Chứng Từ Của Đại Úy Đỗ Đức
Tùy Viên Tướng Toàn
Qua sự giới thiệu của một người bạn, tôi may mắn có cơ hội nói chuyện qua điện thoại với Đại Úy Đỗ Đức, tùy viên thân cận của Tướng Toàn. Sau đây là nội dung của cú điện đàm quanh cái chết của Tướng Hiếu.
Tôi làm tùy viên cho Tướng Toàn 7, 8 năm cho đến ngày mất nước. Để anh tin những gì tôi nói là sự thật, tôi xin nói sơ qua về cá nhân tôi. Tôi là người Việt gốc Hoa, sinh trưởng tại Châu Đốc. Sở dĩ tôi đăng lính là vì tôi tức giận tụi cảnh sát bố ráp thanh niên trốn lính, khinh miệt tôi là thằng Tàu nhà giàu trốn lính. Tôi tốt nghiệp khóa 25 Trường Võ Bị Thủ Đức và được gửi ra phục vụ tại Trung Đoàn 5 thuộc Sư Đoàn 2. Khi Tướng Toàn thấy tôi đánh giặc hăng hái, không sợ chết và biết nhiều thứ tiếng Tàu, ông chọn tôi làm tùy viên riêng của ông. Với tư cách này, tôi luôn luôn đi sát bên ông, không rời một bước. Tôi khởi sự làm việc cho Tướng Toàn với lon Chuẩn Úy và kết thúc với lon Đại Úy.
Tôi rời nước cùng với Tướng Toàn ngày 29/4/1975. Lúc đó bản doanh Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 đã dời về Bộ Tư Lệnh Thiết Giáp ở Gò Vấp. Chiều hôm đó, vào lúc 5 giờ rưỡi, nhóm chúng tôi gồm có Tướng Toàn, Y Sĩ Trung Tá Lý Ngọc Dưỡng (Chánh Văn Phòng), Đại Tá Hoàng Đình Thọ (Trưởng Phòng 3 Quân Đoàn III), Đại Tá Lê Trọng Đàm (Tư Lệnh Cảnh Sát Quân Khu 2) và tôi leo lên trực thăng do phi công chính Thiếu Tá Võ Văn Lượng và phi công phụ Trung Úy Phi lái, cất cánh từ Gò Vấp bay thẳng ra Đệ Thất Hạm Đội Mỹ.
Tôi mến Tướng Toàn vì ông đánh giặc giỏi và tốt với thuộc cấp. Ông chỉ có một tật xấu lớn là rất mê gái.
Tôi cũng rất mến Tướng Hiếu vì ông giỏi, trong sạch và đạo đức. Tôi biết Tướng Hiếu khi ông còn là Tư Lệnh Sư Đoàn 22 và Sư Đoàn 5.
Bây giờ tôi xin đề cập tới điều gì tôi biết về ngày Tướng Hiếu chết. Ngày hôm đó tình hình rất căng thẳng. Có lệnh cấm trại 100 phần trăm. Cả ngày, Tướng Toàn làm việc trong văn phòng tại Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3. Tôi ngồi trực tại phòng kế bên. Phòng tôi đối diện với văn phòng Tướng Hiếu. Tôi nhớ rõ ngày hôm đó Tướng Toàn không họp với Tướng Lý Tòng Bá, Tư Lệnh Sư Đoàn 25 vì ai tới gặp Tướng Toàn cũng phải qua tôi. Đến khoảng 5 giờ rưỡi chiều, Tướng Toàn sai tôi gọi xe đưa ông về tư dinh nằm cạnh Tòa Hành Chánh Biên Hòa, chạy xe có quân cảnh hú còi hụ mất khoảng 10, 15 phút. Sau khi thảy cặp Tướng Toàn xuống, tôi đi nhậu cùng với Thiếu Tá phi công Lượng, trước ở Quân Đoàn 2 được tôi đề nghị với Tướng Toàn đưa về quân Đoàn 3 và Thiếu Tá phi công Cửu (vẫn còn ở Việt Nam), từng bay cho nhiều Tướng ở Quân Đoàn 3. Chúng tôi nhậu được khoảng 10, 15 phút thì được báo là Tướng Toàn đã cấp tốc trở lại Bộ Tư Lệnh với viên cận vệ. Tôi vội vàng vứt bỏ rượu bia, phóng về Bộ Tư Lệnh. Khi tới nơi thì quang cảnh đã tấp nập với quân cảnh qua lại đầy dẫy. Tướng Toàn đã ra lệnh niêm phong văn phòng Tướng Hiếu, nên tôi không thấy cảnh Tướng Hiếu chết làm sao. Tôi nghe Tướng Toàn ra lệnh phải điều tra gấp cho ra nội vụ. Sau khoảng nửa tiếng tôi theo Tướng Toàn về tư dinh. Sau này, tôi nghe nói Tướng Hiếu thích chơi súng nên bị nạn vì súng lảy cò.
Điều mà tôi chắc chắn là Tướng Toàn không thể nào bắn Tướng Hiếu vì tôi ở sát bên ông cả ngày hôm đó đến khi ông về nhà sau 5 giờ rưỡi chiều. Tướng Toàn rất kính nể Tướng Hiếu. Ông luôn luôn gọi Tướng Hiếu là "Anh".
Nếu Tướng Toàn nói ông hay tin Tướng Hiếu bị nạn đang khi bay trên trực thăng là ông nhớ sai vì dạo sau này sức khỏe ông đã sa sút nhiều sau khi bị mổ tim. Hai Thiếu Tá phi công Lượng và Cửu đều ngồi ăn nhậu với tôi thì làm sao ổng bay trên trời lúc đó được.
Nếu Tướng Hiếu bị ám sát thì tên sát nhân phải là người rất quen thuộc với ngõ ngách quanh co trong bản doanh Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3. Chính tôi, sau khi về đó 2, 3 tháng vẫn còn hay lạc khi phải đi từ văn phòng này qua văn phòng khác. Tôi ít có dịp qua văn phòng Tướng Hiếu, ngoại trừ những khi Tướng Toàn sai tôi đi mời Tướng Hiếu bước qua gặp hay họp riêng.
Lời bàn (03/07/2004) - Sự kiện Đại Tá Lê Trọng Đàm, Tư Lệnh Cảnh Sát thuộc Quân Khu II, hiện diện trên chuyến bay trực thăng di tản cùng Tướng Toàn, không khỏi khiến ta phải thắc mắc sao ông lại được biệt đãi như vậy, trong khi có biết bao thuộc hạ thân cận khác trong Quân Đoàn III. Hoặc ông phải là một thân nhân hay một bạn hữu chí thân, hoặc ông là một ân nhân đã thi thố một ân huệ sâu đậm cho Tướng Toàn. Phải chăng Tướng Toàn đền ơn ông vì ông đã can đảm nhận lãnh trọng trách trực tiếp thi hành việc ám sát Tướng Hiếu (hoặc đích thân ông cầm súng lẩy cò, hoặc ông sai khiến một đàn em cảnh sát viên thân tín thuộc Quân Khu II hành sự)?
Rất có thể là khi Tướng Toàn nhận được chỉ thị từ cấp trên (Thiệu ? Quang ? Khiêm ?) ám hại Tướng Hiếu, ông không có đàn em đáng tin cẩn trong nội bộ Quân Đoàn III vì ông mới tới đây chừng hai tháng, do đó ông đã phải dùng tới các phần tử từ Quân Đoàn II, tỉ như Tướng Lê Trung Tường là người đã hướng dẫn một đội toán lính đến đuổi hết quân canh gác thuộc đơn vị Quân Cảnh của Trung Tá Quyến di khỏi bộ tư lệnh trong ngày hôm đó. Tướng Toàn và Đại Tá Đàm rất dễ dàng gài tên sát nhân ngay trong văn phòng của Tướng Toàn, để rồi chỉ cần bước vài bước qua văn phòng Tướng Hiếu ở kế bên, ra tay hành động rồi bước lui trở về văn phòng Tướng Toàn ẩn núp, chờ đến khi tình hình lắng dịu, ngang nhiên bước ra khỏi phạm trường mà không gây nên sự chú ý của một ai.
Tin cập nhật.- Ngày 6/5/2015 một nguồn tình báo quân sự Hoa Kỳ tiết lộ cho tôi biết:
Lúc 11 giờ kếm 15 phút sáng, khi Tướng Hiếu vừa bước vào văn phòng Phó Tư Lệnh Quân Đoàn III, sát thủ nhảy tới từ đàng sau và dùng cánh tay chặt
mạnh vào gáy khiến Tướng Hiếu bất tỉnh, rồi dùng khẩu súng lục loại nhỏ Browning P6.35 ly bắn vào cằm. Viên đạn xuyên lên óc và nằm trong xọ chứ không chui ra khỏi đầu.
Sát thủ là cận vệ của Tướng Toàn, Đại Úy Đỗ Đức, đệ tam đẳng Thái Cực Đạo."
Trung Úy Đỗ Đức đứng đằng sau Tướng Toàn (5/1972, Kontum)
Sau khi Tướng Hiếu bị giết, Tướng Toàn gọi điện thoại trình báo lại cho Tổng Thống Thiệu: "Mission accomplie".
Đối chất
- Alô, xin cho tôi nói chuyện với ông Đức.
- Ai đầu giây vậy?
- Tôi là Tín đây. Ông Đức có đó không ạ?
- À, chào anh Tín. Tôi là Đức đây. Có chuyện gì không anh?
- Dạo này anh có dịp vào xem trang nhà Tướng Hiếu không?
- Không anh ạ. Có gì mới không vậy?
- Tôi mới đăng lên đó tin tức mới về cái chết Tướng Hiếu. Anh tôi giáng bút cho tôi biết, anh là người bắn Tướng Hiếu.
- Anh nói gì? Tôi nghe không rõ. Anh nói lại, dạo này tôi hơi ngãng tai.
- Anh tôi giáng bút cho tôi biết, anh là người bắn Tướng Hiếu.
- Tầm bậy. Làm gì có chuyện đó. Tôi là người tử tế mà.
- Tôi làm sao biết chuyện đó được. Anh tôi giáng bút cho tôi biết, anh là người bắn Tướng Hiếu.
- Nói thì phải có bằng chứng.
- Anh tôi giáng bút nói tôi hỏi anh, ai đưa cho anh khẩu súng lục P6.35 ly.
- (Im lặng một hồi lâu) Tôi không muốn nói chuyện với anh. (cúp phone)
(Cú điện đàm xảy ra vào lúc 16 giờ ngày 17 tháng 5 năm 2015)
Nguyễn Văn Tín
Ngày 14 tháng 8 năm 1999
Cập nhật ngày 17.05.2015
generalhieu
|