Chu+o+ng 7: Hoa Ho^`ng Xu+' Kha'c

ChÜÖng 7: Hoa H̉ng XÙ Khác

S¿ ḍ hƠi cûa Bá khi‰n Ng» ch¶t då. Nó không dám kš bút hiŒu Thanh KhÜÖng n»a.
Trên t© báo tÜng tháng k‰ ti‰p, cái tên Thanh KhÜÖng bi‰n mĂt, không kèn không trÓng. Nh»ng ngày t© báo s¡p ra, cä l§p nôn nao ch© xem lÀn này tên Thanh KhÜÖng ĺ l®m kia së giª nh»ng tṛ læng nhæng ǵ n»a. NhÜng khi t© báo ÇÜ®c treo lên, ḍ t́m mƠi m¡t không thĂy nhà thÖ Thanh KhÜÖng tái xuĂt giang h̉, ÇÙa nào ÇÙa nĂy thĂt v†ng ra m¥t.
Ng» giä v© xušt xoa:
- Em Thanh KhÜÖng teo r̉i!
LÆp tÙc, m¶t ÇÙa khác phø h†a:
- Sau khi džc l©i thông báo "t́m trÈ låc" trên bäng, h¡n trÓn luôn r̉i! Ch¡c h¡n s® bÎ b¡t "giäi giao" vŠ cho em H̉ng "chà-và" trÎ t¶i!
ñÙa vØa thÓt lên l©i "phåm thÜ®ng" kia là th¢ng Châu. Châu là tay trÓng cûa l§p, cùng ban væn nghŒ v§i Ḥa lé. Nó ngÜ©i Óm nhom Óm nhách mà cái miŒng th́ r¶ng quá mang tai, lúc nào cÛng bô lô ba la không thua ǵ th¢ng Bá. May mà hôm t© báo "phát hành", nhƠ H̉ng ngh̀ h†c, chÙ n‰u không nó Çă xé xác th¢ng Châu r̉i.
Hôm Çó, m¥c cho tøi bån nhao nhao bàn tán, tôi ch̀ ng̉i cÜ©i rủi. Có lë ngoài Ng» ra, tôi là ngÜ©i duy nhĂt bi‰t ÇÜ®c tông tích cûa nhà thÖ Thanh KhÜÖng quái qù kia. H¡n ch£ng trÓn Çi Çâu sĂt. H¡n vÅn xuĂt hiŒn s© s© trên m¥t báo, trܧc m¡t m†i ngÜ©i. Có ÇiŠu, h¡n Ƕi m¶t cái tên khác.
LÀn này, Ng» kš bút hiŒu m§i: Ngu Kha. Khi Ng» ÇÜa bài thÖ cûa Ngu Kha cho tôi minh h†a, tôi nhÆn ra ngay tủng ch» cûa nó. Lúc Çó, không hi‹u sao tôi låi dåi d¶t bu¶t miŒng:
- Tao thĂy cái tên này nó ÇÀn ÇÀn làm sao!
Ng» "Ƕp" tôi liŠn:
- Có mày ÇÀn th́ có! Cái bút hiŒu thâm thúy nhÜ vÆy mà mày dám chê!
Tôi giÜÖng m¡t ‰ch:
- Thâm thúy ch‡ nào Çâu?
Ng» hƠi låi, gi†ng ranh mănh:
- Mày có bi‰t ch» Ngu Kha mang š nghïa ǵ không?
Tôi nhíu mày nghï ng®i m¶t h̉i vÅn ch£ng lÀn ra cái š nghïa thâm thúy Ng» giĂu trong Çó. Tôi ch̀ thĂy nó có vÈ... ngu ngu. NhÜng tôi không dám nói.
- Tao chÎu! - CuÓi cùng, tôi l¡c ÇÀu.
Ng» xích sát låi bên tôi và nó kê miŒng nó vào tai tôi, th́ thÀm nói:
- Ngu Kha tÙc là Ng» Khanh, hi‹u chÜa th¢ng ngÓc!
HÖi thª cûa Ng» phä vào tai tôi nh¶t quá chØng. NhÜng l©i giäi thích cûa nó c̣n khi‰n tôi "nh¶t" hÖn. Tôi trÓ m¡t, bàng hoàng hƠi:
- Mày dám ghép tên nhƠ Khanh vào tên mày?
Ng» cÜ©i h́ h́:
- S® ǵ mà không dám?
ChuyŒn tày tr©i vÆy mà nó bäo không s®. T¿ dÜng tôi thĂy lo giùm cho Ng».
- Tøi nó bi‰t sao?
Ng» nheo m¡t, gi†ng tinh quái:
- Làm sao tøi nó bi‰t ÇÜ®c! Tao c¡t Çuôi, bƠ dĂu cÄn thÆn chÙ có Ç‹ tên thÆt Çâu mà s®! Vä låi, kÿ này tao Çâu có giª gi†ng "anh anh em em". Tao làm thÖ vŠ t́nh thÀy tṛ, có tài thánh m§i ḥng Çoán ra!
Ḍm vÈ m¥t dÜÖng dÜÖng t¿ Ç¡c cûa Ng», tôi Çâm n‹ nó quá xá. Hóa ra nó Çă tính trܧc cä chøc nܧc Çi, hŒt nhÜ các cao thû c© tܧng. Nó "bÎt ÇÀu mÓi" ki‹u Çó, ÇÓ ÇÙa nào lÀn ra n°i.
NhÜng khi s¿ khâm phøc l¡ng xuÓng, ḷng tôi låi dÆy lên n‡i bæn khoæn. Tôi nh́n Ng», phân vân hƠi:
- NhÜng nhÜ vÆy là mày thÜÖng thÆt chÙ Çâu phäi thÜÖng chÖi! ThÜÖng chÖi, ai ghép tên làm chi?
LÀn ÇÀu tiên tôi thĂy Ng» lúng túng trܧc m¥t tôi. Có lë nó không ng© m¶t ÇÙa kh© khåo nhÜ tôi cÛng có khi hƠi ÇÜ®c m¶t câu c¡c c§ nhÜ vÆy. Ng» Ăp úng m¶t h̉i r̉i gÜ®ng gåo Çáp:
- ChÖi hay thÆt ǵ... cÛng vÆy thôi! MiÍn là tao có cäm hÙng Ç‹ làm thÖ.
Cái th¢ng, m§i hôm nào Çây, khi "tÆp huĂn" cho tôi vŠ phÜÖng pháp sáng tác, nó ca tøng cái mô h́nh "thÜÖng chÖi" h‰t l©i, vÆy mà bây gi©, b¡t ÇÀu Çiên Çäo v́ nhƠ Gia Khanh, nó låi nói khác!
Nghe cái gi†ng tiŠn hÆu bĂt nhĂt cûa Ng», tôi Çâm ra ng© ng® nó không phäi là cái th¢ng Ng» trܧc Çây. Nó Çă thay Ç°i l¡m r̉i. Nó không c̣n là Ng». Bây gi© nó là nhà thÖ Ngu Kha.
Quä nhÜ Ng» d¿ ki‰n, cái tên Ngu Kha không tåo nên m¶t Ăn tÜ®ng nào. Ch£ng ai màng Ç‹ š ljn tên ti‹u tÓt vô danh Çó. Trܧc Çây, tøi trong l§p làm Àm ï vŠ "hiŒn tÜ®ng" Thanh KhÜÖng bao nhiêu th́ lÀn này chúng tƠ ra th© Ö v§i tác giä Ngu Kha bĂy nhiêu. Ngay cä th¢ng Bá qù quái cÛng không hŠ mäy may ng© v¿c.
Tôi v‡ vai Ng», nÎnh n†t:
- Chúc mØng mày!
- Chúc mØng ǵ? - Ng» ngåc nhiên hƠi låi.
Tôi cÜ©i cÜ©i:
- Th́ chuyŒn bài thÖ cûa Ngu Kha Çó. ñúng nhÜ mày phán Çoán, ch£ng ÇÙa nào bi‰t Ngu Kha là mày.
Tôi tܪng tôi khen nó, nó së khoái ph°ng mÛi. Nào ng© Ng» n°i dóa:
- Chúc mØng cái con kh̀! Tao Çang rÀu thúi ru¶t vŠ chuyŒn Çó Çây nè!
Tôi chÜng hºng:
- Sao kÿ vÆy? Tøi nó có nghi mày Çâu!
M¥t Ng» vÅn quåu qu†:
- Th́ không nghi. Cä l§p không ÇÙa nào nghi. Em Gia Khanh cÛng không nghi nÓt.
Tôi càng ngÖ ngác:
- VÆy là tÓt chÙ sao! Mày ch£ng muÓn vÆy là ǵ!
- Ch̀ có th¢ng ngÓc th́ m§i muÓn vÆy! - Ng» s¤ng gi†ng - C̣n tao, tao muÓn khác!
Tôi li‰m môi:
- Mày muÓn sao?
Ng» nuÓt nܧc b†t:
- Tao muÓn cä l§p không bi‰t nhÜng riêng Gia Khanh th́... bi‰t.
ñ‰n Çây th́ tôi s¿c hi‹u. Th¢ng Ng» Çang ÇÙng nhæn nhó trܧc m¥t tôi là th¢ng Ng» "thÜÖng thiŒt", Çôi lúc tôi quên khuĂy Çi mĂt, tôi cÙ tܪng nó là th¢ng Ng» "thÜÖng chÖi" ngày xÜa.
- €, à, th́ ra vÆy! - Tôi gÆt ÇÀu và nói b¢ng gi†ng hi‹u bi‰t - N‰u Gia Khanh không bi‰t Ngu Kha là mày th́ nó Çâu có bi‰t ÇÜ®c t́nh š cûa mày.
ThĂy tôi Ƕt nhiên sáng då, Ng» mØng l¡m. Nó ÇÆp ÇÆp tay lên vai tôi:
- Mày hi‹u ra vĂn ÇŠ r̉i ÇĂy! Cái bút hiŒu Ngu Kha cÛng giÓng nhÜ con tàu vÆn täi, nó chuyên chª t́nh cäm cûa tao ljn v§i em Gia Khanh. NhÜng n‰u em không bi‰t ÇÜ®c cái š nghïa thâm trÀm cûa hai ch» Çó, coi nhÜ tàu tao không c¥p b‰n, nó cÙ lênh Çênh suÓt Çi ngoài bi‹n. T́nh cäm cûa tao không ai ti‰p nhÆn, không ai bÓc d«, nó së thÓi r»a Çi. Th‰ là tao së... læn Çùng ra ch‰t!
Ng» hù tôi ch‰t khi‰p. Nó làm tôi lo âu quá chØng. Tôi hoang mang hƠi låi:
- Trܧc Çây, trong nh»ng bài thÖ thĂt t́nh cûa mày, lúc nào tao cÛng thĂy mày tuyên bÓ là mày s¡p ch‰t ljn nÖi. NhÜng r̉i mày có ch‰t quái ǵ Çâu!
Ng» thª dài:
- H̉i Çó khác, bây gi khác. H̉i Çó tao ch̀ thÜÖng chÖi, nên có ch‰t cÛng là ch‰t... gi«n. C̣n bây gi©...
Ng» không nói h‰t câu. NhÜng cái gi†ng năo nu¶t cûa nó khi‰n tôi xÓn xang quá th‹. Tôi ch§p m¡t:
- VÆy làm sao bây gi©?
ThĂy tôi có vÈ Ç¶ng ḷng, Ng» h§n hª ra m¥t. H́nh nhÜ tØ năy ljn gi©, nó ch̀ Ç®i có th‰. V́ vÆy, tôi hƠi vØa dÙt câu, nó Çáp liŠn:
- Ch̀ có m¶t cách!
VØa nói, Ng» vØa nh́n tôi b¢ng ánh m¡t ma mănh, thÆt khác xa v§i vÈ ai oán khi năy. Tôi ṭ ṃ hƠi, không bi‰t Ng» Çang giæng bÅy:
- Cách ǵ?
Ng» hĂp háy m¡t:
- Mày phäi giúp tao làm cho em Gia Khanh hi‹u ra ÇiŠu Çó.
L©i ÇŠ nghÎ cûa Ng» khi‰n tôi kêu lên sºng sÓt:
- Tao? Tao giúp mày?
Ng» thän nhiên:
- Th́ vÆy chÙ sao?
- Mày gi«n chÖi hä Ng»? - Tôi ti‰p tøc kêu lên, gi†ng vÅn chÜa h‰t thäng thÓt - Làm sao tao có th‹ giúp mày ÇÜ®c? Mày thØa bi‰t là tao không thèm nh́n m¥t tøi con gái kia mà...
Ng» nóng näy c¡t ngang l©i tØ chÓi cûa tôi:
- Mày ÇØng có giä v©! MĂy hôm nay tao thĂy mày "nh́n m¥t" em Gia Khanh rơ ràng. Không nh»ng "nh́n m¥t" mà c̣n tṛ chuyŒn n»a. Tao thĂy h‰t. Mày ÇØng có ḥng lĂy väi thÜa che m¡t thánh!
Tôi ÇƠ m¥t:
- Tao nói chuyŒn v§i Gia Khanh h̉i nào?
Ng» "x́" m¶t ti‰ng:
- Thôi ÇØng làm b¶ mày Öi! Mày không nói chuyŒn v§i nó sao nó quay xuÓng ch‡ mày hoài?
- €, - Tôi nh§ ra - Çó là nó hƠi mÜ®n tao cây thܧc kÈ.
Trong l§p, nhƠ Gia Khanh ng̉i ngay trܧc m¥t tôi. Nó ng̉i gi»a nhƠ H̉ng và nhƠ ñan Tâm. H̉i nào ljn gi©, ÇÓi v§i tøi con gái trong l§p, tôi "lånh lùng" n°i ti‰ng. Ngoài biŒt danh "Tam Tång", "thánh sÓng" tøi th¢ng Bá Ç¥t cho tôi, th̀nh thoäng tôi vÅn nghe tøi con gái kêu tôi là... ngÜ©i m¥t s¡t. XÜa nay, ngÜ©i m¥t s¡t cóc thèm tṛ chuyŒn v§i b†n ti‹u thÜ, ngÜ®c låi tøi nó cÛng tÄy chay ngÜ©i m¥t s¡t.
NhƠ Gia Khanh m§i chuy‹n vŠ nên không bi‰t "thông lŒ" Çó. Nó b¡t chuyŒn v§i tôi t̀nh bÖ. ThÆt ra n¶i dung giao ti‰p ch£ng có ǵ ghê g§m. Gia Khanh ch̀ "tâm s¿" v§i tôi toàn chuyŒn... mÜ®n Ç̉. Th̀nh thoäng nó quay xuÓng ch‡ tôi, hƠi:
- Khoa cho Gia Khanh mÜ®n cây thܧc kÈ chút nghen.
- Khoa có cøc gôm không?
Tôi không hi‹u sao Gia Khanh không hƠi mÜ®n nh»ng ÇÙa ng̉i k‰ bên tôi mà nó cÙ nhè ngay tôi mà hƠi. Ch¡c là nó thĂy tôi m¥t mày hiŠn lành, ng© nghŒch, không có vÈ ǵ là... nhà thÖ Thanh KhÜÖng, m¡t cÛng không chi‰u "yêu khí" nhÜ Ḥa lé, nên nó "tín nhiŒm" tôi chæng!
Nó hƠi mÜ®n, ch£ng lë tôi tØ chÓi. Tôi Çành phäi ÇÜa thܧc, ÇÜa gôm cho nó. Nó hƠi thÙ ǵ, tôi ÇÜa thÙ Çó, mép không nhích m¶t tí ti. Gia Khanh không bủn quan tâm ljn thái Ƕ lånh nhåt cûa tôi. Nó cÙ quay xuÓng mÜ®n Ç̉ cûa tôi hoài. Và m‡i khi ÇÜa trä, bao gi© nó cÛng m̀m cÜ©i thân thiŒn:
- Cäm Ön Khoa nghen!
Nó cÜ©i, ch£ng lë tôi khóc. Th‰ là tôi Çành phäi nhe ræng "h́" m¶t cái cho Çúng phép lÎch s¿.
Quan hŒ gi»a tôi và Gia Khanh tru§c sau ch̀ có th‰, mong manh và h©i h®t. VÆy mà th¢ng Ng» ng̉i tít ª bàn chót dăy bên kia låi bi‰t rơ m̉n m¶t. Ch¡c vào l§p nó không lo h†c mà suÓt bu°i ng̉i chong m¡t theo dơi nhĂt cº nhĂt Ƕng cûa nhƠ Gia Khanh.
ThĂy tôi xác nhÆn Gia Khanh có quan hŒ "hƠi-mÜ®n" v§i tôi, m¡t Ng» sáng r«:
- VÆy là mày thØa nhÆn r̉i hén?
- ThØa nhÆn ǵ?
- ThØa nhÆn mày có nói chuyŒn v§i em Gia Khanh.
Tôi nhún vai:
- Ch̀ có nó nói thôi. C̣n tao, tao ch̀ cÜ©i rủi.
Ng» ti‰p tøc gå:
- Mày chÜa nói th́ bây gi© mày nói.
- Nói chuyŒn ǵ? - Tôi tṛn m¡t.
Ng» cÜ©i tûm t̀m:
- Mày hƠi xem nó có bi‰t š nghïa cûa bút danh Ngu Kha không?
Tôi giÆt thót:
- Thôi Çi mày! T¿ nhiên ai låi Çi hƠi chuyŒn Çó!
- Sao låi t¿ nhiên? - Ng» nhܧng m¡t - Mày phäi nghï ra m¶t cái c§ ǵ chÙ!
- C§ ǵ?
- Th́ mày nghï Çi!
Tôi ngÅm nghï m¶t h̉i r̉i l¡c ÇÀu:
- Tao chÎu.
- Mày dª quá! - Ng» h¡ng gi†ng phê b́nh - Có cái c§ cƠn con mà mày nghï cÛng không ra!
R̉i nó chÆm răi hi‰n k‰:
- Trܧc tiên mày phäi hƠi nó Çă džc t© báo tÜ©ng cûa l§p chÜa. Nó bäo džc r̉i, mày phäi hƠi ti‰p nó có džc bài thÖ cûa thi sï Ngu Kha không. Nó bäo có. Mày låi hƠi "Th‰ Gia Khanh có bi‰t Ngu Kha nghïa là ǵ không?"...
Ng» mÜu k‰ nhÜ thÀn. Nó nói t§i Çâu, tôi dƠng tai ti‰p thu ljn Çó. Theo nhÜ k‰ hoåch nó vØa våch ra th́ viŒc tôi giúp nó cÛng không ljn n‡i khó l¡m. Ch̀ kËt m¶t n‡i, trܧc nay tôi không có thói quen tṛ chuyŒn v§i tøi con gái, bây gi© mª miŒng hƠi này hƠi n†, tôi cäm thĂy lúng túng và ngÜ®ng ngÆp làm sao! Tôi nói ÇiŠu Çó v§i Ng». Nó không bủn Ç‹ š ljn n‡i kh° tâm cûa tôi, mà nghiêm gi†ng hƠi:
- H†a sï chính cûa t© báo tÜng l§p ḿnh là ai hén?
Tôi không hi‹u tåi sao Ng» låi hƠi m¶t câu ng§ ngÄn nhÜ vÆy. NhÜng tôi vÅn trä l©i, gi†ng không giĂu vÈ hoang mang:
- Tao... chÙ ai!
VØa Çáp, tôi vØa nh́n Ng» lom lom. NhÜng nó ngó lÖ ch‡ khác, thän nhiên hƠi ti‰p:
- Nh© ai mà mày ÇÜ®c cĂt nh¡c lên cái chÙc vø quan tr†ng Çó hén?
T§i Çây th́ tôi bi‰t là Ng» muÓn Ç̣i "hÓi l¶". Nó muÓn chÖi tṛ "ân ÇŠn oán trä". Nó muÓn "håi" tôi.
- Th́ nh©... mày. - Tôi Çáp và nghe thĂy tim ḿnh nhÜ thót låi.
Trong khi Çó, m¥t Ng» tÜÖi hÖn h§n. Nó cÜ©i duyên:
- VÆy ljn lÜ®t tao nh© mày, mày có giúp không?
Tôi bÎ Ng» "chi‰u bí". Con tܧng bÎ xe pháo kËp ch‰t ÇÙng, ḍm dáo dác chung quanh thĂy h‰t ÇÜ©ng chåy, Çành rÀu rï gÆt ÇÀu:
- Giúp.
MiŒng tôi nói "giúp" nhÜng bøng tôi chºi th¢ng Ng» tÖi b©i hoa lá. ThÆt tôi chÜa thĂy ai "nh© bån" s‡ sàng nhÜ nó. Mà Çang ª dång "thÜÖng chÖi", t¿ nhiên nó "chuy‹n hŒ" qua "thÜÖng thiŒt" làm ǵ cho kh° tôi không bi‰t! CÙ NguyÍn Væn Ng» nhÜ xÜa nay là ÇÜ®c r̉i, t¿ dÜng låi bày Ç¥t Ngu Kha! DƠm Öi là dƠm!

TruyŒn Khác star Hoa H̉ng XÙ Khác star ChÜÖng 8