1 GÓC THO'TÌNH [tt]

Home | THU'O'NG và NHÓ' | THU'O'NG và NHÓ' [tt] | THU'O'NG và NHÓ' I | THU'O'NG và NHÓ' II | THU'O'NG và NHÓ' III | HU'Ó'NG VO.NG | XU'Ó'NG - HO.A | XU'Ó'NG-HO.A [tt] | XU'Ó'NG HO.A [ I ] | THO' 8 CÂU | Tho' SÁU-TÁM | Tho' SÁU - TÁM [tt] | Tho* 4,5,6 .. CHU'~ | Tho* 4,5,6 .. CHU'~ [tt] | THO* - NHA.C | tho* DZUI !!! | Tho* DZUI [tt] | THO* DZUI 1 | Tho* DZUI 2

XU'Ó'NG-HO.A [tt]

sen_sung_kn.jpg
(Hình KHÁNH NGA)

* NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ

 

* NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ

 

Ta về đây sau tháng ngày lưu lạc

Hận thù nào vẫn chất ngất trên cao

Ngoảnh mặt lại mái đầu xưa đã bạc

Quê hương ơi hồn ta ngập máu đào

 

Ta về đây bạn bè dăm ba đứa

Ðốt cuộc đời qua men rượu nồng cay

Tổ quốc ơi ta cúi đầu tạ tội

Ðời buồn tênh ta mãi kiếp lưu đày

 

Ta về đây màu cờ không còn nữa

Ðêm ngậm buồn rỉ máu mãi không thôi

Trời Việt Nam tháng ngày nào binh lửa

Ngày hồng hoang một thuở đã xa rồi

 

Ta về đây gục đầu bên gối mẹ

Mẹ Việt Nam đau khổ cả một đời

Ðàn con đi vẫn nghìn trùng xa thẳm

Ðêm chập chùng xứ lạ đẫm mưa rơi

(Khiếu Long)

 

* QUÃNG ĐỜI LƯU LẠC

 

Còn tiếp nối một quãng đời lưu lạc,

Mỗi hoàng hôn trầm lặng ngắm mây cao.

Tóc từng sợi theo thời gian nhuốm bạc,

Ta bơ vơ trong thân phận bôn đào .

 

Bè bạn tình thâm còn lưa mấy đứa ?

Nhớ một thằng cũng đủ mắt cay cay !

Với quê hương ta chưa hề nên tội,

Sao phải lênh đênh sống kiếp lưu đày !

 

Mùa dấu ái xưa không về lại nữa,

Xót thương nhiều âu cũng phải đành thôi!

Khi tiếc nuối tim hồng như rực lửa,

Ta mất ta từ quá khứ lâu rồi .

 

Lang bạt xứ người ngày tang của MẸ,

Để phải xót xa ray rứt  suốt đời.

Lăng mộ CHA phải dời sâu rừng thẳm,

Nơi xứ người ta mắt lệ tuôn rơi .

(Tuệ Quang TTT)

 

Một Chút

 

Một Chút

 

Một chút nhớ một chút thương

Hong xanh kỷ niệm con đường em qua

Một chút gần một chút xa

Từ trong tiền kiếp đã là của nhau

 

Một chút buồn một chút đau

Đưa tay hái nụ tình sầu cho em

Một chút lạ một chút quen

Bâng khuâng giọt nắng ru mềm nhẹ rơi

 

Một chút tả một chút tơi

Bỏ nhau rồi đứng bên đời rưng rưng

Một chút tại một chút nhưng

Thôi em xin một chút đừng dối gian

 

Khiếu Long

 

* BÊN DÒNG SUỐI ĐẠO

 

* BÊN DÒNG SUỐI ĐẠO

 

Bên bờ suối vắng một mình ta   ,

Gốc cỏ, cội cây cảnh thái hòa   .

Còn mất bạc vàng, đều huyễn mộng  ,

Được thua danh lợi , chỉ không hoa (*)

Tâm luôn biến đổi, soi TÂM TÁNH ,

Pháp mãi trôi lăn,  PHÁP GIA   .

Buông xuống, NIẾT BÀN tìm tại thế   .

An vui ngày tháng, hát THIỀN ca  .

(ANTHONY HO)

 

(*) hoa đốm hư không ( kinh VIÊN GIÁC )

 

* THIỆN HẠNH CA

 

Bến Giác bờ Mê cũng tự ta

Hòa Duyên  tâm  tịnh kết Nhơn hòa

Thần thông  bát nhã  xua danh lợi

Phật Ðạo nhiệm mầu tỏa Pháp Hoa

Trì tụng Lăng Nghiêm soi nẻo chánh

Nguyện cầu Tam Bảo  độ toàn gia

Từ bi hỷ xả  sân  si diệt

Nghiệp chướng tiêu trừ  thiện  hạnh ca

(Nguyễn Thành Tài)

 

* CHUYÊN TÂM TU TẬP

 

Thơ viết đượm tình, khen bạn ta

Tâm hồn chan chứa lắm nhu hoà.

Thương dân chẳng lụy vòng khanh tướng,

Yêu nước đâu cần bảng Thám hoa.

Việc đạo dốc lòng giúp bá tánh,

Chuyện đời ráng sức xứng danh gia.

Về già, hải đảo nơi tu luyện

Vui chốn thiền am, bỏ múa ca ...

(Man Ho)

 

* GIỮ LÒNG

 

Bến giác tới rồi các bạn ta,

Sắc không chốn ấy đẹp chan hoà.

Thảnh thơi tu viện thơm mùi đạo,

Thanh tĩnh thiền môn thắm nét hoa .

Cõi Phật người vun tâm tĩnh lự

Kiếp người ta lụy cảnh vong gia.

Trần duyên dù nặng chưa qua dứt,

Cũng  giữ lòng không  vướng tục ca .

(Tuệ Quang TTT)


* HÃNH DIỆN HÁT QUÂN CA

 

Nữ binh nước VIỆT có phần ta   .

Sát cánh chen vai lính CỘNG HÒA   .

Tiền tuyến vững bền nhờ thép súng  ,

Hậu phương an ổn bởi cành hoa  .

Nhớ thời với NỮ , lo an quốc  ,

Ôn thuở cùng NAM, quyết bảo gia  .

Hải ngoại về già , lui tịnh duỡng  .

Suốt đời hãnh diện hát quân ca   .

(DIANA NGUYEN)

 

Huế

 

Huế

 

 

Huế hiền, Huế đẹp, Huế nên thơ

Người Huế phiêu linh , Huế ngóng chờ.

Hết thuở đền vàng ngời bóng sắc,

Sang thời điện ngọc nhện giăng tơ.

Bao lần dâu bể, ai thao thức ?

Mấy độ thăng trầm, ta ngẩn ngơ !

Còn đó Hương giang mờ khói sóng,

Thuyền xưa tách bến, bóng trăng mơ.

 

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ

 

Thơ nhổ neo từ cõi xót xa

 

Thơ nhổ neo từ cõi xót xa

 

Em xé thơ làm buốt vết thương

Làm đau sợi tóc vướng trong gương

Tóc soi hờ hững mình trong bóng

Quên mất đời đau lắm đoạn trường ..

 

Thơ nhổ neo từ cõi xót xa

Từ em sớt mộng chối quê nhà

Ôi quê hương hận sầu in bóng

Trong bóng em và cả bóng ta

 

Em vói tay làm vỡ bóng thơ

Bóng vờn xinh xắn bóng trong mơ

Bóng lăn ra khỏi vành gương hẹp

Chợt thấy đời sao quá mịt mờ ..

 

Thơ chối ngôn từ ta chối nhau

Vần gieo hờn dỗi khúc ca dao

Ngổn ngang trăm mối buồn lưu xứ

Thơ đội dùm thơ nón hận sầu ..

 

Nhược Thu

 

* NHỜ ĐẤT MẸ

 

* NHỜ ĐẤT MẸ

 

Người lính  .. hát-ô nhiều năm lưu lạc,

Hận thù xưa tưởng mất giữa trời cao.

Cờ đỏ kia sao đầu ta quên mất ?

Buồn làm chi, những kẻ đã bôn đào !

 

Địa ngục đó, bạn bè còn dăm đứa.

Lũ tội tù, lòng nát rữa đắng cay !

Hồn hoang dại phất phơ đời tủi nhục !

Đắng cả trời Nam trọn kiếp lưu đày !

 

Trời đất thảm, mẹ cha không còn nữa!

Nỗi nghẹn ngào chất chứa mãi không thôi.

Lối mòn xưa cút côi, còn hay mất ?

Lời nguyền xưa ai cất dọn đi rồỉ

 

Buớc từng bước, đi, ngồi trên đất Mẹ,

Lửa bừng lên, lớn bé ngổn ngang đời

Cuồn cuộn dâng hồn thiêng từ xa thẳm,

Quyện hồn ta, ôm chặt, quyết không rơi !

(Đỗ Minh Đức)

 

* TÔI NGƯỜI LÍNH CHƯA VỀ

 

Về làm chi dù thân đà lưu lạc

Bởi lòng ta chồng chất hận dâng cao

Dù giờ đây tóc trên đầu đã bạc

Ta không về mặc mang tiếng bôn đào

 

Về làm chi bạn chỉ còn dăm đứa

Sống lạc loài trong tủi nhục đắng cay

Thân lao lý dù không hề mang tội

Cả quê hương dân sống kiếp lưu đày

 

Về làm chi Cờ Vàng không còn nữa

Dân ngục tù kiếp sống vẫn chưa thôi

Cả Việt Nam vẫn chìm trong máu lửa

Dù chiến chinh bom đạn hết lâu rồi.

 

Ta chưa về dù hằng đêm nhớ Mẹ

Mẹ Việt Nam con thờ Mẹ muôn đời

Mẹ yêu ơi dù ngày về thăm thẳm

Con sẽ về chấm dừt lệ dân rơi.

(Tha Nhân)

MỘT CHÚT

 

MỘT CHÚT

 

Chỉ còn một chút nhớ thương

Mong Em giữ lấy theo đường mà qua

Tình ta thì đã vời xa

Dù ta muôn kiếp chẳng là của nhau

 

Chỉ còn một chút đớn đau

Do ta chuốc lấy mối sầu yêu em

Dù Em đã nhận thân quen

Em quên tất cả ngọt mềm, buông rơi

 

Mối tình ôi mối tả tơi !

Yêu Em chuốc lấy một đời lệ rưng

Làm gì có tại có nhưng

Chỉ xin một chút Em đừng dối gian !

 

Tha Nhân

 

* Dưỡng Chân

 

* Dưỡng Chân

 

Không có ta mà cũng có ta

Hợp, tan, khởi, chỉ, ... vốn hài hoà

Buông tay, chân tại hư không tạng

Dụi mắt, vọng sinh huyễn ảo hoa

Viên Giác viên thành Viên Giác Tính

Tịnh Tâm tịnh giới Tịnh Tâm Gia

An nhiên ba quán chuyên tu tập (1)

Đàn chẳng giây mà trổi khúc ca (2)

(Bùi Tiến)

(1) Kinh Viên Giác

(2) Ý thơ Tuệ  Trung Thượng Sỹ

 

* BÊN SUỐI KHÔNG TÊN

 

Mũ Tàu, Chùa Nhật bạn cùng ta

Chung ngắm trời mây biển hiệp hoà ;

Lấp ló sau ghềnh đôi nấm mộ

Lè tè cuối bãi mấy căn nhà

Nơi đây an nghỉ người tu đạo

Chốn đó thanh tu bậc đại gia

Bên suối thiền âm còn vọng mãi

Quyện vào tiếng sóng đệm lời ca  .

(Lạc Thủy ĐQB)

 

* Tâm Là Đạo

 

Suối đạo trường-lưu chẳng đợi ta

Thiên-nhiên vạn vật sống dung-hòa

Từ-tâm vui-sướng cùng cây,  cỏ

Thiện-tính thanh-nhàn với lá, hoa

Quốc-biến thất-phu cùng bảo-quốc

Gia-suy quân-tử quyết an-gia

Lòng vui mọi cảnh đều hoan-hỉ

Nhân-Quả  tuần-hoàn một khúc ca

(Tiểu Bảo)

 

* TÂM PHÁP VÔ NGÃ

 

Vốn không tự tánh lấy đâu TA (*)

TÂM PHÁP nương nhau một chữ HOÀ  .

Phân biệt chẳng còn, BÁT NHÃ TÁNH ,

Buộc ràng đã dứt, ƯU  ĐÀM HOA  .

Cháo rau chắc dạ,  về THIỀN VỊ  ,

Kinh kệ bền lòng,  đến PHẬT GIA  .

Trí sáng tâm tròn, qua cõi TỊNH  ,

TỪ BI  HỈ XẢ vẹn lời ca  .

(DIANA NGUYEN)

(*) LĂNG GIÀ kinh(LANKAVATARA  Sutra)

 

* HUỆ THU ha :

 

Ngày tháng đông vui bọn chúng ta

Câu thơ xướng họa thật hài hòa

Ðó đây còn mãi kho trăng gió

Trời đất cho không cảnh cỏ hoa

Tài đã ban rồi dùng chẳng hết

Tình đâu buộc chặt gỡ không ra

Dầu xa cũng chẳng xa cho lắm

Gửi đến tiên sinh khúc hạo ca

(HUỆ THU)

 

Họa

 

Họa

 

Người Cảnh nơi đây quả rất thơ

Về thăm Xứ Huế - Huế trông chờ

Vào Cung đâu dám - mê Cung nữ

Đến Điện đâu ngờ vướng nhện tơ :

Quốc Học nam sinh "càng cua" nghễ !

Nữ sinh Đồng Khánh vẻ làm ngơ

Một thời kỷ niệm - sao quên nhỉ

Xứ Huế bây giờ vẫn mộng mơ

 

Vô Tình

Nam sinh Quốc Học

 

Bao dặm quan san bấy dặm sầu

 

Bao dặm quan san bấy dặm sầu

 

Vẫn mãi còn vương đậm nhớ thương!

Mỗi lần ngơ ngác ngắm soi gương,

Cơn sầu đeo đẳng như  hình bóng,

Khơi dậy âm ba khúc đoạn trường .

 

Từ nổi trôi về nơi chốn xa,

Từ  đau  mất nước hận tan nhà,

Chuyện xưa lưu dấu thời vang bóng,

Cách biệt muôn trùng em với ta .

 

Hồn lạc bềnh bồng trong cõi thơ,

Chừng  như  lãng đãng giữa cơn mơ,

Rưng rưng nghe nghẹn buồng tim hẹp,

Viễn phố mang mang khói bụi mờ .

 

Đời cách trùng dương , ta cách nhau

Xót xa bào xé sắc như dao,

Tà dương bảng lảng chiều xa xứ,

Bao dặm quan san bấy dặm sầu !

 

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ

 

website counter