SU'U TÂ`M 3

Home | VA(N | VA(N [tt] | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N 9 | VA(N 10 | VA(N 11 | VA(N 12 | VA(N 13 | VA(N 14 | VA(N 15 | VA(N 16 | VA(N 17 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | VA(N VUI 4 | VA(N VUI 5 | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.PGHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | BÀI VIÊ'T 9 | BÀI VIÊ'T 10 | BÀI VIÊ'T 11 | BÀI VIÊ'T 12 | SU'U TÂ`M .. TIN | SU'U TÂ`M .. TÊ'U | NU. CU'̉'I VA(N HO.C | SLIDESHOW | THO* NHA.C | CHUYÊ.N LA. KHO' TIN

CHUYÊ.N LA. KHO' TIN

* XÓM VE CHAI *

 

 

* XÓM VE CHAI *

 

*** Vấn đề được đặt ra là : Cảnh nghèo trong Video này có phải là "hậu quả của chiến tranh do Mỹ Ngụy để lại không ?" hay là do hơn 30 năm hòa bình đất nước bị cai trị bởi Đảng CSVN mà ra.. Chúng ta biết rằng CSVN đã nhận vô số triệu, tỷ đô la từ tiền viện trợ, tiền người Việt hải ngoại gởi về v.v. nhưng các tiền đó đã vào túi của ai ? để cho khối Công, Nông vẫn nghèo mạt rệp..!

 

Thân mến,

 

NGUYỄN XUÂN THÔNG

 

 

NGU'̉'I RÙ'NG !!!
nguoirung.jpg

Trở thành “người rừng” sau 18 năm đi lạc

 

TRỞ THÀNH “NGƯỜI RỪNG” SAU 18 NĂM ĐI LẠC

 

TT - Câu chuyên hi hữu này đã xảy ra với cô bé Rơ Châm H’Pnhiêng, dân tộc J'rai, gốc ở xã biên giới Ia Dom, huyện Đức Cơ (Gia Lai), con của vợ chồng anh Ksor Lu hiện sống ở huyện Ozađao, tỉnh Ratanakiri (Campuchia), cách Đức Cơ 80km.

 

Chăn bò bị lạc rừng

Năm 1989, H’Pnhiêng lúc đó 8 tuổi. Một hôm đi chăn bò, mải tìm bò lạc em đã đi sâu vào rừng rồi lạc mất đường về. Cả làng đã đổ đi tìm hai ngày nhưng không thấy. Vợ chồng Ksor Lu đành gạt nước mắt đinh ninh con gái mình đã bị thú dữ ăn thịt. Nỗi đau dần nguôi ngoai...

Cho đến đầu tháng 1-2007, một tốp thợ sơn tràng khai thác gỗ ở khu vực làng Xom, huyện Ozađao chợt nhận ra một hiện tượng không bình thường: cơm họ nấu để dành bữa trưa luôn có ai đó ăn vụng. Bực mình, nhóm người này quyết rình để bắt cho được thủ phạm. Đến trưa 13-1-2007, lúc bắt được “kẻ trộm”, không ai tin vào mắt mình. Đó là một hình hài đen đúa, không mảnh vải che thân, tóc rối bù dài chấm gót, chỉ ú ớ được đôi tiếng không rõ nghĩa. Đinh ninh là bắt được người rừng, họ đưa ra làng Xom để “triển lãm”. Dân làng Xom có người còn nhớ cách đây 18 năm, Ksor Lu có đứa con gái lạc rừng, họ vội báo tin cho vợ chồng anh.

Thoạt đầu Ksor Lu không thể tin đây là con gái của mình. May sao trong trí nhớ H’Pnhiêng còn có tên cha, tên làng. Lu đưa con gái về nhà. Cuộc họp mặt đầy đau xót bởi Rơ Châm H’Pnhiêng đã gần như trở thành người rừng. Vất vả lắm Ksor Lu mới giữ cho con gái thôi giãy giụa, gào thét. Việc đầu tiên là cắt tóc, tắm gội. H’Pnhiêng ho sặc sụa bởi thứ hương gội đầu, xà phòng chưa từng ngửi thấy bao giờ. Vợ chồng Ksor Lu phải đè con gái xuống giường để mặc quần áo. Nhưng vừa mặc vào xong thì “người rừng” đã xé nát. Ba ngày sau mới quen dần. Nhưng tập chuyện tắm rửa, mặc quần áo chỉ khó một, chuyện ăn mới khó mười. H’Pnhiêng không sao cầm được bát đũa, tay lóng ngóng như tay vượn không cầm nổi vật gì. Có những đêm, khi mọi người trong nhà đã ngủ say, H’Pnhiêng rón rén đi xuống bếp bốc gạo sống nhai ngấu nghiến, khi thấy người là H’Pnhiêng vội chui xuống gầm giường trốn.

 

Trong ký ức “người rừng”

Tình thương và sự chăm sóc, vỗ về của cha mẹ đã dần thức tỉnh H’Pnhiêng. Và ký ức đã trở lại với cô. Bằng thứ ngôn ngữ ít ỏi còn nhớ và dùng cử chỉ ra hiệu, H’Pnhiêng kể lại cho cha mẹ nghe về quãng thời gian sống một mình giữa rừng sâu.

Buổi tối cách đây 18 năm lúc chạy tìm bò trong rừng, H’Pnhiêng không tìm thấy lối mòn để quay về, càng đi càng vào sâu, cô bé khóc và ngất xỉu. Tỉnh dậy ngày hôm sau rồi hôm sau nữa cũng vậy, chỉ thấy rừng hoang. Đến lúc này thì bản năng sinh tồn bắt đầu trỗi dậy. H’Pnhiêng cho vào mồm bất cứ thứ quả gì bắt gặp. Cứ đắng thì nhè ra, ngọt thì nuốt vào. Tuy nhiên vẫn hi vọng là mình sẽ gặp ai đó trong rừng, H’Pnhiêng cứ đi. Lúc nào xòe bàn tay không nhìn rõ năm ngón nữa thì chúi đầu vào một chạng cây, hốc đá nào đó ngủ để ngày mai đi tiếp. Thấy mặt trời ngày nào cũng giống ngày nào, H’Pnhiêng đi mãi rồi lại quay về chỗ cũ. Sau vài lần nhìn thấy ông trăng thì quần áo trên người cũng bục hết. Hi vọng tìm thấy đường về nhà tắt ngấm thì ký ức về buôn làng, cha mẹ cũng nhạt dần. Dần dà cô bé 8 tuổi chỉ còn biết sống theo bản năng. Suốt 18 năm trời cho đến khi được “phát hiện” H'Pnhiêng không gặp một người nào. Không lửa, không quần áo che thân. Có lúc đau ốm cô chui vào hang đá nằm mấy ngày nhưng không chết. H’Pnhiêng vẫn sống, vẫn lớn lên một mình giữa rừng sâu...

 

oOo

 

Suốt mấy ngày nay căn nhà của vợ chồng Ksor Lu luôn chật ních người. Đến mừng cho vợ chồng anh cũng có nhưng chủ yếu là vì sự tò mò. Khổ cho cha mẹ một thì khổ cho con mười. Tội nghiệp, cứ mỗi lần thấy người đến là H’Pnhiêng lại co rúm người vì sợ hãi, nhất là ai cũng cứ nằng nặc đòi xem “con bé nó thế nào”. Thường cứ đến nửa đêm vợ chồng Ksor Lu mới có thời gian gần gũi và trò chuyện, âu yếm đứa con tội nghiệp. Giờ đây cô gái 27 tuổi này phải học lại tất cả mọi thứ của con người . “Chẳng dễ dàng gì nhưng cuộc sống còn đợi chờ nó phía trước” - Ksor Lu nở một nụ cười đau xót...

 

NGỌC TẤN - LÊ VĨNH LINH

(NGUYỄN XUÂN THÔNG chuyển)

 

Tin bằng Anh Ngữ :

http://news.yahoo.com:80/s/nm/20070119/od_nm/vietnam_woman_odd_dc

 

(QUÁCH THANH QUANG chuyển)

CẶP VỢ CHỒNG TRÚNG LÔ-TÔ CHO GẦN HẾT SỐ TIỀN TRÚNG

 

CẶP VỢ CHỒNG TRÚNG LÔ-TÔ CHO GẦN HẾT SỐ TIỀN TRÚNG!

 

Một cặp vợ chồng trúng lô-tô gần 8 triệu bảng Anh đã được khuyên đừng cho tiền bạc nữa. Hai ông bà Ray và Barbara Wragg trúng 7,6 triệu bảng Anh trong năm 2000 và đã cho hết 6 triệu bảng từ số tiền trúng số này. Weston Park Hospital và Sheffield Children’s Hospital là hai bệnh viện được tặng nhiều tiền nhất. Cặp vợ chồng này đã được người cố vấn tài chánh khuyến cáo phải ngưng cho tiền bạc, nếu không thì sẽ chẳng còn lại bao nhiêu. Theo bản tin của BBC, bà Wragg nói rằng: “Chúng tôi quyết định số tiền 7,6 triệu  bảng quá nhiều cho hai người và muốn cho đi càng nhiều thì càng tốt.”

 

(Sưu Tầm Liên Mạng chuyển)

thongxanh_nhapnhay.gif

CÂY GIÁNG SINH 120 TUỔI

 

CÂY GIÁNG SINH 120 TUỔI !

 

 

Một gia đ́nh ở Wiltshire, Anh quốc, đă dùng cùng một cây Giáng sinh trong suốt 120 năm. Cây giáng sinh cao hơn 1 phít của bà cụ Janet Parker đă được ghi vào cuốn sách kỷ lục thế giới Guiness Book of Records. Theo bản tin của tờ The Sun, cây giáng sinh này đă được trao cho người  d́ của bà Parker trong thập niên 40. Cây giáng sinh này được mua trong năm 1886 với giá 6 pence. Bà Janet và người chồng Graham, 84 tuổi, cho biết cây giáng sinh này đă được dùng mỗi năm kể từ thời đại Victoria.

 

(Bai Chuyen)

 

 

PHOTO GALLERY BODY WORLDS EXHIBIT:

 

PHOTO GALLERY BODY WORLDS EXHIBIT:

 http://www.dallasnews.com/sharedcontent/dws/pt/slideshows/2006/12/bodyworld_2006

 

(LARRY NGUYỄN sưu tầm)

NGU'̉'I SÂU BU'Ó'M
1nguoisaubuom.jpg
(NGUYÊN~ XUÂN THÔNG su'u tâ`m)

Người sâu bướm

 

NGƯỜI SÂU BƯỚM

 

 

Sinh năm 1871 trong một gia đình nô lệ người Ấn tại Guiana, tưởng chừng cậu bé sẽ suốt đời bất hạnh với cơ thể không tay không chân. Ngờ đâu chính nhờ dị tật đó mà sau này, Radian trở thành nhân vật “mua vui” nổi tiếng nước Mỹ suốt một thời gian dài.

 

Năm 1889, người ta phát hiện ra “sinh vật kỳ dị” Randian và ngay lập tức đưa tới nước Mỹ để thỏa mãn cơn khát của những người nhiều trí tò mò. Từ những cuộc trình diễn rẻ tiền ở gánh xiếc rong cho đến đôi lần ra mắt ấn tượng tại các bảo tàng danh tiếng, đâu đâu “sâu bướm” Radian cũng thu hút cơn phấn khích cao độ từ phía dân tình.

 

Trước đám đông, Radian thể hiện tài khéo léo bằng vô số động tác phức tạp: viết, vẽ, cạo râu, thậm chí cuộn xì gà, đánh diêm lên hút - tất cả đều dựa trên thân hình uốn éo, cái đầu ngọ nguậy và cái miệng “đa-zi-năng” đến tài tình.

 

Không giống như các siêu sao khác, trang phục biểu diễn của Randian chỉ có duy nhất 1 cái áo ống bằng len kẻ sọc đơn sơ, cộng với những động tác di chuyển quằn quại trên mặt đất thì nghệ danh “Người sâu bướm” ra đời.

 

Năm 1932, Radian giành một vai diễn trong se-ri phim kinh dị, trong đó anh thể hiện tài cuốn thuốc lá và phát ra một tràng dài những âm thanh khó hiểu. Ấy thế mà người đời đồn thổi chuyện khó tin: “sâu bướm” biết nói thuần thục đến vài thứ tiếng nước ngoài như Anh, Pháp, Đức... bên cạnh tiếng Hin-đi mẹ đẻ.

 

Dù sao đi nữa cũng không thể phủ nhận Randian là anh chàng thông minh, hóm hỉnh và ăn nói cực kỳ có duyên. Chính vì thế sâu bướm Randian không chỉ làm hài lòng đông đảo công chúng hâm mộ mà còn kiếm được cô vợ khá “ngon lành”. Hai vợ chồng có với nhau đến 5 mặt con.

 

Cuối đời, Randian quyết định từ bỏ cuộc sống phiêu bạt và định cư tại Paterson, bang New Jersey. Không hiểu có phải do linh tính mách bảo, năm 1934, “người sâu bướm” trở lại sàn diễn để nói lời tạm biệt cuối cùng trước khi chấm dứt sự nghiệp vĩnh viễn. Ngay trong cánh gà sau buổi diễn, ông từ trần với một cơn đau tim dữ dội, thọ 63 tuổi.

 

Ngày nay, người ta còn nhắc tới Randian bằng nhiều cái tên: Tượng bán thân biết đi, Người rắn, Ống hút xì-gà, nhưng nổi danh nhất vẫn là Người sâu bướm.

 

 

(NGUYỄN XUÂN THÔNG sưu tầm)

 

website counter