VU'Ò'N THO'

Home | NGO MINH HANG | NGO MINH HANG [tt] | N_9 | NHU* LY | NHU* LY [tt] | NHUOC THU | NHUOC THU [tt] | NHUOC THU 1 | Vntvnd | Vntvnd [tt] | Vntvnd 1 | Ý NGA | Ý NGA [tt]

NHƯỢC THU


bonglau_sen_khanhnga_cuongdang.jpg
(Hinh KHANH NGA + CUONG DANG)

EM BIẾT GÌ KHÔNG, SAO PHƯỢNG TÍM

 

EM BIẾT GÌ KHÔNG, SAO PHƯỢNG TÍM ?


Góc bể xa vời bao nhớ mong

Em còn thương nhớ những gì không ?

Tiếng ve rả rích sân trường cũ

Đón phượng vừa sang chớm sắc hồng ..


Đất nước của thời chinh chiến dậy

Tiếng Thầy không át tiếng bom rơi

Đêm đêm súng vọng ven thành phố

Thêm xác người , thêm trẻ cút côi ..


Theo lớp người đi vào khói lửa

Giữa mùa phượng nở thắm yêu đương

Ba lô anh chất đầy nhung nhớ

Trải vết giầy sô vạn nẻo đường ..


Những buổi dừng quân bên xóm vắng

Ngắm màu phượng đỏ giữa cô liêu

Bỗng nghe thương quá màu hoa thắm

Ôi phượng muôn đời thật dễ yêu ..


Bây giờ nơi xứ người xa lạ

Sắc phượng chẳng hồng như ở ta

Em biết gì không, sao phượng tím ?

Chắc vì phân biệt cả màu da ..

NHƯỢC THU

rosebar.gif

THƠ NHỔ NEO TỪ CÕI XÓT XA

 

THƠ NHỔ NEO TỪ CÕI XÓT XA


Em xé thơ làm buốt vết thương

Làm đau sợi tóc vướng trong gương

Tóc soi hờ hững mình trong bóng

Quên mất đời đau lắm đoạn trường ..


Thơ nhổ neo từ cõi xót xa

Từ em sớt mộng chối quê nhà

Ôi quê hương hận sầu in bóng

Trong bóng em và cả bóng ta


Em vói tay làm vỡ bóng thơ

Bóng vờn xinh xắn bóng trong mơ

Bóng lăn ra khỏi vành gương hẹp

Chợt thấy đời sao quá mịt mờ ..


Thơ chối ngôn từ ta chối nhau

Vần gieo hờn dỗi khúc ca dao

Ngổn ngang trăm mối buồn lưu xứ

Thơ đội dùm thơ nón hận sầu ..

 

NHƯỢC THU

rosebar.gif

CỦA HỒI MÔN

 

CỦA HỒI MÔN

 

Bờ môi em gởi một người thôi

Em gởi cho tròn mộng thắm tươi

Bên đó nắng hồng hơn cả má

Làm thơ ta lạnh úa ven trời ..

 

Em gởi thì thôi em cứ gởi

Thơ buồn mặc kệ rũ hồn thơ

Chiều nay trên bến quê xa lạ

Ba chục năm vần vẫn xác xơ ..

 

Nửa nụ môi hồng em dấu kỹ

Để làm mai mốt của hồi môn

Đời em gót đỏ lồng nhung gấm

Quên giọt thơ buồn vướng cuối thôn ..

 

Mai mốt lỡ mình quen hoá lạ

Bờ môi dù nhạt cả màu son

Mong em chớ nhạt lời quê mẹ

Trong tiếng nô đùa của cháu con ..


NHƯỢC THU

 

rosebar.gif

EM DÀY GƯƠNG LƯỢC

 

EM DÀY GƯƠNG LƯỢC

CHẢI BUỒN THƯA


Ừ thôi em giấu em đang giấu

Nửa nụ trăng cười đáy mắt ai

Ta cánh chuồn bay quên báo bão

Báo mùa thương nhớ đã lên ngai ..


Em giấu nụ hồng xưa thật kỹ

Sợ màu loang nhạt giữa thu mơ

Lá thu sao giống chuồn chao cánh

Rời rã từ khi nước vỡ bờ ..


Ta giấu bão đời trong cánh mỏng

Em dày gương lược chải buồn thưa

Sầu giăng sương kín mờ quê cũ

Chưa đón nhau về đã tiễn đưa ..


NHƯỢC THU

 

rosebar.gif

XUÂN VÀ EM

 

XUÂN VÀ EM

 

xuân

không ai gọi

cũng về

 

em

gào khan cổ

chưa kề đã dông

 

xuân

pha chút nắng

đã hồng

 

em

dày son phấn

cõi lòng

vẫn phai

 

xuân

là hoa bướm

trần ai

 

em

là mây gió

cứ hoài dỗi nhau

 

NHƯỢC THU

rosebar.gif


XUÂN VỀ


Em có về theo cánh gió xuân

Thơ treo giọt nhớ trĩu trên vần

Ngàn cây ríu rít lời hoa lá

Và mộng xanh mềm dưới gót chân

 

Em đã về hay sắp về đây

Đường xa thảm cỏ mướt như mây

Mùa xuân mở hội hay ta mở

Mộng dệt đầy hoa kín lối này

 

Hoa nở hồng hay má hồng tiên

Tóc vương nhè nhẹ nhớ như điên

Và đôi môi giấu màu son ngọc

Nghe gió chưa hôn đã chợt ghiền

 

Chim hót hay là tim biết reo

Dư âm run khẽ dưới chân chiều

Áo em ai nhuộm màu thương nhớ

Mà phất phơ đầy lũ gió theo

 

Em đã về chia lại nhớ nhung

Chia sầu tan tuyết buổi tàn đông

Rừng xưa cũng dậy từ bao sáng

Để đón nàng xuân tỏa ngát lòng

 

NHƯỢC THU

rosebar.gif

rosebar.gif

BA MƯƠI NĂM LẺ VÔ THƯỜNG

 

BA MƯƠI NĂM LẺ VÔ THƯỜNG

 

Em ơi giấc mộng vô thường

Ba mươi năm lẻ xoáy cuồng trong tim

Ba mươi năm lẻ thơ chìm

Biển chìm trong biển non dìm nước non

 

Ba mươi năm lẻ đá mòn

Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ

Ba mươi năm nát hồn thơ

Có nghe chăng mảnh dư đồ giãy đau

 

Trong em vạn nỗi cơ cầu

Trong ta vạn nỗi hư hao úa tàn

Sao đành cột những tan hoang

Vào thân nhược tiểu da vàng lợi chi ..

 

Ba mươi năm lẻ lâu gì

Nửa đời nửa gánh tình si héo mòn

Ngày mai đất nước còn không

Mà mong em giữ môi hồng chờ nhau ...?

 

NHƯỢC THU

 

rosebar.gif

EM VỀ ĐÒI LẠI NGHÌN SAU

 

EM VỀ ĐÒI LẠI NGHÌN SAU


Thơ còn nửa mảnh vô thanh

Nửa cung kiếm gãy chưa lành xót xa

Em về hỏi lại niềm ta

Niềm riêng oan khúc nỗi nhà giấu đau ..


Em về đòi lại nghìn sau

Nghìn xưa đã lỡ gieo cầu nửa cung

Nửa đau mộng vỡ tơ chùng

Nửa sông núi dội bão bùng trái ngang ..


Đường trần sầu lắng miên man

Trách thu không nhuộm sao vàng ước mơ

Em về đòi lại tình cho

Tình xưa vằng vặc chưa mờ vết son ..


Nước non chưa biết có còn

Tình xưa ta biết nợ dồn đống cao

Đường về mờ mịt chiêm bao

Nghe âm thừa cũ lạc vào cõi không ..


Khi non nước hết chờ mong

Tình chung ta sẽ trọn lòng trả em ...


NHƯỢC THU

rosebar.gif

NỖI ĐAU KHÔNG LỜI

 

NỖI ĐAU KHÔNG LỜI


Ta từ cát trở về với cát

Phải không em là chuyện thường thôi

Nếu từ cát trở về với sóng

Vạn đau thương không thốt nên lời ..


Chốn quê người ta nương theo cát

Bỗng từ đâu sóng cướp đất bằng

Bao kiếp sống đồng hương chợt mất

Bão ngạo cuồng gầm rú hung hăng


Những tiếng thét hãi hùng ruột thắt

Sóng giựt con khỏi mẹ đang bồng

Cuồn cuộn xoáy chân người khỏi cát

Sóng nhận chìm muôn vật mênh mông ..


Những thân tàu nhổ neo vội vã

Bão ập tràn con rú cha ơi

Bao mẻ lưới vẫn còn chưa gỡ

Bóng con tàu đã đắm sâu khơi ...


NHƯỢC THU

rosebar.gif

THU VỀ EM ĐẾM LÁ THÔI XANH

 

THU VỀ EM ĐẾM LÁ THÔI XANH ..


Thu này ai có nhớ Thu xưa

Thổn thức từ khi lá mất mùa

Em cố gom giùm đôi chiếc rách

Chẳng làm sao đủ gói đau thưa ..


Thu về ai thả gió heo may

Vạt áo em căng nhớ thật đầy

Em tiễn người đi Thu tiễn lá

Lá lìa cành biếc tay xa tay ..


Lá đi sẽ tới mùa xanh lại

Sao bóng người xưa chẳng trở về

Non nước mịt mùng non nước đục

Thu tàn chưa hết những cơn mê ..


Thu về em đếm lá thôi xanh

Chẳng chiếc nào nguyên cố để dành

Ta biết em buồn theo lá rách

Hồn ta cũng rách ở trên cành ..


NHƯỢC THU

rosebar.gif

THƠ CUỘN KÉN TRONG VÒ

 

THƠ CUỘN KÉN TRONG VÒ


Em chờ thơ chết làm chi thế

Cho xác thơ buồn đến ngẩn ngơ

Em đến như sao trời mới mọc

Còn ta thơ cuộn kén trong vò ..


Ôi kén thơ ươm chừng ấy mực

Quê buồn như liễu buổi tàn thu

Hồn xưa thờ thẫn chiều tan mộng

Nghe tiếng thơ rơi nứt hận thù


Em lạnh xứ người ta cũng lạnh

Cho dù nắng ấm dỗ dành bên

Vào đông nghe thấm buồn quê lạ

Chuông giáo đường ngân dạ rối rền ..


Em với vần thơ vương mắt biếc

Trăng còn chưa thức nửa vầng khuya

Chiều nay trên bến đau thương đó

Bao đứa chụm đầu ngất ngưởng chia ...


Xa cách muôn trùng em vẫn nhớ

Thơ tàn thoáng chốc đã quên đau

Đời ta bỗng nhục theo cơm áo

Thơ nhạc vừa nghe đã bạc màu ..


NHƯỢC THU

rosebar.gif

QUÊ MẸ ĐÂU RỒI

 

QUÊ MẸ ĐÂU RỒI

 

 

Mai mốt em thành dâu xứ lạ

Quê nghèo có nhớ để về thăm

Quê hương vẫn đổi dời dâu biển

Lưng mẹ còng thêm mỗi cuối năm ..

 

Kỷ niệm chẳng hồng như nắng sớm

Dù em tô đậm nét bằng son

Cha Ông tô cả bằng xương máu

Chỉ với niềm mong đất Mẹ còn

 

Lâu lắm chưa về thăm mộ mẹ

Chắc là cỏ mọc đã thành cây

Nằm yên mẹ ngỡ là yên phận

Đâu biết người ta vẫn đọa đày ..

 

Em nhé một đời đâu sá kể

Mai này thế hệ những đời sau

Còn không khi trẻ nhìn em hỏi

Quê Mẹ đâu rồi , ở chốn nao ?

 

 

NHƯỢC THU

website counter