Ăn hàng--RẠCH GIÁ !!! -DP có tâm hồn ăn uống nên
nhớ bà bán "chí mè phủ" . Giờ ở RG này không
có ai nối nghiệp bà người Tàu này cả DP ơi .(LH
COCO) -DP nhắc chè mè đen (chí mè
phủ) của bà Tàu Rạch Giá, DL rất đồng ý
là không chỗ nào có thể ngon bằng được (ngay
cả mấy tiệm chè mè đen ở Hồng Kông cũng
không sánh bằng !) . Đường Trần Hưng
Đạo dọc bờ sông còn có mấy quán ăn, trong
đó có một quán tên là Tau Dinh làm cánh gà chiên bơ , bò lúc
lắc , và lòng gà chiên rất ngon . Cách đó mấy
căn có quán chè, món ngon nhứt là chè hột sen nóng .
Tiệm may TÂN TÂN ở đường Cái Văn Ngà có
Huỳnh Ánh Tuyết học chung với tụi này .
Thẳng lên qua ngã tư bên trái là ty Cảnh Sát. Còn bên phải là Khắc Dấu
Đồng. Nhà Nguyễn Nghiệp Tu cũng học chung bên Anh Văn. Từ rạp Nghệ Đô thẳng
ra nhà lồng chợ, ban đêm có bà bán bánh gan rất
là thơm ngon , ngay mấy tiệm bánh ở Sài Gòn
trước 75 cũng không ngon bằng. Bên hông tiệm bán
đồ điện ngang chợ Rạch Giá có một xe
bán xá xíu, phá lấu cũng ngon lắm DP có thử qua
chưa ? Từ chợ Rạch Giá đi qua Cầu Đúc là
gặp ngay Bưu Điện . Bên trái là Ngân Hàng VN
Thương Tín, thường có mấy con dê hay đi lang
thang kiếm ăn vào buổi sáng hoặc là chiều
tối . Các bạn có biết là ai nuôi không và nuôi để
làm gì, vì dân mình đâu có uống sữa dê đâu .(DL) -Cám ơn nghe Mr. Sugar. Thật tình
cờ, tao đã xác
định được chính xác "tọa
độ" cái location mà nhiều người khoái ghé vào
những buổi trưa nắng gắt ở RG...
Đối diện với bảng tên đường
đó là xe bán sữa đậu nành của má thằng
Thắng (nhà bên kia sông gần khu Ong Đình Ký --Ong là cái last
name). Thắng cũng học cùng đợt với tụi
mình và do đó có nickname là "Thắng đậu nành".
Hồi đó má Thắng có sáng kiến cho sữa đậu
nành vô chai xá xị rồi ướp lạnh trong thùng
đựng nước đá. Đó là cái special product thu hút
nhiều người trong đó có tao là faithful patron. Trưa
nắng đạp xe xuống làm một chai sữa
đậu nành ướp lạnh vừa nhâm nhi
miếng bánh bông lan hình tam giác..Phải ngưng ở
đây không thôi DP chảy nước miếng ướt
keyboard.(XO) -Chị LHCC thân mến! Chị
biết không cái gì chớ cái vụ ăn thì em nhớ
hết trọi hà. Em còn nhớ các bà này nữa nè: 1/. Bà Năm bán bì bún, bì cuốn
hay gánh đi khắp nơị
Khi ghé khu nhà của DP thuờng vào buổi trưa thì
bà đặt gánh truớc tiệm phở Anh Viên (tiệm
này luôn đóng cửa vào buổi trưa, tối mở
lại). Bà này mập mập,
mặt tròn , nước da bóng , không trắng, không
đen. Bà hay mặc áo bà ba màu
nhạt (bên trong còn mặc thêm áo túi trắng nữa). Đầu bà không đội nón
(giống anh Tài Lé) mà bà hay quấn khăn sọc ca rô màu
trắng và xanh da trờì. Bà
trông rất sạch sẽ cho dù làm nghề bán rong. Tụi
em ít ăn bún của bà, vì buổi trưa má em không cho ăn
đồ nặng sợ chiều tụi em bỏ
cơm. Tuy nhiên hễ Tết
thì tụi em có tiền lì xì ăn hàng thả dàn, má em không có
rầy, vì Tết la sẽ bị la suốt cả năm,
vô học cũng bị Thầy Cô la, thì đuờng học
vấn e không đắc đạo. Lợi dụng lúc vòng đai má em lỏng lẻo
lúc Xuân về, tụi em hay chạy ra đó ăn bì
cuốn, nước mắm bà này làm ngon lắm ! 2/. Bà Bảy bán bánh ướt
mặn: bà cũng gánh
rong. Địa điểm
ăn uống cũng tại hàng hiên quán phở Anh Viên
trưa. Bà này tuổi chắc
khoảng 35-40. Nguời cao ráo trắng trẻo, tóc đen
nhánh bới cao phía saụ Bà hay đeo bông vàng 24K. Vì bà có nuớc da trắng mịn
màng nên cái đôi bông vàng rực rỡ trên tai, làm tăng thêm
nét đẹp sáng rỡ của bà.
Bà luôn mặc áo bà ba trắng vải popeline, sạch
sẽ. Hàng bà có một xửng bánh hình tròn, bánh uớt làm
bằng bột màu trắng (hổng biết bột gì,
chỉ biết ăn thôi) dày khoảng 1 inch rưỡi (
5-6 cm) , trên mặt là tôm khô đâm mịn có trộn tí
củ sắn xào xắt mịn khô, không có nước chèm
nhẹp. Bánh bà ăn với
nước mắm vậy thôi.
Nhưng nó cũng ngon béo (chắc có lẽ nhờ
nước cốt dừa trộn vô khi đem hấp bánh). Bánh này ăn hổng có chan
nước cốt dừa nghen. Tụi em cũng ít ăn
bánh này, vì theo má em, bánh này được xếp vào hàng
ăn nặng bụng no dai, nên tụi em không
được hưởng nhiều cho lắm.
Điều em nhớ và tội nghiệp bà, là cái hình
ảnh bà lúc có bầu bụng rất to nặng nề mà
gánh bánh đi bán cất tiếng rao thấy tội
nghiệp quá. 3/. Mấy anh em bán bánh bèo
nước dừa. 4/. Bà bán bông cỏ. 5/. Bà bán tàu hủ nóng với
nước đường có gừng cay cay 6/. Bà bán bánh cà bắp (em khoái
bánh này) ( Em làm biếng tả nguời,
tả đồ ăn , vì gõ dài, mỏi tay quá !!!) Hổng biết mấy nguời
bán bánh này còn không ? Hồi theo
ông xã về Phan Thiết năm 98, em có ghé về RG
để cúng mả ông bà trong Cà Đao , ghé qua Minh Luơng
ngó nhà cũ của ông bà nội , xẹt đường
Phó Điều ngó lại nhà ba má em, em không thấy ai bán gì
hết ! Vô chợ nhà lồng (cũ) cũng hổng có gì
ăn, vì các lô cất rất chật tìm hoài không thấy
mấy bà bán bún cà ri (bún kèn), chè đậu trắng, chè
khoai, bánh ướt ngọt (có đậu , dừa bên
trong)....Nên hai vợ chồng em xẹt qua bến xe Hà Tiên.
Chèng ơi, nhà cửa cất thụt ra lộ tùm lum,
kiếm nhà thằng bạn gần chết hổng ra ! Ghé
vô quán cà fê lụp xụp vệ đuờng, ông xã em order cà
fê đắng nghét . Thấy có chị bán chè đậu
trắng, em và ông xã mỗi người đớp một
chén. Có điều hồi nhỏ mình ăn gì cũng
thấy ngon, mà lúc đó ăn chén chè hổng thấy ngon gì
cả, chỉ thấy bùi ngùi cảnh cũ nguời xưa
hoàn toàn thay đổi. Mình
về lạc lõng - mình không là mình thuở ấy !!! Cái feeling
I don't belong here any more" làm
buồn diệu vợi ...(DP)
THƯƠNG EM ANH NHỚ Thương em anh
nhớ rau dền Nấu canh nêm mắm
.. sướng rên cả người Thương em
nhớ cá chiên tươi Nước mắm
chanh ớt, hết lời khen chê Thương em
nhớ nồi cơm khê Chan chút hành mỡ, ăn phê vô vàn Thương em anh
lội lên ngàn Tìm thịt nai
nướng cho nàng ăn chơi Thương em anh ra
biển khơi Tìm con scallop tặng
người anh thương Thương em
nhớ cá chưng tương Nhớ cọng rau
ngổ um lươn hôm nào Thương em
nhớ món rau xào Cá ngừ kho lạt,
ngọt ngào tình quê LUÂN NGUYỄN
CÁ LÓC KHO TỘ Việt Nam
có món chi hơn Cá lóc kho
tộ ăn mòn nồi cơm Một con
cá lóc tươi ngon Cắt ra
từng khứa sắp tròn đáy ơ Nước mắm 3 muỗng canh
dư
Đường
thêm 2 muỗng từ từ bỏ vô Tỏi
bầm 1 tép trộn vào Mở
lửa vừa phải, nếu trào bớt ga Nấu cho
vừa cạn nhắc ra Rắc tiêu
Phú Quốc mới cà nồng thơm Hành lá
một tép xắt tròn Bỏ lên
cho đẹp, mùi thơm lạ lùng Cá kho
tộ phải kèm chung Canh chua
đầu cá, vài thùng lai rai Nhường
cho ai đó trổ tài .. THU LAN
HƯƠNG VỊ QUÊ NHÀ Thèm quá nồi canh chua
cá lóc Chút bông so đũa rau ngò omAi lên phố thị
mà không nhớ Mùi vị hương
nồng điên-điển thơm Mười mấy năm rồi đi
biệt xứ Nhà tôi còn đó mẹ
tôi không Nghe thương
những cánh chim tu hú Mãi gọi bên sông
điệp khúc buồn. KIỆT LÊ sưu tầm
Phong Lan Ban Mê Thuột Không giống như
phong lan đã bị con người "cải hoá"
của Thái Lan hay Hoa kỳ, hoa nở bông nhiều nhưng không
hương. Lan rừng Ban mê rất khó trồng và rất ít
nở hoa, nhưng khi hoa
nở toả thơm thì khó có hoa
nào sánh bằng , không ngào ngạt như hoa nhài,
ngọc lan, không thôn dã như hoa bưởi hoa cau, nó mang mùi
thơm hoang dã tự nhiên, hương thơm theo gió thoảng nên gọi là
"Phong Lan" len lén luồn qua không gian chập chờn
và đam mê ! Thật khó diễn tả bằng ngôn từ
của nhân loại, chỉ có hưởng thì mới
biết được ! Tuy không đem được
hương hoa qua email, nhưng hình dáng thì được,
cố dùng bút mực để
diễn tả chỉ là dư thưà. Đây là hình một loại Hoa Phong Lan Ban mê Thuột mua từ Biệt Điện Bảo Đại đường Thống Nhất (Ty Cựu Chiến binh cũ) vào mùa hè năm 2001. Hình chụp mùa hè
năm 2002 nở hoa tại Austin Texas. Hy vọng quý vị
"yêu hoa, tiếc nguyệt" thưởng thức TM (Nguyễn Hoa sưu
tầm-Châu Hiền Quang chuyển)
|
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
|
|
|