n cûa Ng» càng khin tôi n°i khùng. Tôi ch̀ tay vô
m¥t Ḥa, Çanh ging hoånh he:
- Chính mày qut râu lên bÙc tranh phäi không?
Có lë Çiu b¶ hung hæng và Ç¢ng Ç¢ng sát khí cûa tôi làm Ḥa Çâm
ngán. Nó không dám thú thÆt:
- ñâu có! Mày vë bÙc tranh này h̉i nào, tao Çâu có bit!
ThĂy Ḥa m¶t m¿c chÓi quanh, tôi lin n¶ khí xung thiên và khác h£n lÓi
æn nói nhƠ nhË thÜ©ng ngày, tôi Ƕt ng¶t quát l§n:
- Bit! Mày bit! Trong th©i gian tao vë bÙc tranh này, mày lúc nào
cÛng quÄn quanh ŕnh rÆp và ch© cho tao h§ hênh là mày ra tay ám håi. Mày là
th¢ng Çu. Mày là Ç̉ tiu nhân. Hèn ǵ ngÜ©i ta bäo "nhĂt lé,
nh́ lùn..."
Tôi nói chÜa dÙt câu, Ḥa Çă hÀm hÀm c¡t ngang:
- Thôi, thôi, mày chºi tao nhÜ vÆy Çû r̉i! ñúng là tao Çă táy máy
nguch ngoåc vào bÙc tranh cûa mày. Tao là Ç̉ tiu nhân. NhÜng mày
Çâu có quân tº hÖn tao. Mày c̣n gian ác hÖn tao gĂp m¶t t̀ lÀn!
Ging lÜ«i th¢ng Ḥa khin tôi chÜng hºng. ThÆt tôi chÜa thĂy ai
tráo trª nhÜ nó. Tôi kt t¶i nó chÜa xong, nó Çă bày Ç¥t kt t¶i
ngÜ®c låi tôi.
- Tao làm ǵ mà mày kêu gian ác? - Tôi cau m¥t hƠi.
Ḥa hÆm h¿c:
- Sao nhƠ H̉ng bit tao gi nó là Chung Vô Dim? Chính mày nói v§i
nó phäi không?
Ḥa nh¡c låi chuyn cÛ khin tôi giÆt näy ngÜ©i. Câu chuyn ngang
trái này xäy ra tØ næm ngoái, không hiu sao Ḥa låi bit và bây gi©
lôi ra bu¶c tôi tôi. Mà nào phäi tôi cÓ t́nh chÖi ác nó. Lúc Çó, nhƠ
H̉ng nó nghi tôi so sánh nó v§i "ngÜ©i ÇËp" h Chung. ñ
minh oan, tôi bu¶c phäi khai ra th¢ng Ḥa. ñó là chuyn vån bĂt Ç¡c dï,
chÙ th¿c bøng tôi không muÓn "tÓ cáo" nó v§i nhƠ H̉ng làm ǵ.
NhÜng t́nh ngay mà l gian, tôi bit có giäi thích cách mĂy cÛng
không "trôi", Çành ÇƠ m¥t Æm Ø:
- ... à... tao có nói...
Ḥa gøc g¥c ÇÀu, bu¶c t¶i tip:
- R̉i m§i Çây, mày låi bäo v§i nhƠ H̉ng tao là nhà thÖ K.K.K. phäi không?
LÀn này th́ tôi giăy näy nhÜ Ç̀a phäi vôi:
- BÆy! BÆy! Cái vø này th́ tao không có nói à nghen!
Ḥa nghiêm m¥t:
- Có! Mày có nói!
Tôi nhæn nhó:
- Tao Çă bäo tao không nói kia mà! Lâu nay, tao Çâu có g¥p nhƠ H̉ng!
Ḥa khÎt mÛi:
- Mày không nói tr¿c tip v§i nhƠ H̉ng, nhÜng mày nói v§i th¢ng Bá.
Th¢ng Bá nói låi v§i nó.
Tr©i Öi, kiu này th́ oan cho tôi quá! Tôi quay sang Bá ÇÎnh nh© nó làm
chÙng giùm, nhÜng tôi chÜa kÎp mª ming cÀu cÙu th́ Ḥa Çă ch¥n ngang
hng tôi:
- Mày ÇØng có t́m cách chåy t¶i mĂt công! Chính nhƠ H̉ng vØa ª Çây
v. Nó Çă nói ht mi chuyn.
Tôi tr®n m¡t:
- NhƠ H̉ng vØa Çn Çây?
- ChÙ sao! Không tin, mày hƠi th¢ng Ng», th¢ng NghÎ coi! Nó vØa m¡ng tao m¶t
trÆn tÖi b©i xÓi xä, bây gi© c̣n ê Äm cä ngÜ©i!
Tit l¶ cûa Ḥa khin tôi cht Çing. Tôi tܪng th¢ng Bá nó
dùng k "Çiu h° ly sÖn" Ç dø cp Çi Çâu, ai ng©
nó låi dÅn cp v nhà gây thêm bao Çiu r¡c rÓi. Tôi lic
Bá:
- ThÆt không mày?
Bá không trä l©i có hay không. Nó ch̀ cà læm:
- ... ©...
Tôi n°i dóa:
- ", ©" cái con kh̀! Mày nói sao mà nhƠ H̉ng låi ṃ Çn
Çây?
Bá lim môi:
- Th́ tao bäo là th¢ng Ḥa m©i nó Çn nhà Ç xin li v
vic gi nó là Chung Vô Dim...
ñang nói, Bá bng ngÆp ngØng. Tôi qu¡c m¡t:
- VÆy thôi?
Bá găi ÇÀu:
- ... Và xin li cä v vic lĂy bút hiu là K.K.K. n»a!
Tôi ngºa m¥t lên trÀn nhà:
- Tr©i Öi, sao t¿ dÜng mày bÎa chuyn ra chi vÆy? Mày Çiên r̉i hä Bá?
- ChÙ tao bit nói ǵ bây gi©? - Bá thª dài - Ch̀ có bÎa ra l do
Çó, nhƠ H̉ng nó m§i chÎu r©i khƠi nhà. Nu không, c̣n khuya mày m§i
Ƕt nhÆp vô n°i!
NghÎ năy gi© ng̉i im xem tôi và Ḥa ÇĂu vơ ming, ch®t lên ting:
- T́nh yêu nào mà không trä giá! ñÜ®c cái này th́ mĂt cái khác, Khoa Öi!
Tôi không bủn Ç Çn ging Çiu châm chc cûa
NghÎ mà quay sang Ḥa, dÎu ging:
- Tao v§i mày coi nhÜ hu! V́ mày, tao xĂu h° v§i Gia Khanh. V́ tao, mày
mĂt m¥t v§i nhƠ H̉ng. T̀ sÓ nhÜ vÆy là 1-1, không ai n® ai!
Tôi vØa nói dÙt câu, Bá Ƕt ng¶t kêu toáng:
- Mày lÀm r̉i, Khoa Öi! T̀ sÓ là 1-0 chÙ không phäi là 1-1! Ch̀ có mày là
lănh Çû, chÙ th¢ng Ḥa th́ Çă rºa såch ting oan! Khi năy, th¢ng Ng»
Çă khai tuÓt tu¶t v§i nhƠ H̉ng r̉i. Nó bäo mày m§i chính là nhà thÖ K.K.K!
Tôi nghe nhÜ sét n° ngang tai, ÇÀu óc quay củng. NhÜ vÆy là th¢ng Ng» cÓ
t́nh håi tôi Çn cht. Chính nó Çă nhÅn tâm thêm m¶t ch» K. vào
bút hiu K.K. cûa tôi, r̉i bây gi© cÛng chính nó khai "l
lÎch" cûa tôi trܧc m¥t nhƠ H̉ng. Ai chÙ nhƠ H̉ng th́ nó tin ngay. ñ©i
nào nó quên chuyn tôi "khen" nܧc da cûa nó.
Tôi quay sang Ng», m¥t tím låi, m¡t long ṣng sc. NhÜng Ng» Çă ngó lÖ
ch khác. Tôi thĂy nó mím môi låi, ch¡c là nó nén cÜ©i.
Ch£ng bit làm sao, tôi Çành g¡t gƠng v§i Bá:
- Mày có m¥t ª Çó, sao không lên ting thanh minh cho tao?
- Thanh minh ǵ bây gi©?
- Th́ mày bäo cho nhƠ H̉ng bit bút hiu cûa tao ch̀ có hai ch» K. mà
thôi. Chính th¢ng Ng» m§i là thû phåm cûa ch» K. thÙ ba!
Bá nhún vai:
- Thôi Çi mày Öi! Tao mà tÓ nó, nó n°i Çiên, nó tÓ låi chuyn tøi
ḿnh æn c¡p thÖ ngÜ©i khác Ç t¥ng cho Gia Khanh, có nܧc ḿnh chui
xuÓng ÇĂt ḿnh ª!
Bá nói Çúng. Nó là "giáo sÜ", hèn ǵ nó chín ch¡n hÖn tôi. TÓt
nhĂt không nên Çøng vào Ng». Chc vào nó ch£ng khác ǵ chc vào t°
kin lºa. Nó mà khùng lên, nó ḅ ra nó c¡n sÜng mày sÜng m¥t, ch£ng
bit ÇÜ©ng nào mà Ç«. NhĂt là lúc này nó Çang rÀu rï v
chuyn con chim xÙ lå không chÎu Çáp låi t́nh yêu cûa nó, m¥c dù tháng
nào nó cÛng Çæng m¶t bài thÖ trên báo thay cho công væn nh¡c nhª.
Tính t§i tính lui, tôi bủn bă nhÆn thĂy ch£ng có cách nào hay hÖn là
"ngÆm b̉ ḥn làm ngt". ñă chĂp nhÆn "yêu" là chĂp
nhÆn... thÜÖng Çau và s¤n sàng chÎu Ç¿ng phong ba băo táp. "Thù
trong" có Ng», NghÎ, Ḥa, "gi¥c ngoài" có nhƠ H̉ng ch¢n lºa,
tôi không ÇÙng v»ng, tøi nó së nhäy x° vào "xé xác" tôi làm træm
mänh. NghÎ Çă nhÆn ÇÎnh ngay tØ ÇÀu "Sao ch°i Halley xuĂt hin!
Huynh Ç tÜÖng tàn!". Mà các huynh Öi, các huynh cÙ Çua nhau giª
toàn Ç̣n Ƕc, ch¡c Ç©i Ç tàn trܧc mĂt thôi! Tôi kt thúc
nh»ng s¿ kin Üu bủn ngày hôm Çó b¢ng m¶t l©i than van ai oán.
chÓn nào, Gia Khanh có nghe thĂy tâm s¿ cûa tôi không?