NGÀY
ĐÁNG SỐNG
Đó không phải
quá khứ, bởi ngày hôm qua chỉ là những giấc mộng
hăo huyền và ngày mai là những ảo vọng xa xôi.
Vậy ta chỉ
c̣n duy nhất một ngày để sống và đáng sống.
Đó là ngày hôm nay, ngay giờ phút này.
Stephen Leacock từng
viết: "Cuộc đời chúng ta thật kỳ lạ!
Các cậu bé th́ mơ ước ḿnh lớn thêm vài tuổi
nữa. Các chàng trai th́ ao ước ḿnh đă trưởng
thành. Lúc trưởng thành rồi th́ lại nói: Giá mà tôi
đă kết hôn rồi! Sau khi kết hôn rồi anh ta lại
nói: Giá mà bây giờ ḿnh được nghỉ ngơi! Cuối
cùng, khi nghỉ ngơi rồi th́ mới nh́n lại quăng
đời đă qua. Trong ḷng cảm thấy tiếc nuối
vô cùng. Bởi v́ anh ta đă bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội
trong đời. Khi nhận ra được th́ đă quá muộn
mất rồi!".
Tôi muốn mượn
câu chuyện về Edward s. Evans trong cuốn sách "Quẳng
gánh lo đi mà vui sống" để cho bạn hiểu
rơ hơn cuộc sống chính là sống từng ngày, từng
giờ, từng phút của hiện tại.
Edward s. Evans xuất
thân từ gia đ́nh nghèo khó, ông khởi nghiệp bằng
nghề bán báo, sau đó làm nhân viên ở một cửa hàng
tạp hóa và làm thêm ở thư viện. Tiền
lương làm thêm rất bèo bọt nhưng ông không dám bỏ
việc v́ phải nuôi gia đ́nh có tới bảy miệng
ăn. Cứ như thế cho đến 8 năm sau, ông mới
dám khởi nghiệp từ 55 đô la đi mượn
để kinh doanh. Chỉ trong một năm, vốn kinh
doanh của ông đă lên tới 20.000 đô la.
Tuy nhiên, tai họa
ập đến khi ông đứng ra bảo lănh một khoản
tiền lớn cho người bạn kinh doanh nhưng anh
ta bị phá sản. Cùng lúc đó, ngân hàng mà ông gửi toàn bộ
tiền bị vỡ nợ. Không những mất tiền từng
ngày, từng giờ ông phải ôm thêm khoản nợ 16.000
đô la.
Ông ăn không ngon,
ngủ không yên, sau đó là bán thân bất toại, nằm một
chỗ, khắp ḿnh lở loét. Bác sĩ điều trị
nói rằng ông không thể sống quá hai tuần nữa. Ông
sợ hăi vô cùng, sau khi viết xong di chúc, ông nằm chờ
chết. Ông ngủ liên tục trong hai tuần so với
trước kia một ngày ông ngủ không đầy hai giờ
đồng hồ. Ông rũ bỏ mọi âu lo và ngủ say
như một đứa trẻ.
Không hiểu sao mọi
điều phiền muộn đều tiêu tan cả,
ăn uống cũng ngon miệng hơn, ông c̣n tăng cân nữa.
Chỉ hai tuần sau ông đă chống gậy và đi lại.
Sáu tuần sau ông đi làm trở lại. Chỉ vài năm
sau, ông trở thành lănh đạo một công ty lớn.
Câu chuyện trên là
minh chứng cho giá trị của việc tận hưởng
cuộc sống hiện tại. Ngày hôm nay là thực tại
và ngày hôm nay mới chính là cuộc đời. Cho dù ngày hôm
nay có ngắn ngủi nhưng nó chứa đựng những
khoảnh khắc cho bạn cảm nhận rơ ràng nhất về
sự sống đang vận động và nghe rơ từng
nhịp thở của chính ḿnh.
Có người nói:
"Nhiều người chỉ nghĩ đến bánh ḿ
phết mứt của ngày hôm qua và ngày mai mà quên đi món
ăn ngon lành của ngày hôm nay". Lẽ thường, mọi
người đều như vậy cả.
Từ những
năm 30 trước Công nguyên, một bài thơ của
Horace có đoạn:
"Những con
người có thể làm chủ ngày hôm nay, là những
người biết uống hạnh phúc trong cuộc sống;
Với tâm hồn b́nh thản mà hô to lên rằng:
"Cho dù ngày mai có
khắc nghiệt đến đâu, th́ tôi cũng cố sống
cho trọn vẹn ngày hôm nay. Thời gian trôi đi như
gió thoảng và đời người chẳng khác nào cát bụi.
Ném đi những mơ hồ, xa xôi; gạt bỏ những
cái đă qua, những mong chờ ngày mai đến th́ ngay
lúc này, giây phút này là tài sản
quư báu nhất và cũng là duy nhất mà chúng ta có".
Chia sẻ từ
Internet / tác giả không rơ
(Trịnh Cuối
Huôn sưu tầm và chuyển)