SU'U TÂ`M 22

Home | SUY NGÂM~ | SUY NGÂM~ [tt] | SUY NGÂM~ 1 | SUY NGÂM~ 2 | SUY NGÂM~ 3 | SUY NGÂM~ 4 | SUY NGÂM~ 5 | SUY NGÂM~ 6 | SUY NGÂM~ 7 | SUY NGÂM~ 8 | SUY NGÂM~ 9 | SUY NGÂM~ 10 | SUY NGÂM~ 11 | SUY NGÂM~ 12 | SUY NGÂM~ 13 | SUY NGÂM~ 14 | SUY NGÂM~ 15 | CHUYÊ.N CÔ? | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | CÂ?N THÂ.N | CÂ?N THÂ.N [tt] | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | TA.P GHI 29 | TA.P GHI 30 | TA.P GHI 31 | TA.P GHI 32 | TA.P GHI 33 | TA.P GHI 34 | TA.P GHI 35 | TA.P GHI 36 | TA.P GHI 37 | TA.P GHI 38 | TA.P GHI 39 | TA.P GHI 40 | TA.P GHI 41 | TA.P GHI 42 | TA.P GHI 43 | TA.P GHI 44 | TA.P GHI 45 | TA.P GHI 46 | TA.P GHI 47 | TA.P GHI 48 | TA.P GHI 49 | VA(N | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | CU'̉'I CHÚT CHO'I | LINKS | THÚ VI. | SU'U TÂ`M TÊ'U | SU'U TÂ`M TÊ'U [tt]

SUY NGÂM~ 4

 

Bi kch ln nht là không để con tr thành chính nó!

(Nhà thơ TRN BO SINH)

 

 

Người ta cứ nói thời hiện đại, cha mẹ quá bận rộn không quan tâm đến con cái, nên con mới hư hỏng, thật ra không phải. Cha và con là hai thế hệ luôn luôn mâu thuẫn nhau, đó là mâu thuẫn ngàn đời, từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây.

 

Trên một ngôi chùa cổ ở Nha Trang có khắc ḍng chữ của Phật tổ Như Lai: "Con ta không phi ca ta, cũng không phi ca nó, mà là ca nhân duyên". Đôi khi sự khác nhau cũng là giống nhau, cha là âm bản, con lại là dương bản. Bi kịch lớn nhất của những bậc làm cha, làm mẹ là luôn muốn giáo dục con trở thành ḿnh, chứ không phải giúp con trở thành chính nó. Những ǵ đời ḿnh không thực hiện được th́ lại bắt con thực hiện cho bằng được. Ḿnh thích đá bóng phải rèn luyện con thành cầu thủ, thích làm thơ bắt con thành nhà thơ .. đó là tham sân si, biến con trở thành vật sở hữu của ḿnh.

 

Khác với loài vật, t́nh thương con là vĩnh viễn trong mỗi bậc làm cha, làm mẹ, nhưng phải từ bỏ tham sân si, và giáo dục cho con trở thành nó, nếu không sẽ gây hậu quả nghiêm trọng cho xă hội. Mâu thuẫn giữa cha mẹ và con cái là mâu thuẫn lớn nhất xă hội. Tục ngữ mới bây giờ có câu: "Ch hiếu cho tṛn, đo làm con phi méo", "Sng không by đàn, chết không cn ni dơi" ..

 

Con có sự nghiệp của nó, ḿnh chỉ trợ duyên thôi. Các tỉ phú phương Tây thường chỉ để một phần tiền bạc cho con, c̣n lại đóng góp cho xă hội, c̣n người Việt ḿnh thường để hết cho con, rồi sau đó lại trách con hư, thực ra là trách nhầm. Con cái rất kỵ khi phải sống bằng đồng tiền của cha mẹ. Tôi nghĩ dạy con chủ yếu bằng tấm gương, không nói bằng lời. Con cái rất ghét nói bằng lời, càng dị ứng với câu "tiền bạc để hết cho con", đừng tưởng đó là động viên lớn nhất. Nhiều cha con xa nhau chính v́ câu nói đó. Người cha phải chịu trách nhiệm v́ sao con hư, đừng trách lớp sau. Khi tôi nghe tin con trai sinh cháu, chợt nghĩ, thế là ta có "kẻ báo thù rồi!". Mấy đứa cháu nó cũng "hành" con tôi ghê lắm. Luật nhân quả luân hồi, luật trời đất mà. Hiểu đạo rồi th́ ḷng dạ thảnh thơi, cố gắng tự giải quyết những vấn đề của riêng ḿnh, đâu c̣n ǵ để buồn nữa.

 

 

TRN BO SINH

 

(Nhă Khanh sưu tm và chuyn)

 

 

website counter