Chu+o+ng 4: Hoa Ho^`ng Xu+' Kha'c

ChÜÖng 4: Hoa H̉ng XÙ Khác

Sau s¿ kiŒn quái qù Çó, Bá hƠi tôi:
- B¶ mày muÓn Çæng bài lên báo tÜ©ng l¡m hä?
- ¯! - Tôi li‰m môi, khë Çáp.
Bá gÆt gù:
- Tao së ch̀ cho mày m¶t cách. Cách này khƠi cÀn phäi yêu, khƠi cÀn phäi nghï t§i con H̉ng "chà-và" chi cho mŒt.
- DÍ không? - Tôi thĂp thƠm.
- DÍ ®t.
Tôi sáng m¡t lên:
- VÆy mày ch̀ tao Çi!
Bá h¡ng gi†ng:
- Mày ÇØng thèm làm thÖ n»a!
Tôi gøc g¥c ÇÀu ra vÈ hi‹u bi‰t:
- Tao hi‹u r̉i! Ư mày muÓn nói tao có khi‰u vi‰t væn hÖn làm thÖ chÙ ǵ?
Bá nhún vai:
- Không phäi. Cä vi‰t væn lÅn làm thÖ, mày ÇŠu ch£ng có næng khi‰u ǵ sĂt.
Tuyên bÓ th£ng thØng cûa Bá khi‰n tôi bàng hoàng. Tôi cay Ç¡ng hƠi låi:
- Sao tao nh§ hôm trܧc có lÀn mày bäo tao có... næng khi‰u væn nghŒ kia mà?
Bá cÜ©i:
- Hôm trܧc tao nói là nói chuyŒn khác. Ư tao muÓn bäo là mày vë ÇËp. ChuyŒn Çó ch£ng æn nhÆp ǵ ljn væn thÖ.
Hóa ra là vÆy. Hôm trܧc Bá không nói rơ làm tôi cÙ tܪng bª. Tôi thĂt v†ng thª dài:
- Làm thÖ tao không có sÙc, vi‰t væn tao ch£ng có tài, vÆy sao mày bäo mày ch̀ tao cách Çæng bài lên báo?
Bá nói, gi†ng thän nhiên:
- Th́ Çâu cÙ phäi là thÖ v§i væn! Mày vi‰t th‹ loåi khác!
Tôi ch§p m¡t:
- Th‹ loåi ǵ?
- Mày vi‰t chuyŒn... vui cÜ©i!
Tܪng Bá bày vë sao, nó khuyên tôi vi‰t chuyŒn vui cÜ©i làm tôi cÜ©i h‰t muÓn n°i. Tôi nhæn nhó:
- Tao muÓn trª thành nhà væn, nhà thÖ kia! Vi‰t chuyŒn cÜ©i th́ Çâu có thành "nhà" ǵ?
Bá cÜ©i khÄy:
- Mày ngÓc quá! Sao låi không thành "nhà" ǵ? Vi‰t ÇÜ®c chuyŒn vui cÜ©i xÜa nay ch̀ có nh»ng... nhà tâm lš. Không rành tâm lš sao ch†c cho thiên hå cÜ©i ÇÜ®c! - R̉i Bá lên gi†ng trÎnh tr†ng - Tao nói cho mày bi‰t, làm nhà tâm lš oai hÖn nhà væn nhà thÖ nhiŠu. Væn thÖ ch̀ n¢m trong lănh v¿c væn h†c, c̣n tâm lš låi thu¶c vŠ phåm trù... tri‰t h†c. Mày së trª thành tri‰t gia. Nhà thÖ NguyÍn Væn Ng» ch̀ Çáng h†c tṛ mày!
Bá bÖm "chuyŒn vui cÜ©i" lên tÆn mây xanh. ViÍn änh nó vë ra khi‰n tôi ngÄn ngÖ. NhÜng tôi vÅn e dè:
- Tao s® th¢ng Ng» së không Çæng.
Bá hØ mÛi:
- Sao låi không Çæng? Mày vi‰t cho t‰u vào, nó së Çæng!
- NhÜng tao låi không có máu t‰u! - Tôi Ăp úng, gi†ng kh° sª - Phäi chi tao có ÇÜ®c m¶t phÀn mÜ©i cái tài ti‰u lâm cûa mày!
ThĂy tôi chÜa Çánh Çă hàng, năy gi© ch̀ thª ra r¥t m¶t gi†ng ̀u x́u, Bá nhË nhàng Ƕng viên:
- Mày ÇØng lo! Tao së vi‰t thº m¶t vài mÄu chuyŒn cho mày xem! Th¢ng Ng» v§ ÇÜ®c h£n là mê tít. Nó së Ç̣i Çæng lên báo ngay. Lúc Çó, mày nên džc kÏ nh»ng mÄu chuyŒn cûa tao Ç‹... h†c tÆp. N‰u chÎu h†c tÆp nghiêm túc, trܧc sau ǵ mày cÛng së vi‰t ÇÜ®c nh»ng mÄu chuyŒn thú vÎ không kém ǵ chuyŒn Ba Giai Tú XuĂt.
Gi†ng Bá ng†t nhÜ ÇÜ©ng phèn. Nó quäng cáo m¶t h̉i, tôi bùi tai ngay. Tôi không thèm trª thành NguyÍn Tuân, NguyÍn Bính n»a. Làm nhà væn nhà thÖ chi cho c¿c thân. Trª thành nhà tâm lš coi b¶ dÍ æn hÖn và theo nhÜ l©i Bá nói th́ c̣n lØng lÅy hÖn nhiŠu. Låi khƠi phäi yêu i‰c lôi thôi, ch£ng ÇÜ®c tích s¿ ǵ, c̣n thêm c§ cho bån bè ch†c ghËo.
NhÜng tôi chÜa trª thành nhà tâm lš ngay ÇÜ®c. Tôi phäi Ç®i Bá "sän xuĂt" vài mÄu chuyŒn vui cÜ©i cho tôi nghiên cÙu h†c tÆp.
Bá Çúng là m¶t con ngÜ©i nhanh nhÄu. Nó ch£ng b¡t tôi phäi Ç®i lâu. M§i nói chuyŒn v§i nhau hôm trܧc, hôm sau Bá Çă ch́a cho tôi xem ba mÄu chuyŒn nóng h°i vØa th°i vØa... džc.
Tôi nh́n Bá, thán phøc:
- Mày vi‰t h̉i nào lË vÆy?
Bá vung tay:
- Vi‰t h̉i sáng, ª ngay trong l§p. Tính tao vÆy, tao ghét s¿ chÆm chåp, làm ǵ là làm ngay!
R̉i Bá nh́n mĂy t giĂy tôi Çang cÀm trên tay, nôn nóng giøc:
- Mày džc Çi!
Tôi mª to m¡t, chæm chú džc.
Tôi džc kÏ tØng ch» và trong khi džc tôi nhíu mày cÓ t́m xem cái tính duyên dáng nó n¢m ª Çâu. NhÜng h́nh nhÜ th¢ng Bá nó giĂu cái duyên cûa nó kÏ quá nên tôi t́m hoài không thĂy. Tôi džc t§i džc lui hai ba lÀn nhÜ muÓn b§i tung tØng con ch» lên khƠi m¥t giĂy, trán nhæn låi nhÜ ôn già bäy mÜÖi, nhÜng tôi vÅn ch£ng thĂy nh»ng chuyŒn vui cÜ©i cûa th¢ng Bá nó "vui cÜ©i" ª ch‡ nào.
ThĂy tôi nghiên cÙu sáng tác cûa nó cä bu°i mà mép ch£ng nhúc nhích tí ti, Bá sÓt ru¶t hƠi ḍ:
- Mày thĂy sao? Hay ÇĂy chÙ?
Bá không hƠi, tôi Çă thĂy lúng túng khi phäi ÇÜa ra l©i nhÆn xét. Nó "gài" câu hƠi ki‹u Çó, tôi càng thĂy khó trä l©i. NgÆp ngØng m¶t lát, tôi lÜ«ng l¿ Çáp:
- ¯, th́ hay... nhÜng sao tao thĂy nó không ÇÜ®c tÙc cÜ©i cho l¡m!
Nºa câu sau, tôi nói b¢ng gi†ng røt rè và tôi hy v†ng cái âm lÜ®ng vi vu nhƠ xíu cûa tôi së không làm t°n thÜÖng ljn ḷng t¿ ái cûa Bá.
NhÜng tôi nhÀm. Tôi vØa nói dÙt l©i, Bá v¶i vàng giÆt ph¡t nh»ng t© giĂy tôi Çang cÀm trên tay, khinh kh̀nh nói:
- ChuyŒn hay vÆy mà mày chê! Mày không thĂy tÙc cÜ©i, chính tåi mày không có máu t‰u ÇĂy thôi! ChuyŒn khôi hài vi‰t ra là Ç‹ cho nh»ng ngÜ©i có óc khôi hài džc. Mày khù kh©, džc hoài cÛng vÆy thôi.
Tôi Çâu có muÓn phê b́nh sáng tác cûa Bá làm chi. Tåi nó hƠi š ki‰n tôi, tôi thÆt thà nghï sao nói vÆy, không ng© nó n°i dóa lên nó chê tôi khù kh©. NhÜng tôi không giÆn Bá. Nó là th¢ng bån thân cûa tôi. HÖn n»a tôi c̣n phäi theo nó "h†c Çåo" Ç‹ mai mÓt trª thành... tri‰t gia. Nghï vÆy, tôi bèn cÜ©i cÀu ḥa:
- Mày hƠi th́ tao nói nhÜng... ch¡c ǵ tao Çă nói Çúng. Tao Çă nói v§i mày ngay tØ ÇÀu là tao không có máu t‰u kia mà!
ThĂy tôi xuÓng nܧc, Bá hÖi nguôi nguôi. NhÜng nó vÅn chÜa "ngu¶i" h£n. Nó nheo m¡t nh́n tôi, gÀm gØ:
- R̉i mày coi! Tao ÇÜa mĂy bài này cho th¢ng Ng», nó së khen rÓi rít và lÆp tÙc Çæng ngay lên báo. Tao nói ÇÓ có sai!
Ḍm m¥t Bá vÅn c̣n s¡c giÆn, tôi bèn t́m cách lĂy ḷng nó. Tôi ng†t ngào nói:
- Trܧc khi gºi bài cho th¢ng Ng», mày ÇÜa tao vë "minh h†a" cho!
Trܧc ÇŠ nghÎ béo bª cûa tôi, Bá chÎu liŠn. Nó hí hºng gÆt ÇÀu:
- Chà, hay ÇĂy! Mày có "hoa tay" mà tao quên khuĂy Çi mĂt.
VØa nói, Bá vØa vui vÈ ÇÜa mĂy t© giĂy låi cho tôi. Nh́n vÈ m¥t hào hÙng cûa nó, tôi nghi r¢ng nó Çă quên m§i vØa r̉i Çây cÛng chính nó giÆt phæng nh»ng t© giĂy Çó ra khƠi tay tôi.
Tôi thÙc nguyên m¶t bu°i trÜa Ç‹ minh h†a nh»ng mÄu chuyŒn cûa Bá. Theo s¿ thܪng thÙc "khù kh©" cûa tôi th́ chuyŒn cûa Bá nhåt nhÜ nܧc Óc, džc lên muÓn khóc hÖn là muÓn cÜ©i, do Çó khi minh h†a, tôi cÓ sºa ch»a låi ÇiŠu Çó b¢ng cách vë nh»ng Ƕng tác cûa nhân vÆt sao cho thÆt là dí dƠm, hÍ nh́n vào là bÆt cÜ©i ngay.
Khi tôi ÇÜa nh»ng bÙc tranh cho Bá, nó vØa li‰c qua Çă gÆt gù khen lĂy khen Ç‹:
- Chà chà, mày vë "chi‰n" thÆt! Tao thĂy mày nên theo nghŠ h¶i h†a hÖn là nghŠ... tâm lš.
Cái th¢ng! Nó thay Ç°i š ki‰n cÙ nhÜ chong chóng! M§i hôm qua nó khuyên tôi nên phĂn ÇĂu làm tri‰t gia, bây gi© nó låi bäo tôi nên trª thành h†a sï. Hai ngày hai l©i khuyên, tôi ch£ng bi‰t nên nghe theo l©i khuyên nào. NhÜng tôi ch£ng thèm cà khÎa v§i Bá. HÍ nó khen tôi vë ÇËp là tôi khoái r̉i. Tôi h§n hª hƠi låi:
- Mày thĂy tao vë ÇËp thÆt hä?
- ThÆt chÙ! Tao xåo mày làm chi! - R̉i chØng nhÜ thĂy khen tôi nhÜ vÆy có phÀn hÖi quá Çáng, Bá khÎt mÛi nói thêm - NhÜng dï nhiên n‰u không có nh»ng mÄu chuyŒn cûa tao th́ mày không tài nào vë ÇËp ÇÜ®c. ChuyŒn hay m§i g®i ÇÜ®c š hay. G¥p chuyŒn dª, mày vë xĂu ho¡c liŠn!
Bá b¡t ÇÀu bÓc phét. Nó thØa dÎp khen tôi Ç‹ tranh thû t¿ khen nó. Tôi không nói ǵ, ch̀ cÜ©i cÜ©i. CÛng nhÜ Ng», Bá là "sÜ phø" tôi. SÜ phø ba hoa, ÇŒ tº ch̀ bi‰t v‹nh tai nghe, Çâu dám hó hé.
Ngay trong chiŠu hôm Çó, Bá gºi nh»ng mÄu chuyŒn vui cÜ©i cûa nó cho Ng», có kèm theo nh»ng bÙc tranh minh h†a cûa tôi.
Bá có vÈ tin tܪng vào khä næng ch†c cÜ©i cûa ḿnh. Nó v‡ vai tôi, cÜ©i hŠnh hŒch:
- ChuyŒn cûa tao Çæng lên, cä l§p së cÜ©i læn ḅ càng! Em H̉ng "chà-và" cûa mày së khoe Çû ba mÜÖi hai cái ræng tr¡ng ªn!
Tôi cau m¥t c¿ n¿:
- Em H̉ng, em H̉ng hoài! DËp mày Çi!
NhÜng tôi chÜa kÎp "dËp" Bá th́ Ng» Çă "dËp" nó trܧc. T© báo tÜ©ng tháng Çó không Çæng lĂy m¶t mÄu chuyŒn cûa Bá. Khi t© báo vØa treo lên, Bá hào hÙng kéo tôi låi xem. NhÜng sau khi xem t§i xem lui, džc xuôi džc ngÜ®c m¶t h̉i, không thĂy bài cûa ḿnh Çâu, Bá ÇÙng ch‰t trân.
Ÿ góc vui cÜ©i quen thu¶c, ch̀ có nh»ng bÙc tranh cûa tôi n¢m chÍm chŒ. Tranh cûa tôi là tranh "æn theo". Tôi vë tranh là Ç‹ minh h†a cho nh»ng sáng tác cûa Bá. VÆy mà chúng låi ÇÜ®c ch†n Çæng. Trong khi nh»ng sáng tác thÙ thiŒt kia bÎ loåi th£ng cánh. ñiŠu Çó càng khi‰n Bá cáu ti‰t. Nó nghi‰n ræng:
- Rơ ràng th¢ng Ng» chÖi tao! Hôm trܧc trong b»a æn, tao våch trÀn âm mÜu cûa nó, nó Ç‹ bøng, nay nó trä thù.
Tôi ÇÙng bên cånh Bá, bøng sܧng rÖn khi thĂy tranh cûa ḿnh ÇÜ®c Çæng. NhÜng tôi không dám Ç‹ l¶ niŠm hân hoan ra ngoài m¥t. SÜ phø Çang bủn, ÇŒ tº Çâu dám vui. Tôi vui, Bá phát khùng lên, dám nó Çánh tôi l¡m. Tôi Çành phäi làm m¥t rÀu rÀu:
- ñ‹ hƠi låi th¢ng Ng» coi! Có th‹ nó Ç‹ låc bài cûa mày ª Çâu Çó, ljn phút chót ki‰m không ra.
Tôi t́m cách trĂn an Bá. NhÜng nó ch£ng tƠ vÈ ǵ tin tܪng vào lÆp luÆn cûa tôi. Nó cÀm tay tôi kéo Çi phæng phæng:
- Mày Çi v§i tao! Tao phäi t́m th¢ng Ng» hƠi cho ra lë.
Ng» Çang ng̉i trong quá cà phê trܧc c°ng trÜ©ng. ThĂy Bá hÀm hÀm x¶c vào, Ng» Çoán ngay ra chuyŒn ǵ, nhÜng nó vÅn làm m¥t t̀nh:
- ñi uÓng cà phê hä mày?
Bá s¤ng gi†ng:
- Không cà phê cà pháo ǵ h‰t! Tao Çi t́m mày hƠi t¶i Çây!
Ng» giä b¶ ngÖ ngác:
- T¶i ǵ?
- C̣n t¶i ǵ n»a? - Bá hØ mÛi - Nh»ng mÄu chuyŒn tao ÇÜa mày, sao mày không Çæng?
Ng» làm nhÜ s¿c nh§ ra:
- €... à... nh»ng mÄu chuyŒn vui cÜ©i Çó hä?
Bá nhæn nhó:
- Thôi Çi, ÇØng làm b¶! Th́ chuyŒn Çó chÙ chuyŒn ǵ!
Ng» nheo m¡t, gÆt gù:
- ChuyŒn cûa mày džc cÛng ÇÜ®c. NhÜng có cái kËt là muÓn thܪng thÙc cho h‰t cái hay phäi džc cùng lúc hai ngÜ©i.
Tôi nÎnh Bá:
- Th¢ng Ng» nói Çúng Çó. ñ†c cuÓn sách hay, bao gi© cÛng džc hai ngÜ©i m§i lš thú.
Bá không ng© nghŒch nhÜ tôi. Nó nh́n Ng», gi†ng cänh giác:
- Mày nói vÆy nghïa là sao?
Ng» r© c¢m, chÆm răi Çáp:
- Nghïa là... džc chuyŒn vui cÜ©i cûa mày, muÓn cho cÜ©i phäi có thêm m¶t ngÜ©i ng̉i bên cånh th†c léc. Ch٠džc m¶t ḿnh, ÇÓ ai cÜ©i n°i.
ṇ̃n th¢ng Ng» tung ra khi‰n Bá choáng váng. Nó tím m¥t låi:
- ñ̉ Ç‹u! Mày chuyên môn ‰m nhân tài. Tao së nói cô TÀn cách chÙc chû bút cûa mày.
Ng» cÜ©i h́ h́:
- Mày mà là nhân tài cái kh̀ mÓc! Mày ch̀ có m‡i tài... khoác lác!
Bá vÓn m̉m mép, nhÜng lÀn này ª th‰ hå phong, nó bi‰t càng Çôi co càng bĂt l®i. V́ vÆy, Bá Çành hÆm h¿c quay ra sau khi tr®n m¡t Çe d†a:
- ñ®i ÇĂy! R̉i mày së ch£ng c̣n có dÎp phách lÓi n»a Çâu!
Ng» nhún vai, nói vói theo:
- Mày ÇØng có Çi méc cô TÀn mĂt công. Chính cô TÀn Çă liŒng bài cûa mày vô s†t rác. Cô bäo džc chuyŒn vui cÜ©i cûa mày, cô cäm thĂy "bủn cÜ©i" quá xá quà xa!
Tôi không bi‰t Ng» nói thÆt hay nó phÎa. NhÜng nghe vÆy, Bá Çâm ngán. Nó bƠ ngay š ÇÎnh Çi g¥p cô TÀn. Nó ch̀ Ăm Ùc thÀm. Và tØ Çó vŠ sau, tôi không thĂy Bá gºi bài Çæng báo n»a. Nó cÛng ch£ng nh¡c ǵ ljn chuyŒn tôi có nên trª thành tri‰t gia hay không. Nó l© tÎt.
C̣n tôi, sau s¿ kiŒn Çáng nh§ Çó, tôi nghiÍm nhiên trª thành h†a sï chính cûa t© báo. Trܧc Çây, phÀn viŒc Çó do th¢ng Vinh phø trách. Nó là cây vë bän Ç̉ cûa l§p. NhÜng tØ ngày tôi xuĂt hiŒn, Vinh trª thành "th® phø". Ng» bäo tôi vë có "thÀn" hÖn. Nó tr†ng døng tôi.
Phäi chæng Çó là s¿ an bài cûa ÇÎnh mŒnh? Tôi Çă h́ høc sáng tác, tôi Çă bĂm bøng yêu ÇÜÖng, ch̀ Ç‹ mong trª thành nhà væn nhà thÖ trung b́nh, ch̀ Ç‹ ao ܧc vi‰t ÇÜ®c nh»ng câu thÖ hay b¢ng nºa ca dao, nhÜng tôi Çă thĂt båi. Tôi cÛng cóc có trª thành tri‰t gia n°i. Nh»ng mÄu chuyŒn cûa "giáo sÜ" Bá c̣n bÎ chê lên chê xuÓng, c« tôi æn thua ǵ. RÓt cu¶c tôi Çành b¢ng ḷng v§i nghŠ h†a sï báo tÜ©ng. Mày së c̣n ti‰n xa, Ng» bäo tôi vÆy. L©i tiên tri cûa Ng» khi‰n tôi sܧng mê tÖi m¥c dù th¿c ra tôi cÛng ch£ng bi‰t ḿnh së ti‰n xa ÇÜ®c... mĂy mét!

TruyŒn Khác star Hoa H̉ng XÙ Khác star ChÜÖng 5