Chu+o+ng 19: Hoa Ho^`ng Xu+' Kha'c

ChÜÖng 19: Hoa H̉ng XÙ Khác

Hôm liên hoan væn nghŒ toàn trÜ©ng cuÓi næm, tôi bĂt ng© ÇÜ®c lên sân khĂu. ñúng là chuyŒn không mÖ thĂy n°i.
ñÀu Çuôi tåi th¢ng Quang sún. Nó ÇÜ®c phân công Çóng vai tên ÇÀy t§ trong vª hài kÎch cûa l§p tôi. TÆp dÜ®t Çâu vào Çó, s¡p ljn ngày diÍn, nó b‡ng læn Çùng ra Óm.
Th¢ng Châu trܪng ban væn nghŒ phäi qušnh quáng t́m ngÜ©i thay vai. Không hi‹u m¡t nó quáng gà nhÜ th‰ nào mà nó låi ch†n tôi.
Khi nghe Châu tuyên bÓ tôi Çă ÇÜ®c ch†n Çóng th‰ Quang sún, tóc gáy tôi cÙ d¿ng ÇÙng cä lên. Và dï nhiên, tôi tØ chÓi quy‰t liŒt:
- Không! Tao không Çóng Çâu!
- Mày cÙ Çóng Çi! Không khó khæn l¡m Çâu! - Châu næn ǹ.
Tôi vÅn l¡c ÇÀu nguÀy nguÆy:
- Tao Çă nói là không Çóng mà! Mày t́m ÇÙa khác Çi!
Châu nhæn nhó:
- T́m ai bây gi©! Ch̀ có mày là thích h®p v§i vai Çó!
- Tao có bi‰t Çóng kÎch Çâu mà thích h®p!
Châu kiên tŕ Ƕng viên:
- Không bi‰t th́ tÆp r̉i së bi‰t! Tܧng mày kh© kh©, nhÆp vai ÇÀy t§ th́ không chê vào Çâu ÇÜ®c!
Châu Ƕng viên tôi mà y nhÜ chºi tôi. Tܪng nó ch†n tôi Çóng th‰ th¢ng Quang v́ nó phát hiŒn tôi có næng khi‰u diÍn xuĂt, nào ng© do nó phát hiŒn tôi có tܧng làm... ÇÀy t§. ñiŠu Çó càng khi‰n tôi tÄy chay kÎch nghŒ. Tôi kiên quy‰t:
- Tao nói m¶t lÀn chót: tao không Çóng!
Châu túng th‰, bèn cÀu cÙu cô TÀn. Cô TÀn dÎu dàng nói v§i tôi:
- Khoa phäi giúp cho ban væn nghŒ cûa l§p ḿnh m¶t tay chÙ!
Gi†ng cô TÀn êm nhÜ ru. NhÜng lÀn này cô không ru ÇÜ®c tôi. Tôi ÇÎnh nói cho cô bi‰t là trong trÜ©ng h®p này, "giúp hai tay" tôi cÛng không giúp ÇÜ®c n»a là "giúp m¶t tay", nhÜng tôi chÜa kÎp mª miŒng thoái thác th́ Gia Khanh ÇÙng bên cånh b‡ng nhË nhàng lên ti‰ng:
- Nghe l©i cô Çi, Khoa Öi! Khi nào Khoa lên diÍn, Gia Khanh quËt l† nghË giùm cho!
Gia Khanh Ƕt ng¶t xen vào làm t́nh th‰ thay Ç°i h£n. Nó ru ÇÜ®c tôi ngay. Nó hÙa hËn cái khoän quËt l† nghË càng khi‰n tôi khoái chí tº. Tôi nh́n cô TÀn, Çáp b¢ng gi†ng ngoan ngoăn:
- Då, em së Çóng.
ThĂy tôi chÎu nhÆn l©i, th¢ng Châu mØng h‰t l§n. Nó lÆp tÙc cÀm tay tôi kéo Çi phæng phæng.
- ñi Çâu Çây? - Tôi hƠi.
- ñi æn chè! Tao Çăi mày!
Châu dÅn tôi ra quán chè trܧc c°ng trÜ©ng, kêu hai ly thÆt to. Tôi lây th¢ng Ng», ghét chè nhĂt th‰ gi§i. Tôi ch̀ khoái uÓng cà phê. NhÜng trܧc niŠm hân hoan cûa Châu, tôi không n« tØ chÓi. Tôi bÜng ly chè to t° bÓ, múc tØng mu‡ng nhƠ cho vào miŒng.
Và m¥c cho Châu huyên thiên Çû chuyŒn bên tai, tôi vØa nhĂp nháp vÎ ng†t vØa nghiŠn ngÅm vŠ nh»ng éo le cûa Ç©i ngÜ©i. RÓt cu¶c th́ r̉i tôi cÛng ÇÜ®c lên sân khĂu, nhÜng thay v́ trª thành ca sï, tôi låi thành kÎch sï. Tôi ch£ng ÇÜ®c hát song ca chung v§i Gia Khanh, cÛng ch£ng Çóng ÇÜ®c m¶t vai sang tr†ng. SÓ tôi là sÓ æn mày nên ch̀ h®p v§i vai ÇÀy t§. N‰u không có l©i thÀy dùi Gia Khanh, tôi Çă tØ chÓi th£ng thØng, m¥c cho th¢ng Châu nài ǹ ră h†ng.
NhÜng Gia Khanh Çă phán, tôi ch̀ bi‰t nh¡m m¡t nghe theo. Nh»ng ngày sau Çó là nh»ng ngày tÆp dÜ®t. V́ th©i gian gĂp rút nên th¢ng Châu b¡t tôi tÆp cÆt l¿c. Hóa ra Çóng kÎch cÛng không ljn n‡i khó l¡m. HÖn n»a,vai ÇÀy t§ cûa tôi là vai phø, ch̀ xuĂt hiŒn trên sân khĂu có mĂy phút phù du, nên tôi ch£ng vĂt vä bao nhiêu. Xem tôi tÆp, Châu ÇÙng bên ngoài gÆt gù Ƕng viên:
- Khá l¡m! CÓ lên Khoa Öi!
Nó khen tôi mà sao tôi ch£ng thích thú chút nào. M¥t tôi cÙ rÀu rÀu. CÙ nghï ljn chuyŒn trong khi tôi læn lÜng ra làm ÇÀy t§ th́ cùng lúc Çó, Ḥa lé Çang tÆp hát chung v§i Gia Khanh ª Çâu Çó, bøng tôi cÙ Ăm a Ăm ách.
NhÜng r̉i Çúng nhÜ ông bà nói "ª hiŠn g¥p lành", n‡i gian kh° cûa tôi Çă ÇÜ®c ÇŠn bù. T§i ngày bi‹u diÍn væn nghŒ, Gia Khanh Çă gi» l©i hÙa. MĂy phút trܧc khi vª kÎch mª màn, nó ÇÙng sau "hÆu trÜ©ng" ngo¡c tôi:
- Khoa låi Çây!
Tôi hí hºng chåy låi.
ñ®i cho tôi låi gÀn, Gia Khanh tḥ ngón tay trƠ quËt lên Çít n̉i r̉i huÖ huÖ trܧc m¥t tôi, m̀m cÜ©i bäo:
- Khoa ÇÙng yên Ç‹ Gia Khanh vë râu cho!
ChuyŒn "vë râu" lÀn trܧc khi‰n tôi Çau kh° bao nhiêu th́ cú "vë râu" lÀn này khi‰n tôi tÜÖi t̀nh bĂy nhiêu. Tôi nh¡m m¡t låi và cäm thĂy ngón tay cûa Gia Khanh lܧt nhË trên m¥t tôi mŠm måi và âu y‰m xi‰t bao! Ch̀ ti‰c là râu con ngÜ©i ta m†c ít quá, chÙ n‰u râu cÛng m†c tràn lan kh¡p m¥t mày ÇÀu c° nhÜ cƠ dåi, h£n tôi së tÆn hܪng cái cäm xúc ng†t ngào Çó lâu hÖn n»a.
Trang Çi‹m cho tôi xong, Gia Khanh ÇÙng lùi ra m¶t bܧc, nghiêng ÇÀu ng¡m nghía. VØa ng¡m nó vØa cÜ©i khúc khích.
- Ǵ mà cÜ©i? - Tôi ch¶t då hƠi.
- Trông Khoa "láu" l¡m!
Nói xong, Gia Khanh ÇÜa cho tôi m¶t cái gÜÖng con.
Tôi ṭ ṃ nh́n vào gÜÖng. Và tôi cÛng không nhÎn ÇÜ®c cÜ©i. Gia Khanh Çă quŒt cho tôi hai hàng lông mày rÆm ŕ nhÜ hai con sâu róm. M‡i lÀn tôi nhܧng m¡t, hai con sâu róm ng† nguÆy trông phát §n. NhÜng bủn cÜ©i nhĂt là hai hàng ria mép. Hai hàng ria dài và v‹nh cong lên nhÜ ria cûa d'Artagnan khi‰n gÜÖng m¥t tôi nom láu cá không th‹ tܪng.
V§i b¶ tÎch nhÜ th‰, tôi vØa ló m¥t ra sân khĂu, Çang c̣n ngÖ ngÖ ngác ngác, chÜa nói ÇÜ®c câu nào, tøi bån Çă cÜ©i Àm. Và m¥c dù xuĂt hiŒn không nhiŠu, nhÜng nh»ng pha "diÍn" cûa tôi luôn ÇÜ®c chào Çón b¢ng nh»ng tràng pháo tay tán thܪng. Cho ljn khi r©i khƠi sân khĂu, tôi cÛng không th‹ nào tܪng tÜ®ng ÇÜ®c con ngÜ©i ta có th‹ thành công trong môn kÎch b¢ng cách vØa diÍn vØa... run nhÜ tôi.
Gia Khanh Çă ÇÙng s¤n sau bøc g‡ v§i chi‰c khæn ܧt trên tay. Tôi vØa ḷ ḍ leo xuÓng sân khĂu, Gia Khanh Çă ti‰n t§i trܧc m¥t tôi, dÎu dàng nói:
- ñ‹ Gia Khanh chùi l† nghË cho!
Và trong khi tôi ÇÙng ch‰t trân v́ xúc d¶ng, chÜa kÎp Çáp, Gia Khanh Çă nhË nhàng áp chi‰c khæn mát lånh lên m¥t tôi. Nhoáng m¶t cái, hai con sâu róm và hàng ria vênh váo Çă bi‰n mĂt khƠi gÜÖng m¥t tôi. Và hŒt nhÜ trong nh»ng câu chuyŒn c° tích Çáng giá, ch̀ cÀn công chúa Gia Khanh chåm tay vào ngÜ©i tôi, tôi liŠn thoát khƠi thân phÆn cûa m¶t kÈ tôi t§ nghèo hèn, và lÆp tÙc bi‰n thành m¶t... pḥ mă khôi ngô.
Pḥ mà khôi ngô nhÜng ng© nghŒch. Công chúa chùi l† nghË cho pḥ mă cä bu°i r̉i mà pḥ mă cÙ ÇÙng lóng ngóng ch£ng bi‰t nói ǵ. Măi ljn khi Gia Khanh chuÄn bÎ lên hát, tôi m§i nói ÇÜ®c m¶t câu khách sáo hång bét:
- Cäm Ön Gia Khanh nghen!
L©i nói vØa thÓt ra khƠi cºa miŒng, tôi ch®t nhÆn ra s¿ vô duyên cûa ḿnh, liŠn v¶i vàng l̀nh Çi ch‡ khác. Tôi chủn xuÓng hàng gh‰ chót, ÇÙng lÅn l¶n v§i tøi h†c sinh l§p khác, ngh‰ch m¡t ḍm lên sân khĂu. Gia Khanh Çang hát c¥p v§i Ḥa lé. Ḥa vÅn không bƠ tÆt cÛ, vØa hát nó vØa li‰c Gia Khanh ch¢m ch¥p, c¥p m¡t nó Çong ÇÜa t́nh tÙ. NhÜng lÀn này tôi không cäm thĂy Ăm Ùc n»a. Tôi cÛng không thèm ghen tÎ v§i Ḥa. NgÜ®c låi tôi c̣n t¶i nghiŒp nó. Nó Çâu có bi‰t trên sân khĂu Gia Khanh hát chung v§i nó, nhÜng dܧi sân khĂu Gia Khanh låi mÖn tr§n lau m¥t cho tôi. Nó là ca sï, nhÜng chính tôi m§i là pḥ mă. Nó có hát ljn ră h†ng, nó có li‰c m¡t ÇÜa t́nh ljn rách cä khóe cÛng không mong chi‰m ÇÜ®c ÇÎa vÎ cûa tôi.
NiŠm vui cûa tôi không dØng låi trong ngày hôm Çó. Sáng hôm sau, không bi‰t Bá Çi Çâu vŠ mà nó x̉ng x¶c Çâm b° vào pḥng và cÀm tay tôi kéo tuÓt ra sau vÜ©n. B¶ tÎch cûa Bá khi‰n tôi không ngæn ÇÜ®c th¡c m¡c:
- Làm ǵ mà lén lén lút lút vÆy?
Khi ch̀ c̣n có hai ÇÙa, Bá cÜ©i h́ h́:
- Cho mày coi cái này nè!
VØa nói, Bá vØa rút trong túi ra m¶t tĂm h́nh ÇÜa tôi.
VØa nh́n thĂy tĂm h́nh, tôi Çă giÆt b¡n ngÜ©i và kinh ngåc kêu lên:
- Ña, ª Çâu ra vÆy?
Hóa ra Çó là tĂm h́nh chøp cänh Gia Khanh Çang chùi l† nghË cho tôi hôm qua. Bá có vÈ thích thú trܧc s¿ sºng sÓt cûa tôi. Nó Ü«n ng¿c:
- Tao chøp chÙ Çâu!
- Xåo!
- Tao xåo mày làm ǵ!
- Mày làm ǵ có máy änh mà chøp?
Bá khÎt mÛi:
- Máy änh cûa ông th® chøp h́nh. TrÜ©ng ḿnh thuê °ng vô chøp änh liên hoan væn nghŒ. Hôm qua, thĂy cänh mùi mÅn cûa hai ÇÙa mày, tao liŠn mÜ®n máy änh cûa °ng, ÇÜa lên bĂm "c¡c" m¶t phát. Th‰ là có ngay tĂm h́nh "lÎch sº" này.
Tôi không th¡c m¡c n»a. Mà cúi xuÓng ng¡m nghía tĂm h́nh. ñúng nhÜ Bá nhÆn xét, cänh Gia Khanh lau m¥t cho tôi trông thÆt mùi mÅn. Tôi có cäm tܪng không phäi nó chùi l† nghË cho tôi mà nó âu y‰m lau... nh»ng gi†t lŒ cho ngÜ©i yêu trܧc phút chia tay. S¿ liên tܪng ngÆm ngùi Çó khi‰n tôi không ngæn ÇÜ®c m¶t ti‰ng thª dài. Tôi nói v§i Bá:
- Mày ÇÜa tao tĂm h́nh này Çi!
- Chi vÆy?
- Tao t¥ng Gia Khanh làm k› niŒm.
Bá dÜ©ng nhÜ Ç†c ÇÜ®c tâm trång cûa tôi. Nó không n« ch†c ghËo. Mà hĂt hàm:
- Mày lĂy Çi.
Tôi mØng nhÜ mª c© trong bøng, liŠn v¶i vă räo bܧc ljn nhà Gia Khanh. Tôi b¡t g¥p nó Çang ÇÙng chäi tóc trܧc cºa.
ThĂy tôi xuĂt hiŒn, Gia Khanh tṛn m¡t, nhÜng nó chÜa kÎp hƠi, tôi Çă v¶i vàng lên ti‰ng:
- T¥ng Gia Khanh cái này nè!
VØa nói tôi vØa dúi tĂm h́nh vào tay nó, r̉i lÆt ÇÆt bƠ Çi. Tôi không Çû can Çäm ÇÙng låi Ç‹ chÙng ki‰n cänh Gia Khanh "nghiên cÙu" tĂm h́nh t́nh tÙ Çó.
NhÜng tôi m§i Çi ÇÜ®c hai mÜÖi thܧc, Çă nghe Gia Khanh g†i giÆt phía sau:
- Khoa Öi Khoa!
Gia Khanh kêu l§n ljn mÙc tôi không th‹ giä Çi‰c. Tôi Çành phäi b̉n ch̉n quay låi, trái tim ÇÆp th́nh th́nh nhÜ muÓn væng ra khƠi l̉ng ng¿c. Gia Khanh ch£ng thèm quan tâm ljn vÈ hÓt hoäng cûa tôi. Nó m̀m cÜ©i ÇÜa tĂm h́nh:
- Trä cho Khoa nè!
Nó nhË nhàng Ç¥t tĂm h́nh vào tay tôi và thän nhiên quay vào nhà và không cÀn bi‰t tôi có chÎu nhÆn hay không. Tôi cÀm lĂy tĂm h́nh nhÜ cÀm m¶t mänh t́nh Çă v«, ḷng Çau nhÜ xé. NhÜ vÆy là Gia Khanh Çă th£ng tay tØ chÓi t́nh tôi. Nó không bủn nhÆn tĂm h́nh k› niŒm cûa tôi, hành Ƕng Çó có khác chi m¶t l©i nói phÛ phàng. Hóa ra nó lau m¥t cho tôi cÛng nhÜ nó lau m¥t cho... em út nó, chùi l† nghË cÛng nhÜ chùi ḷng tḥng mÛi dăi, chùi cho såch së vŒ sinh chÙ nào phäi... lau khô lŒ th¡m, vÆy mà th¢ng Bá và tôi cÙ hí hºng kêu "mùi".
Gia Khanh bƠ vô nhà Çă lâu mà tôi cÙ ngÄn ngÖ ÇÙng t¿a tr©i tr̉ng. Phäi mĂt ljn mÜ©i læm phút sau, tôi m§i hoàn h̉n và bÀn thÀn ÇÜa tay Çút tĂm h́nh vô túi áo.
NhÜng khi giÖ tĂm h́nh lên, tôi b‡ng nhác thĂy m¶t ḍng ch» thĂp thoáng ª m¥t sau. Tôi run run lÆt ngÜ®c tĂm h́nh låi và bàng hoàng khi b¡t g¥p hàng ch» nguŒch ngoåc cûa Gia Khanh:
- BÓn gi© chiŠu mai, Gia Khanh Ç®i Khoa ª Ngàn KhÖi!

TruyŒn Khác star Hoa H̉ng XÙ Khác star ChÜÖng 20