Chu*o*ng 4: Co`n Chu't Gi` -De^? Nho+'

ChÜÖng 4: C̣n Chút Ǵ ñ‹ Nh§


D́ dÜ®ng tôi không có con. SÓng v§i d́ dÜ®ng là bé Lan Anh. Nó là cháu ru¶t dÜ®ng tôi, kêu dÜ®ng tôi b¢ng cÆu . NhÜng d́ dÜ®ng tôi nuôi nó tØ nhƠ nên coi nó nhÜ con. Nó cÛng kêu dÜ®ng tôi b¢ng ba và d́ tôi b¢ng mË .
Lan Anh næm nay mÜ©i ba tu°i, h†c l§p bäy . Nó cÛng gÓc dân quê nhÜ tôi nhÜng sÓng ª thành phÓ tØ nhƠ nên rĂt båo dån và lém l̀nh.
Hôm tôi vào, Lan Anh Çi chÖi mĂt biŒt bên nhà hàng xóm. GÀn tÓi, nó m§i ló m¥t vŠ nhà. D́ tôi gi§i thiŒu tôi v§i nó:
- ñây là anh ChÜÖng con d́ Sáu ª ngoài ḿnh m§i vô . Con låi chào anh Çi!
Tôi Çă chuÄn bÎ s¤n m¶t nø cÜ©i thân thiŒn Ç‹ Çáp låi chào cûa nó. Ai dè nó hƠi ngÜ®c låi d́ tôi:
- Con cûa d́ Sáu th́ con kêu b¢ng em chÙ sao kêu b¢ng anh, mË?
Nó làm tôi chÜng hºng. D́ tôi la nó:
- Con ÇØng có l¶n x¶n! Ánh l§n tu°i hÖn, con phäi kêu b¢ng anh!
Nó phøng phÎu quay låi gÆt ÇÀu chào tôi . Nó nói lí nhí ǵ Çó trong miŒng, tôi nghe không rơ. Không bi‰t nó Çang chào tôi hay Çang rûa tôi . Tuy nhiên tôi vÅn m̀m cÜ©i v§i nó, ra vÈ m¶t ông anh r¶ng lÜ®ng.
Bu°i tÓi, sau khi Çi chÖi v§i dÜ®ng tôi vŠ, tôi Çang ng̉i trên gác lúi húi x‰p låi mĂy cuÓn sách th́ Lan Anh leo lên ng̉i cånh tôi .
Tôi giä b¶ không bi‰t, cÙ l¥ng lë x‰p sách. Nó kêu:
- Anh ChÜÖng!
- Ǵ Çó em?
- Anh kêu Lan Anh b¢ng em hä ?
ThĂy nó låi b¡t bÈ, tôi mím môi ng̉i im.
Nó ngÅm nghï m¶t h̉i r̉i b‡ng dÜng níu tay tôi:
- N‰u anh vÅn kêu em b¢ng em th́ em... kêu anh b¢ng anh hén?
T¿ dÜng nó Ç°i gi†ng ng†t ngào quá xá. Tôi khoái chí, cÜ©i kh́.
Lan Anh cÀm mĂy cuÓn sách lên:
- Em giúp anh x‰p sách nghen! - ¯, nhÜng em nh§ x‰p sách h†c m¶t bên, sách truyŒn m¶t bên, ÇØng Ç‹ lÅn l¶n!
Tôi vØa làm vØa tṛ chuyŒn v§i Lan Anh. Nó hƠi tôi nh»ng chuyŒn ngoài quê, c̣n tôi hƠi nó chuyŒn h†c tÆp. Nói qua nói låi m¶t h̉i, b‡ng dÜng tôi phát hiŒn ra tôi Çang nói chuyŒn m¶t ḿnh, quay låi thĂy Lan Anh ngû mĂt. Nó gøc ÇÀu lên cánh tay, m¥t quay vŠ phía tôi, thª kḥ kḥ.
Sáng hôm sau, Lan Anh låi "truy" tôi:
- Anh ª ngoài quê vô, sao không có quà ǵ cho em h‰t vÆy ?
- Có bao nhiêu bánh trái anh gªi h‰t cho d́ r̉i . Hôm qua em cÛng có æn kia mà!
Nó không chÎu:
- Bánh trái cho mË là khác, cho em là khác!
Tôi Ăp úng:
- NhÜng anh Çâu có bi‰t em ª Çây!
ThĂy nó xÎu m¥t, tôi Çâm hoäng, v¶i hƠi:
- ChÙ anh bi‰t làm sao bây gi©?
Nó "giäi Çáp" ngay:
- Chåy ra ÇÜ©ng mua cho em mÜ©i cây kËo dØa!
Tôi liŠn làm theo l©i nó. Nó d¥n mÜ©i cây, tôi mua t§i mÜ©i læm cây . Nó vØa nhai kËo, vØa khen tôi:
- Anh tÓt ghê!
Nói xong, nó thܪng cho tôi m¶t cây kËo, c̣n nó æn h‰t mÜ©i bÓn cây .
Lan Anh có cái tÆt Üa "chĂt vĂn", thĂy chuyŒn ǵ nó cÛng th¡c m¡c. Tôi sÓng yên v§i nó ÇÜ®c hai ngày, t§i ngày thÙ ba nó låi "gây chuyŒn":
- Tåi sao anh giĂu em?
Tôi ngÖ ngác:
- Anh có giĂu cái ǵ Çâu ?
Nó khÎt mÛi:
- ChuyŒn cái túi xách Çó! Sao bÎ råch túi mà anh không k‹ cho em nghe ?
Hóa ra khi dÜ®ng tôi khâu låi cái túi cho tôi, nó nh́n thĂy . Tôi găi ÇÀu:
- ChuyŒn Çó hay ho ǵ mà k‹.
- Hay chÙ sao không! Làm sao mà anh bÎ råch túi, anh k‹ nghe Çi!
- Anh ch£ng làm sao cä. Anh cÛng không bi‰t ai råch và råch lúc nào . Anh xuÓng khƠi xe, chÜa kÎp ng̉i lên xích lô là Çă thĂy cái túi bÎ råch r̉i!
Lan Anh có vÈ thĂt v†ng trܧc câu chuyŒn dª Ëc cûa tôi . Nó b́nh luÆn:
- ThÆt em chÜa thĂy ai khù kh© nhÜ anh!
NhÆn xét cûa nó làm tôi giÆt ḿnh. Hôm trܧc, tay xích-lô cÛng bäo tôi khù kh©. NhÜng tay xích-lô th́ không Çáng Ç‹ š, bi‰t Ç©i nào tôi m§ ng̉i trên chi‰c xe cûa anh ta lÀn n»a . ñ¢ng này, m¶t con nhƠ ª sát nách ḿnh chê ḿnh khù kh© th́ quä là Çáng tûi . Tôi thª dài:
- ¯, anh là m¶t th¢ng kh©.
ThĂy tôi rÀu rï, Lan Anh Ƕng ḷng thÜÖng, nó an ûi:
- Nói vÆy ch§ anh không kh© Çâu! Kh© mà dám Çi m¶t ḿnh ngoài quê vô Çây!
Tôi chép miŒng:
- Cái Çó th́ nói làm ǵ! MË anh bƠ anh lên xe, xe chåy t§i b‰n bƠ anh xuÓng, cÛng giÓng nhÜ ngÜ©i ta chª hàng hóa vÆy thôi!
- X́! Nói vÆy mà cÛng nói! Thôi, tÓi nay hai anh em ḿnh Çi coi hát Çi!
Lan Anh rû, ch¡c nó muÓn giúp tôi khuây khƠa .
- Ai hát mà coi ? - Tôi hƠi .
- ñâu có ai hát! ñi coi hát tÙc là Çi coi phim Çó!
Tôi trŠ môi:
- Coi phim nói coi phim, bày Ç¥t nói coi hát!
Lan Anh m̀m cÜ©i:
- Th́ em nói vÆy quen r̉i! Sao, anh Çi không?
Tôi phân vân:
- D́ dÜ®ng có cho Çi không?
Lan Anh gÆt ÇÀu:
- Em nói Çi v§i anh là ba cho Çi liŠn.
TÓi Çó, Lan Anh dÅn tôi Çi coi phim ª råp Long Vân. Råp gÀn nhà nên hai anh em Çi b¶ . T§i nÖi, ngó lên bäng quäng cáo m§i hay råp Çang chi‰u phim "Th¢ng kh© ra t̀nh"!
Tôi li‰c Lan Anh, nghi nó chÖi xƠ tôi . NhÜng nó cÛng ngÖ ngÖ ngác ngác, chÙng tƠ nó cÛng bÎ bĂt ng©.
Lan Anh khŠu tôi:
- Gi© sao anh ?
- Sao là sao ?
- Thôi, hai anh em ḿnh Çi æn kem Çi . Phim này dª Ëc à...
Tôi n°i máu t¿ ái:
- Dª cÛng coi! Ch£ng lë ḿnh s® "nó" ?
Th‰ là hai anh em bܧc vào råp.
Phim chi‰u cänh m¶t anh nhà quê ra t̀nh mua máy cày, có bao nhiêu tiŠn bÎ b†n lÜu manh cu‡m såch. Không m¶t Ç̉ng båc lÆn lÜng, anh ta phäi Çi lang thang nh¥t tØng mÄu bánh ḿ...
Tôi ng̉i coi, giÆt ḿnh thon thót, tܪng ngÜ©i ta nói ḿnh. Phim hài, Lan Anh cÓ làm m¥t t̀nh nhÜng không ÇÜ®c. Nó cÜ©i khúc khích làm tôi muÓn Çiên ti‰t. NhÜng tôi không trách nó ÇÜ®c.
Ra khƠi råp, tôi nhæn m¥t:
- Anh giÓng hŒt cái anh nhà quê kia!
- Không giÓng Çâu! - Lan Anh phän ÇÓi .
Tôi nhún vai:
- Em ÇØng là b¶! Anh thĂy giÓng y chang!
- Em Çă bäo không giÓng mà! Em nói thÆt Çó!
Tôi thĂy mØng mØng:
- Em nói thÆt hä ?
- ¯.
- VÆy em nói thÆt n»a Çi! Tåi sao không giÓng ?
- Nói thÆt hä ?
- ¯, nói thÆt!
- Tåi v́ anh kh© hÖn anh nhà quê kia nhiŠu!
Nói xong, Lan Anh cÜ©i hích hích. C̣n tôi, tôi giÆn tím ngÜ©i, không phäi giÆn nó mà giÆn ḿnh. Nó Çă nói "không giÓng" th‰ là ÇÜ®c r̉i, c̣n ép nó "nói thÆt" n»a chi không bi‰t!

TruyŒn Khác star C̣n Chút Ǵ ñ‹ Nh§ star ChÜÖng 5
Created & Maintained by Thanh Hà