M¶t hôm, H̉ng Hoa Çn chÖi v§i
tôi v§i m¶t vt bÀm trên má.
Thoåt ÇÀu tôi không Ç . VØa thĂy nó ló ÇÀu qua hàng rào, tôi
Çă mØng r« chåy låi, khoe:
- LË lên, tao cho mày xem cái này nè !
- Cái ǵ vÆy ? - H̉ng Hoa ṭ ṃ hƠi, ging thích thú.
- Con sá
- Con sáo sao ?
- Th́ låi Çây Çi !
VØa nói tôi vØa n¡m tay H̉ng Hoa hĂp tĂp kéo låi ch gÓc kh. Chúng
tôi chåy chÜa t§i nÖi, con sáo
Çă nhanh nhÄu cĂt ting chào . NhÜng nó ch̀ chào mi H̉ng Hoa, c̣n
tôi th́ nó ch£ng thèm Çm x̀a t§i
. Tôi Çă quen v§i cái tṛ "nÎnh ÇÀm" cûa nó nên ch£ng bủn giÆn
di . Tôi ch̀ nh¡c:
- C̣n tao n»a chi !
Con sáo vØa nhäy nhót vØa lic tôi, chØng Çang cân nh¡c xem có nên
chào tôi không. Sau m¶t h̉i
lÜ«ng l¿, nó tƠ ra bit Çiu:
- Chào anh Kha !
Tôi khoái chí, nh¡c tip:
- C̣n cái câu ǵ tao m§i dåy mày hôm qua Çó !
Con sáo ÇÙng nghch m¥t, ra chiu ngÅm nghï. Ḍm b¶ tÎch cûa nó, tôi
Çoán ch¡c nó ÇÙng t§i già
cÛng không nh§ ra cái câu tôi vØa dåy . Tôi Çành phäi g« bí cho nó:
- DÍ... dÍ... dÍ... ǵ ?
NhÜ s¿c nh§ ra, con sáo lin bu¶t ming:
- DÍ thÜÖng ghê !
Ch̀ Ç®i có vÆy, tôi quay sang H̉ng Hoa, cÜ©i toe:
- Nó khen mày Çó !
H̉ng Hoa nºa thinh thích nºa m¡c c«. Nó lÜ©m tôi:
- Anh dåy nó câu ǵ Çâu không !
- VÆy mà ǵ Çâu ! Nó...
ñang nói, thÓt nhiên tôi nh́n s»ng gÜÖng m¥t H̉ng Hoa, ngåc nhiên hƠi:
- M¥t mày bÎ sao vÆy ?
- BÎ ǵ Çâu ?
Tôi ch̀ tay vôi vt bÀm trên má nó:
- VÆy mà kêu không ! BÀm tím Çây nè !
H̉ng Hoa ÇÜa tay xoa xoa vt bÀm, lúng túng:
- , cái này là... do em bÎ té.
Tôi bán tính bán nghi:
- ThÆt không ? Mày té ª Çâu vÆy ?
- Em té ª nhà.
Câu trä l©i cûa H̉ng Hoa khin tôi càng th¡c m¡c:
- nhà mà té ? Tao không tin !
- ThÆt mà.
- Mày nói xåo ! Ch¡c là mày Çánh nhau v§i ai !
H̉ng Hoa ch§p m¡t: - Em Çâu có bit Çánh nhau .
Tôi t¥c lÜ«i:
- Nu vÆy ch¡c có ai Çánh mày .
LÀn này H̉ng Hoa không căi . Nó ÇÙng im. Tôi càng nghi:
- Ai Çánh mày phäi không ?
H̉ng Hoa vÅn không hé môi . Ch̀ có Çôi m¡t nó rÜng rÜng. NhÜ vÆy Çúng là
nó bÎ ai Çánh r̉i ! Tôi nhû
thÀm và lo l¡ng hƠi:
- Ba mày Çánh mày phäi không ?
H̉ng Hoa khë l¡c ÇÀu .
- Hay mày bÎ mË Çánh ?
H̉ng Hoa vÅn l¡c ÇÀu .
Tôi nh́n vào Çôi m¡t ÇƠ hoe cûa nó, ging hoang mang:
- VÆy chÙ ai ?
H̉ng Hoa im l¥ng m¶t lúc r̉i thÄn th© Çáp:
- Anh Qu em.
Tôi thª dài:
- Hóa ra là anh mày ! Mày có m¶t ông anh mà tao Çâu có bit !
H̉ng Hoa khÎt mÛi:
- Anh Qu không phäi là anh ru¶t em. Anh Qu là con ông bác.
Tôi gÆt gù:
- Th́ ra vÆy ! - R̉i tôi mím môi, hƠi - B¶ th¢ng Çó hung hæng l¡m hä ?
H̉ng Hoa nhæn m¥t:
- Anh em mà anh gi là th¢ng Çó !
Tôi hØ mÛi:
- Tao cÙ gi nó là th¢ng ! Ai bäo nó Çánh mày chi ! - Tôi lic H̉ng
Hoa, m¡t nheo nheo - Nó Çánh
mày th́ lÀn sau nó Çn chÖi, mày ÇØng cho nó vô nhà.
- Nhà nào ?
- Th́ nhà mày chÙ nhà nào ! Mày hƠi lăng xËt !
Ging H̉ng Hoa bùi ngùi:
- Em Çâu có nhà ! Gia Ḉnh em hin nay Çang ª ÇÆu nhà ông bác kia mà !
Tôi sºng sÓt:
- ChÙ nhà mày Çâu ?
- Th́ em Çă nói anh nghe r̉i ! - Ging H̉ng Hoa thoáng l¶ vÈ bÓi rÓi -
Nhà em ª... dܧi quê !
Tôi s¿c nh§ ra:
- , mày có nói mà tao quên ! - R̉i tôi thª dài, chép ming - Nhà
mày kh° quá hén !
Câu nói cûa tôi có lë khin H̉ng Hoa Ƕng ḷng. Nh»ng git nܧc
l năy gi© km gi» bng trào ra
khƠi m¡t và chäy thành gịng trên má nó. Trܧc t́nh cäm Çó, tôi không
dám nh́n H̉ng Hoa mà v¶i ÇÜa
m¡t ngó vÄn vÖ lên tàng cây mÆn. Trên Çó, nh»ng chic lá n¢m im ph¡t,
không bủn c¿a ḿnh, dÜ©ng
nhÜ chúng Çang l¥ng lë l¡ng nghe câu chuyn bủn bă cûa H̉ng Hoa .
M¡t vÅn không r©i nh»ng chic lá trên cao, tôi b̉i h̉i hƠi:
- Sao nó Çánh mày ?
Ting H̉ng Hoa søt sÎt bên tai tôi:
- nh giÆt sách cûa em, em không cho . Th là änh ÇÄy em ÇÆp m¥t vào
cånh bàn.
Tôi nghe H̉ng Hoa nói mà bøng cÙ tÙc sôi lên. Không bit làm ǵ cho
nguôi ngoai, tôi quay ra c¢n
nh¢n H̉ng Hoa:
- Nó giÆt sách cûa mày th́ mày cÙ ÇÜa Çåi cho nó ! Ai bäo mày giÆt låi
chi cho nó Çánh mày !
- Th́ nh»ng lÀn trܧc änh giÆt em Çâu có cän. NhÜng Çây là cuÓn "Cu
li lùn" anh cho em mÜ®n.
Tôi h¡ng ging:
- Mày ngÓc quá ! Sách cûa tao th́ cÛng nhÜ sách cûa mày thôi . ñc xong,
nó trä låi chÙ lo ǵ !
H̉ng Hoa ÇÜa tay qut nܧc m¡t, nói:
- nh không có trä låi Çâu !
Tôi ngåc nhiên:
- Sao låi không trä ? Không trä th́ nó làm ǵ ?
- nh toàn là Çem vÙt ª Çâu Çâu ! - H̉ng Hoa bủn bă Çáp - Có khi änh
xé Çôi cuÓn sách r̉i ném vào
thùng rác.
Tôi nghin ræng:
- ñ̉ mĂt dåy !
Khi ni tÙc tÓi Çă l¡ng dÎu b§t, tôi nh́n th£ng vào m¥t H̉ng Hoa,
ging bæn khoæn:
- Ch¡c là th¢ng Çó nó không Üa mày phäi không ?
H̉ng Hoa l¥ng lë gÆt ÇÀu .
- Mày có gây s¿ ǵ v§i nó không ?
- Không ! Em có làm ǵ änh Çâu !
Tôi phân vân hƠi:
- VÆy sao nó ghét mày d» vÆy ?
H̉ng Hoa có vÈ ngÀn ngØ trܧc câu hƠi cûa tôi . Nó Ăp a Ăp úng ÇÎnh trä
l©i nhÜng r̉i cuÓi cùng nó im
b¥t. Tôi càng sÓt ru¶t:
- Sao vÆy ?
H̉ng Hoa ÇƠ m¥t, ging ngÆp ngØng:
- nh bäo em là Ç̉... không nhà không cºa, sÓng bám gia Ḉnh änh.
Tôi t¥c lÜ«i:
- Ch̀ vÆy mà nó ghét mày ?
H̉ng Hoa c¡n môi:
- nh bäo gia Ḉnh em dn Çn ª làm nhà änh chÆt ch¶i . R̉i bác
em låi hay mua quà cho em. Th là
änh bäo bác em thÜÖng em hÖn änh.
Tôi phĂp phƠng:
- NhÜ vÆy ch¡c là nó Çánh mày hoài ?
H̉ng Hoa ch§p m¡t, không trä l©i . NhÜng nh́n vÈ m¥t dàu dàu cûa nó, tôi
cÛng có th h́nh dung ra
nh»ng tṛ hip Çáp mà nó phäi chÎu Ç¿ng trong th©i gian qua . T¿ dÜng
tôi thĂy t¶i nghip H̉ng Hoa vô
cùng. Tuy nhiên, tôi không th giúp Ç« ǵ nó ÇÜ®c, ngoài ni xót
xa dâng ngÆp ḷng tôi . Măi m¶t lúc
lâu, tôi m§i ngÆm ngùi hƠi:
- Sao mày không nói cho ba mày bit ?
- Em có nói .
Tôi h̉i h¶p:
- Ba mày bäo sao ?
- Ba em bäo em phäi tÆp nhÜ©ng nhÎn và chÎu Ç¿ng.
Tôi thĂt vng ra m¥t:
- ChÎu Ç¿ng th quái nào ÇÜ®c ! Th mày có nói v§i mË mày không ?
- Có.
Tôi thĂp thƠm:
- MË mày có bäo mày chÎu Ç¿ng không ?
Ging H̉ng Hoa nghËn ngào:
- MË em không nói ǵ cä. MË em ch̀ ng̉i khóc.
Nghe H̉ng Hoa Çáp, tôi vØa bủn vØa giÆn. Nu nhÜ tôi là ba mË cûa H̉ng
Hoa, tôi Çă Çánh th¢ng
khÓn nån kia m¶t trÆn nhØ xÜÖng r̉i . Ch£ng hiu sao ba mË H̉ng Hoa låi
hin lành quá xá nhÜ
vÆy ! ñang rÀu rï, ch®t tôi nghï ra m¶t k lin reo lên:
- Sao mày không méc v§i bác mày ? Nu bác mày bit chuyn, ch¡c
ch¡n th¢ng mĂt dåy kia së nhØ
Ç̣n và nó së ht dám hành hå mày .
Tôi tܪng H̉ng Hoa së mØng r« trÜ®c diu k cûa tôi, nào ng© nó
l¡c ÇÀu:
- Em không dám.
Tôi nhún vai:
- Ǵ mà không dám ! Mày cÙ méc Çåi Çi !
H̉ng Hoa vÅn l¡c ÇÀu nguÆy nguÆy:
- Thôi, em không dám Çâu ! nh mà bÎ Ç̣n, änh së trä thù em cht !
Tôi hùng h°:
- Mày ÇØng s® ! - VØa nói tôi vØa n¡m ch¥t tay låi - Nó mà trä thù mày,
tao së cho nó mn xÜÖng !
ThĂy tôi læm le nhäy vào ṿng chin, H̉ng Hoa s® xanh m¥t. Nó nói
ging khÄn khoän:
- Thôi, thôi, anh ÇØng có Çánh nhau v§i änh ! Ba mË em không b¢ng ḷng Çâu
! Ba em bäo ª nh© nhà
ngÜ©i ta, không nên gây g°. Ba hay nói v§i em là m¶t s¿ nhÎn chín s¿ lành.
Tôi gÀm gØ:
- NhÎn sao ÇÜ®c mà nhÎn !
M¥c dù nói vÆy nhÜng nh́n vÈ m¥t hÓt hoäng cûa H̉ng Hoa, ḷng tôi cÛng dÀn
dÀn b́nh tïnh låi . ¯
hén, ḿnh Çánh th¢ng con ông bác nó, rûi ông bác nó n°i sùng Çu°i cä nhà
nó ra ÇÜ©ng th́ gia Ḉnh nó
bit ª Çâu ! Nghï loay hoay m¶t h̉i, ḷng tôi bng x́u nhÜ bún và
tôi ngán ngÄm nói:
- Nu mày s® th́ thôi, tao không thèm Çánh nhau v§i nó Çâu !
Nghe tôi tuyên bÓ "tha t¶i" cho ông anh cûa nó, H̉ng Hoa mØng l¡m. Nó
c̣n hƠi:
- Anh nói thÆt chÙ ?
- Trܧc gi© tao có nói dÓi mày lÀn nào Çâu ! - Tôi Çáp v§i ging
u oäi .
Trong khi tôi chán nän bao nhiêu th́ H̉ng Hoa låi tƠ ra tÜÖi t̀nh bĂy nhiêu .
Nó quên mĂt vt bÀm trên
má. Nó cÛng quên cä ni bủn bÎ hành hå . ñÓi v§i nó, ch̀ cÀn tôi
hÙa không can thip vào chuyn
gia Ḉnh nó là nó vui r̉i . V́ vÆy, trong khi nh»ng git nܧc m¡t chÜa
kÎp khô trên má, H̉ng Hoa Çă
m̀m cÜ©i nh́n tôi, vÈ cäm kích.
- Ch£ng hiu sao sÓng vÆy mà mày sÓng ÇÜ®c ! Tao mà là mày, tao bƠ nhà
Çi quách !
H̉ng Hoa "hÙ" m¶t ting:
- Nói nhÜ anh !
Tôi nói là nói cho bƠ tÙc thôi chÙ thÆt ra, nu r©i khƠi nhà tôi cÛng
ch£ng bit Çi Çâu . Cùng l¡m, tôi bƠ
v dܧi quê ª v§i ngoåi tôi . NhÜng sÓng v§i ngoåi, Ç¢ng nào ba mË
tôi cÛng lÀn ra và b¡t tôi v.
Th th́ cÛng nhÜ không. H̉ng Hoa ch¡c ch£ng khác ǵ tôi . ThÆm chí
nu bƠ nhà Çi, nó c̣n g¥p khó
khæn nhiu hÖn tôi gĂp b¶i, bªi nó là con gái . Nghï t§i nghï lui m¶t
h̉i, tôi vÅn ch£ng t́m ra ÇÜ®c cách
nào giúp nó và Çiu Çó khin tôi kh° sª ghê g§m. Ch£ng lë nó cÙ
phäi chÎu Ç¿ng, chÎu Ç¿ng hoài nhÜ
l©i khuyên cûa ba nó ? Tôi t¿ hƠi và bng dÜng cäm thĂy mÛi ḷng trܧc
câu hƠi cûa ḿnh. Và bĂt giác,
tôi quay lÜng chåy vào nhà. ThĂy tôi vùng chåy, H̉ng Hoa cuÓng quít gi
theo:
- Anh Kha ! Anh Çi Çâu vÆy ?
Tôi vØa chåy vØa ngoái ÇÀu låi, Çáp:
- Mày ch© tao chút xíu !
Tôi vào nhà løc li tû thuÓc cûa mË tôi và lát sau tôi cÀm ra ÇÜa cho
H̉ng Hoa m¶t l dÀu nóng:
- Cho mày nè !
H̉ng Hoa røt rè cÀm lĂy chai dÀu và trÓ m¡t hƠi:
- Chai ǵ vÆy ?
- DÀu nóng ! - Tôi nh́n nó b¢ng ánh m¡t dÎu dàng - Khi nào bÎ Çánh Çau,
mày xoa dÀu này lên vt bÀm
là nó ht Çau ngay .
H̉ng Hoa cÀm khÜ khÜ chai dÀu trên tay . Và không bit nó nghï ng®i
Çiu ǵ mà m¡t nó låi rÜng rÜng.
C̣n tôi, tôi cÛng nghe cay xè nÖi sÓng mÛi . R̉i vØa nói vØa cÓ khøt khÎt
Ç che giĂu s¿ xúc Ƕng, tôi
d¥n nó:
- C̣n sách cûa tao, mày thích cuÓn nào th́ cÙ Çem v Çc. Th¢ng kia
có giÆt th́ m¥c nó giÆt, ÇØng
gi¢ng co v§i nó làm chi .
H̉ng Hoa ngܧc nh́n tôi b¢ng Çôi m¡t ܧt:
- nh së vÙt sách cûa anh mĂt !
- K nó ! MĂt th́ tao mua cuÓn khác ! - Tôi m̀m cÜ©i trĂn an - V§i låi,
nh»ng cuÓn sách này tao Çă
Çc Çi Çc låi Çn thu¶c ḷng r̉i .
H̉ng Hoa nh́n tôi v§i vÈ tin cÆy và Ƕt ng¶t nó cÀm lĂy tay tôi . Tôi tØng
n¡m tay H̉ng Hoa d¡t nó Çi
chÖi tha thÄn trong vÜ©n hàng træm lÀn nhÜng phäi Ç®i Çn bây gi©, tôi
m§i ngåc nhiên nhÆn ra s¿ mm
måi cûa bàn tay nó. Và bàn tay mm måi Çáng yêu Çó hin Çang n¢m
khép nép và run rÄy trong tay
tôi nhÜ m¶t con chim non låc t° Çang cÀn vô cùng s¿ Ăm áp chª che .
Truyn Khác Thiên ThÀn NhƠ Cûa Tôi ChÜÖng 10
Created & Maintained by CongTuVSA
LAST UPDATE ( MAY 8, 1999 --- 11:00 P.M. )