Chu+o+ng 17: Hoa Ho^`ng Xu+' Kha'c

ChÜÖng 17: Hoa H̉ng XÙ Khác

Trong nh»ng ngày äm Çåm Çó, "giáo sÜ" Bá lúc nào cÛng Çi ṭ ṭ theo tôi. Tôi lang thang trong vÜ©n, Bá cÛng lang thang trong vÜ©n. Tôi trèo lên cây mÆn, ng̉i Çu ÇÜa trên nhánh cây cho Ç« bủn. Nó cÛng trèo lên cây xoài ng̉i ḍm sang. Tôi ra ngoài b© ao ng̉i nh́n hoa sen, hoa súng. Nó cÛng xách cÀn câu ra ng̉i k‰ bên.
NhÜng m¥c cho Bá lëo Çëo bên cånh, tôi không bủn tṛ chuyŒn v§i nó. Nó bi‰t tôi "yêu là ch‰t ª trong ḷng m¶t m§" nên nó cÛng không dám hé môi.
Măi ljn ngày thÙ ba, Bá m§i nhË nhàng khuyên tôi:
- Thôi, ÇØng bủn n»a! Thua keo này ta bày keo khác, Khoa Öi!
Tôi nhæn m¥t:
- Mày nói hoài cÛng có m‡i m¶t câu Çó, tao chán l¡m r̉i!
Bá Ç¥t tay lên vai tôi:
- ñØng chán! Chán là hƠng bét! Mày yên tâm, tao vØa nghï ra m¶t k‰ m§i cho mày Çây!
Tôi thª h¡t ra:
- MÜu v§i ch£ng k‰! MÜu cûa mày là mÜu chu¶t nh¡t!
BĂt chĂp s¿ ch‰ giÍu cûa tôi, Bá vÅn thän nhiên tŕnh bày k‰ hoåch:
- Sau ba ngày Çêm nghiŠn ngÅm suy tÜ, tao vØa khám phá ra m¶t viŒc tr†ng Çåi. TĂn công em b¢ng con ÇÜ©ng væn thÖ nhåc h†a là sai lÀm. Nh»ng tṛ lăng mån Çó ch̀ dành cho nh»ng ÇÙa khác. C̣n v§i m¶t em ham h†c nhÜ em Gia Khanh mày phäi tĂn công b¢ng con ÇÜ©ng h†c tÆp!
M¥c dù chán "sÜ phø" cûa ḿnh ljn tÆn c°, tôi vÅn không nén ÇÜ®c ṭ ṃ:
- Mày nói vÆy nghïa là sao?
Bá hæm hª giäi thích:
- Nghïa là muÓn em Gia Khanh t¿ nguyŒn móc trái tim ra trao cho ḿnh, ḿnh phäi lân la giúp Ç« em trong h†c tÆp!
Tôi trÓ m¡t:
- Giúp Ç« Gia Khanh h†c tÆp? Tháng nào cÛng x‰p hång trên tao, nó không giúp Ç« tao th́ thôi, làm sao tao giúp Ç« nó n°i?
- Sao không n°i? Nó h†c giƠi nhÜng Çâu phäi giƠi ÇŠu các môn! CÛng phäi có môn nó y‰u chÙ!
Tôi nh́n Bá, bán tín bán nghi:
- NhÜ môn nào ch£ng hån?
Bá cÜ©i toe:
- VØa r̉i, tao xem bäng Çi‹m thĂy nó y‰u nhĂt ª môn... Anh væn.
Tôi thª dài thÜ©n thÜ®t:
- Tܪng nó y‰u môn nào, nó y‰u môn Çó, ḿnh bi‰t cóc khô ǵ mà giúp!
Bá khÎt mÛi:
- Mày sao Üa bi quan quá! MuÓn giƠi Anh væn th́ ch£ng có ǵ khó! Mày ch̀ cÀn Çi h†c thêm ba tháng là thØa sÙc làm thÀy Gia Khanh! Lúc Çó mày ch̀ nó, nó së nh́n mày nhÜ nh́n m¶t... nhà äo thuÆt Çåi tài!
Trܧc vÈ quä quy‰t cûa Bá, tôi ch̀ có nܧc ch¡p tay xá dài:
- Thôi, thôi, tao låy mày! Mày ÇØng xúi dåi! Anh væn mà h†c ba tháng th́ nh¢m nḥ ǵ! Tao bày Ç¥t ch̀ cho nó làm bài, rûi nó lănh dê-rô, lúc Çó tao ch̀ có nܧc khæn gói vŠ quê s§m!
Bá vÅn t́m cách thuy‰t phøc tôi:
- Mày phäi t¿ tin! Tao Çă tính r̉i...
Trܧc nay, bao gi© tôi cÛng nghe l©i Bá. NhÜng lÀn này tôi cÜÖng quy‰t "tÄy chay" k‰ hoåch khûng khi‰p cûa nó. Tôi nh¡m m¡t và ÇÜa tay bÎt tai låi:
- Thôi, thôi Çû r̉i! Không có t¿ tin t¿ tín t¿ t́n ǵ h‰t! Tao Çă nói không là không!
ThĂy tôi giª chÙng ù ĺ, Bá khë l¡c ÇÀu và thª dài quay Çi. ñ®i nó Çi m¶t LJi xa, tôi m§i hé m¡t nh́n theo. Ḍm Bá thĂt tha thĂt th‹u, tôi b‡ng thĂy t¶i t¶i. Ch¡c nó Çang bủn n‡i bủn... sÜ phø. LÀn ÇÀu tiên, sÜ phø bÎ ÇŒ tº Çu°i nhÜ Çu°i tà. NhÜng tôi bi‰t làm sao! Nghe theo nó ch¡c Ç©i tôi c̣n g¥p l¡m cänh thÜÖng tâm!
Nh»ng ngày sau Çó, không nh»ng tôi phäi tránh Bá mà c̣n phäi tránh m¥t cä nhƠ H̉ng. Bây gi©, nó Çă bi‰t tôi là nhà thÖ K.K.K., ch¡c nó không Ç‹ tôi yên.
ñ‹ tránh Çøng Ƕ v§i nó, b»a nào tôi cÛng phäi cÓ t́nh vào l§p trÍ næm, mÜ©i phút. NhƠ H̉ng ng̉i bàn trܧc, tôi ng̉i bàn sau, khoäng cách an toàn ch̀ là chân tÖ kë tóc, tôi ḷ ḍ Çi s§m, nó quay xuÓng nó hƠi t¶i, tôi h‰t ÇÜ©ng tháo chåy. Gia Khanh n°i hÙng hùa theo, chĂt vĂn tôi vŠ chuyŒn râu ria b»a trܧc, tôi càng tÖi tä.
Ba mÜÖi sáu chܧc, chܧc "Çi trÍ" xem ra dÍ thª nhĂt. ñang bù ÇÀu chép bài, låi thêm thÀy cô "giám sát" bên cånh, có cho vàng nhƠ H̉ng cÛng ch£ng dám gây s¿. Và hÍ trÓng ra chÖi vØa Çánh "tùng, tùng" là tôi nhäy v¶i qua cºa s°, tót ra sân không Ç‹ cho nó kÎp níu áo.
NhÜng nhƠ H̉ng không phäi là tay mÖ. Tôi Çă láu, nó c̣n láu hÖn. Nó dùng phép cûa nhà Cô Tô M¶ Dung Ç‹ trÎ tôi. Nó chÖi Ç̣n "gÆy ông ÇÆp lÜng ông". Tôi khù kh© Çâu bi‰t nó dùng ngay mËo "Çi trÍ" cûa tôi Ç‹ tóm c° tôi.
Tôi chåy m¥t nó ÇÜ®c ba ngày, tܪng Çă nín thª qua sông trót l†t, ai dè t§i ngày thÙ tÜ, Çang nhÖn nhÖn ôm tÆp ljn trÜ©ng, tôi b‡ng "Çøng ÇÀu" nó m¶t cái cÓp ngay trܧc c°ng, tá hƠa tam tinh. Hóa ra nhƠ H̉ng không thèm vô l§p. Nó ŕnh ngay trܧc c°ng Ç‹ ch¶p tôi.
BĂt ng© th† ÇÎch, tôi tái m¥t và v¶i dáo dác ḍm quanh. NhÜng tøi bån lúc này Çă vào h†c ráo tr†i, tôi ch£ng hy v†ng ǵ t́m ki‰m "viŒn binh".
Nh́n vÈ m¥t hoang mang cûa tôi, nhƠ H̉ng "kê" liŠn:
- Ông t́m ai mà láo liên vÆy? Ki‰m ngÜ©i "cÙu b̉" hä?
Gi†ng nhƠ H̉ng s¡c lÈm nhÜ dao cau. Nó låi nói trúng ngay tim Çen tôi khi‰n tôi ch‰t s»ng. Tôi Ăp úng:
- ñâu có!
NhƠ H̉ng nh́n tôi lØ lØ:
- Ông nói dÓi! Lúc này tôi bi‰t là ông Çang mong ông bån "giáo sÜ" cûa ông t§i giäi vây cho ông. Ông s® g¥p tôi thĂy m̉!
Tôi ÇƠ m¥t:
- H̉ng nghï sao Ăy chÙ! Tôi Çâu có s® g¥p H̉ng!
ThĂy tôi chÓi dài, nhƠ H̉ng nghinh m¥t:
- Không s® g¥p tôi, sao ông Çi trÍ hoài vÆy?
- €, à... - Tôi li‰m môi - tôi Çi trÍ tåi v́... tôi ngû dÆy trÍ!
- Xåo Öi là xåo! - NhƠ H̉ng nhæn m¥t kêu lên - Ông làm nhÜ ông ª m¶t ḿnh ngoài hoang Çäo không b¢ng! Ông dÆy trÍ th́ mĂy ông bån quí cûa ông phäi kêu ông chÙ!
Tôi găi c°:
- Tøi nó Çâu có thèm kêu!
- ChÙ không phäi ông không thèm dÆy hä?
MiŒng lÜ«i con nhƠ này Ƕc ÇÎa quá chØng. Cái gi†ng khích bác cûa nó khi‰n tôi phát khùng. N‡i s® hăi bay vèo Çâu mĂt, tôi Çâm s¤ng gi†ng:
- NhÜng viŒc ǵ tôi phäi s® ai! Tôi Çi trÍ bªi v́ tôi thích Çi trÍ, th‰ thôi!
NhƠ H̉ng có vÈ khoái trá trܧc s¿ phÅn n¶ cûa tôi, làm nhÜ cu¶c Ç©i cûa nó ch̀ có m‡i m¶t niŠm vui là ch†c cho ngÜ©i khác Ç° quåu. Nó cÜ©i chúm chím:
- Ông anh hùng quá hén! Ông làm thÖ kš tên K.K.K. Ç‹ chºi xƠ nܧc da cûa tôi mà dám tuyên bÓ là không s® g¥p tôi hén!
ñang hùng hùng h° h°, nghe nhƠ H̉ng nh¡c chuyŒn thÖ thÄn, tôi b‡ng xøi lÖ. M¥t tôi xÎu xuÓng nhÜ quä bong bóng vØa bÎ gai Çâm.
Thái Ƕ cûa tôi càng khi‰n nhƠ H̉ng hi‹u lÀm. Nó giª gi†ng nói kháy:
- Sao ông im re vÆy? B¶ h‰t ÇÜ©ng chÓi r̉i hä?
Tôi cÜ©i nhÜ m‰u:
- ViŒc ǵ tôi phäi chÓi! Tôi là K.K.K. nhÜng tôi không phäi là K.K.K.!
NhƠ H̉ng tṛn xoe m¡t:
- Ông nói ǵ mà nghe bí hi‹m quá vÆy? Ông ÇÎnh chÖi tṛ "ÇÓ mËo" v§i tôi hä?
- MÜu mËo ǵ Çâu! - Sau m¶t thoáng ngÆp ngØng, tôi bủn rÀu thú thÆt - Bài thÖ Çó cûa tôi. Tôi kš tên là K.K. NhÜng khi Çæng lên báo, th¢ng Ng» låi thêm vào m¶t ch» K. n»a. ChÙ ai låi lĂy cái bút hiŒu kÿ cøc Çó!
Tôi nói thÆt nhÜng nhƠ H̉ng coi b¶ không tin. Nó nh́n tôi v§i vÈ nghi ho¥c:
- Ông làm nhÜ tôi là con nít không b¢ng! Ông Ng» Çiên hay sao mà Çi sºa bút hiŒu cûa ông!
Tôi thª dài:
- Nó không Çiên. NhÜng nó ghét tôi. Nó ghét cái bút hiŒu K.K. cûa tôi.
- Ghét cái bút hiŒu? - NhƠ H̉ng chÜng hºng - Bút hiŒu cûa ông có cái ǵ mà ghét?
Th¡c m¡c cûa nhƠ H̉ng khi‰n tôi giÆt ḿnh nhÆn ra cu¶c "tâm s¿" Çă Çi quá xa. Xa ljn mÙc không th‹ quay låi ÇÜ®c n»a. Lúng ta lúng túng m¶t h̉i, tôi Çành nuÓt nܧc b†t, vøng vŠ giäi thích:
- Bªi v́ trong hai ch» K. Çó, m¶t ch» là Khoa, ch» K. kia là... là...
ThĂy tôi cà læm, nhƠ H̉ng lém l̀nh:
- Ông ng†ng nghÎu không nói ÇÜ®c th́ Ç‹ tôi nói giùm cho. Ch» K. kia là Gia Khanh phäi không?
Tôi không gÆt ÇÀu mà cÛng không l¡c ÇÀu. Tôi ÇÙng nhÜ chôn chân xuÓng ÇĂt, m¥t ÇƠ nhØ. NhƠ H̉ng ph§t l© n‡i xĂu h° cûa tôi. Nó thûng th̀nh nói ti‰p:
- C̣n ông Ng» ghét ông bªi v́ ông Ng» cÛng m¡c bŒnh... tÜÖng tÜ Gia Khanh giÓng nhÜ ông, Çúng không?
LÀn thÙ hai tôi không trä l©i câu hƠi cûa nhƠ H̉ng. Tôi cÛng không dám nh́n th£ng vào m¡t nó. Tôi ngÜ®ng nghÎu ngó lÖ ch‡ khác.
NhÜng nhƠ H̉ng không Ç‹ tôi yên. Gi†ng nói chua lè cûa nó vang lên bên tai khi‰n tôi Ç© ngÜ©i ra:
- LÀn trܧc ông thÜÖng tôi, ông bäo là "thÜÖng chÖi". C̣n lÀn này ông "thÜÖng chÖi" hay là "thÜÖng thiŒt" vÆy?
Tôi Çoán th‰ nào nhƠ H̉ng cÛng hƠi câu này. NhÜng tôi không t́m ra cách ÇÓi phó. N‰u bäo "thÜÖng chÖi", nó vŠ nó méc låi v§i Gia Khanh th́ khÓn. ñó là chÜa k‹ nó n°i khùng lên nó chºi tôi t¡t b‰p. Nó së bäo tôi "bܧc qua xác cûa phø n»". Nó së Ç̣i Çem tôi ra b¡n bƠ. NhÜng nói "thÜÖng thiŒt" th́ tôi không Çû can Çäm. Tôi Çă l« mang ti‰ng là "ngÜ©i m¥t s¡t", bây gi© thú nhÆn m†i chuyŒn, khác nào tôi t¿ k‰t án ḿnh. Tøi con gái së tha h̉ ch‰ nhåo tôi. Chúng së bäo tôi là Ç̉ Çåo ÇÙc giä. S¡t cûa tôi là s¡t dƠm, s¡t ph‰ liŒu.
LÀn ÇÀu tiên trong Ç©i, tôi lâm vào cänh tĂn thoái lÜ«ng nan, "chÖi" hay "thiŒt" Ç¢ng nào cÛng dª.
ThĂy tôi trÀm tÜ lâu l¡c, s® tôi hóa Çá, nhƠ H̉ng thÜÖng håi mách nܧc:
- NhÜ vÆy là ông "thÜÖng thiŒt" phäi không? Ông cÙ thú nhÆn Çi, n‰u Çúng vÆy, tôi g¥p Gia Khanh tôi "nói vô" giùm cho!
L©i hÙa hËn cûa nhƠ H̉ng hĂp dÅn và bĂt ng© ljn mÙc tôi tܪng là tôi nghe lÀm. Lúc năy, khi tôi sÜ®ng sùng ti‰t l¶ bút hiŒu K.K. cûa tôi là do tên tôi và tên Gia Khanh ghép låi, tôi cÙ Çinh ninh nhƠ H̉ng së m̀a mai tôi ghê l¡m, nào ng© nó không nh»ng không "k‰t án" tôi mà c̣n ngƠ š muÓn giúp Ç« tôi n»a. Quä thÆt ÇiŠu Çó khi‰n tôi bàng hoàng vô k‹. Và tôi tin r¢ng n‰u nhƠ H̉ng chÎu làm Çúng nhÜ l©i nó hÙa th́ chuyŒn t́nh cäm cûa tôi së ti‰n vùn vøt nhÜ máy bay phän l¿c. Tôi së bƠ tøi th¢ng Ng», th¢ng NghÎ, th¢ng Ḥa ª låi Ç¢ng sau xa l¡c xa lÖ. Các ÇÓi thû cûa tôi lúc Çó ch̀ có nܧc Ùa nܧc m¡t tuyŒt v†ng nh́n theo. Hào hÙng trܧc viÍn anh sáng sûa Çó, tôi không bủn gi» kë n»a. Tôi khë li‰c nhƠ H̉ng, thËn thùng "nhÆn t¶i":
- ¯, tôi... "thÜÖng thiŒt"!
Nói xong, tôi b‡ng cäm thĂy nóng ran mày m¥t. Tôi tܪng nhÜ tôi Çang æn c¡p bÎ b¡t quä tang. Tôi cúi ÇÀu nh́n xuÓng ÇĂt và thĂy nh»ng ngón chân ḿnh Çang ng† nguÆy m¶t cách kh° sª bên trong quai dép. Ti‰ng nhƠ H̉ng cÜ©i khúc khích bên tai càng khi‰n tôi bÓi tÓi t®n.
May sao lúc Ăy ti‰ng trÓng Ç°i ti‰t h†c th́nh ĺnh vang lên.
- Thôi, tôi vào l§p nghen!
Tôi v¶i vàng lên ti‰ng và không Ç®i cho nhƠ H̉ng kÎp có š ki‰n, tôi d®m chân ÇÎnh bܧc.
NhÜng tôi chÜa kÎp tháo chåy, nhƠ H̉ng Çă lÆt ÇÆt ngæn låi. Nó kêu:
- Khoa khoan Çi Çă! ñÙng låi H̉ng nói cái này cho nghe nè!
Tr©i ÇĂt Öi, Çang "ông ông tôi tôi" nhÜ hai kÈ tº thù, sao t¿ dÜng nó chuy‹n tông thành "Khoa Khoa H̉ng H̉ng" nghe ng†t lÎm nhÜ ÇÜ©ng phèn vÆy không bi‰t! Hay là nó Çang âm mÜu hăm håi ǵ tôi Çây? Tôi thĂp thƠm nhû bøng và røt rè quay låi.
Và tôi vô cùng ng« ngàng khi b¡t g¥p trên gÜÖng m¥t ng° ngáo cûa nó nø cÜ©i thân thiŒn và tia nh́n Ăm áp t¿a mùa hè xích Çåo. BĂt giác tôi khë mĂp máy môi và hƠi låi, gi†ng cÛng ng†t không kém:
- H̉ng ÇÎnh nói ǵ n»a vÆy?
NhƠ H̉ng không trä l©i th£ng câu hƠi cûa tôi. Mà nó ÇÓ:
- Khoa có bi‰t sáng nay H̉ng Çón ÇÜ©ng Khoa Ç‹ làm ǵ không?
- Th́ Ç‹ "hƠi t¶i" cái vø K.K.K. chÙ ǵ! - Tôi gÜ®ng gåo Çáp.
- Không phäi Çâu! - NhƠ H̉ng cÜ©i láu l̀nh - ChuyŒn Çó, H̉ng ch̀ Çùa thôi! Th¿c ra, H̉ng g¥p Khoa là Ç‹ m©i Khoa ljn nhà chÖi!
- M©i ljn nhà chÖi? - Tôi kêu lên kinh ngåc.
- ¯, mË H̉ng m©i. MË H̉ng bäo H̉ng rû Khoa ljn chÖi. Cä H̉ng n»a, H̉ng cÛng m©i Khoa. - R̉i nó nheo m¡t nghÎch ng®m - ChuyŒn h̉i nhƠ, mË H̉ng k‹ cho H̉ng nghe h‰t r̉i. Té ra H̉ng và Khoa k‰t bån v§i nhau lâu ghê hén!
Nói xong, nhƠ H̉ng låi cÜ©i khúc khích. Tôi cÛng bÆt cÜ©i. Và thª m¶t hÖi dài nhË nhơm. Th́ ra vÆy. Ông tôi Çă cÙu nhƠ H̉ng, nh© vÆy ông cÙu luôn cä tôi. N‰u h̉i Çó, mË nhƠ H̉ng không mang nó ljn cho ông tôi, ch¡c b»a nay nó mang tôi ljn... nhà xác. ÷n ÇŠn oán trä, nhƠ H̉ng không n« n¥ng tay v§i tôi. NgÜ®c låi, nó c̣n niŠm nª m©i tôi ljn nhà nó chÖi. TØ nay trª Çi, tôi khƠi cÀn nh© Bá dùng k‰ "ÇiŒu h° ly sÖn" n»a. Chính c†p Çă Çích thân rû tôi vào hang "Çàm Çåo". Ch¡c ch¡n nó së không æn thÎt tôi. Mà së tåo ÇiŠu kiŒn cho tôi "xÖi tái" con nai Çang ª tr† trong hang nó. VĂn ÇŠ bây gi© ch̀ là th©i gian. ChØng nào "xÖi"? Ngay chiŠu nay chæng? Tôi không bi‰t. Tôi nh́n nhƠ H̉ng, nói Çåi:
- ChiŠu nay Khoa ghé!

TruyŒn Khác star Hoa H̉ng XÙ Khác star ChÜÖng 18