1 GÓC THO'TÌNH [tt]

Home | THU'O'NG và NHÓ' | THU'O'NG và NHÓ' [tt] | THU'O'NG và NHÓ' I | THU'O'NG và NHÓ' II | THU'O'NG và NHÓ' III | HU'Ó'NG VO.NG | XU'Ó'NG - HO.A | XU'Ó'NG-HO.A [tt] | XU'Ó'NG HO.A [ I ] | THO' 8 CÂU | Tho' SÁU-TÁM | Tho' SÁU - TÁM [tt] | Tho* 4,5,6 .. CHU'~ | Tho* 4,5,6 .. CHU'~ [tt] | THO* - NHA.C | tho* DZUI !!! | Tho* DZUI [tt] | THO* DZUI 1 | Tho* DZUI 2

XU'Ó'NG - HO.A

sen_sung_kn.jpg
(Hình KHÁNH NGA)

VẠT NẮNG SÂN TRƯỜNG

 

VẠT NẮNG SÂN TRƯỜNG

TÔI BỎ LẠI

 

Từ độ sân trường tôi khuất biệt

Hàng hiên em có đứng chơ

Mỗi lần nghe lá rơi nhè nhẹ

Em có nhìn ra cửa lớp chờ ..?

 

Từ vạt tóc bồng tôi hết lộng

Bảng còn thương phấn nhạt màu tươi  ?

Mỗi lần em xóa bài trên bảng

Có xóa tan buồn đang bám môi ..? 

 

Từ dạo lối về tôi khuất nẻo

Em còn nghiêng nón thẹn thùng che ?

Đường xa có thấy lòng hiu quạnh

Dù nắng ngoài kia rực rỡ hè ..?

 

Vạt nắng sân trường tôi bỏ lại

Để dầm sương giữ lấy quê hương

Cổng trường mở khép ngày hai buổi

Em có ngùi theo bóng dặm trường ...?

 

Nhược Thu

 

LẠI 1 CƠN ĐAU

 

LẠI 1 CƠN ĐAU

 

Tóc ướt tìm hoa nắng

Một sợi bạc về chơi

Cho thêm nét vẽ vời

Một đời người dần ngắn

 

Rồi ngày sau tóc bạc

Mấy sợi đen thảnh-thơi ?

Chờ hoa nắng gọi mời

Rước em cùng cánh hạc ?

 

Anh ơi ! Này anh ơi !

Cơn đau tim co thắt

Và hoa nắng vờn bắt

Trên sóng tóc tung phơi

 

Thêm lần, tim nhỏng nhẻo

Thêm lần, em ước mơ:

Được trở về cố quốc

Vàng rực một màu cờ

 

Mộng mơ đưa vào thơ

Và em ngồi đợi chờ

Mong cơn đau bay mất

Bay .. đến tóc .. bạc phơ

 

Cho chúng ta được về,

Chân vui trên Đường Quê

Gặp bạn  thân thuộc

Giữ trọn một lời thề

 

Ý Nga

 

Hư ảo

 

Hư ảo

 

Mây hợp mây tan chẳng hẹn kỳ

Đời như quán trọ luyến lưu chi

Hương thơm mái tóc đêm ngà ngọc

Mật ngọt làn môi tuổi dậy thì

Hạnh phúc đầy tay khôn giữ vẹn

Nỗi buồn năm tháng cứ vơi đi

Ôi thôi tất cả đều hư ảo

Còn mất đời nhau có nghĩa gì ?!

 

Hồ Công Tâm

 

* VẠN CỔ SẦU

 

* VẠN CỔ SẦU

.

Người đến thăm ta đã bạc đầu

Ngoài trời tuyết lạnh đi về đâu !

Cùng ta sưởi ấm đôi hồ rượu

Rồi sẽ tâm tình chuyện bể dâu .

.

Người khóc quê hương bị cộng Hồ

Đoạt nhà, cướp đất, ruộng đồng khô

Buôn dân, bán nước cho Tàu cộng

Ta cũng tháng ngày khóc cố đô .

.

Người khóc nông dân mất ruộng cày

Thợ thuyền, lao động trắng hai tay

Cộng Hồ phản quốc quên dân tộc

Thờ Mác, Lê, Mao làm bậc thầy .

.

Người khóc dân Nam lắm đọa đày

Ta buồn đất nước mãi khôn khuây

Ba mươi năm lẻ chưa nguôi hận

Trời đất vô tình mây trắng bay .

.

Người đến thăm ta tuổi bạc đầu

Mưa sa bão táp trải bao thâu

Rừng phong lắm bận thay vàng lá

Lá úa, phong reo vạn cổ sầu  .

(TÔN THẤT XỨNG)

 

* Sầu Vẫn Sầu

.

Nghĩa nước chưa tròn đã bạc đầu

Giận này dằng dặc để vào đâu

Trời cao ưa thử lòng son sắt

Đất thấp hay bầy cuộc biển dâu

.

Từ thủa ra đi chạy loạn Hồ

Lòng đau như cắt máu chưa khô

Tôi từ niên thiếu rời kinh bắc

Bác lúc thành danh biệt đế đô

.

Vứt bút, buông gươm, bỏ luống cày

Người người ngơ ngác, trắng đôi tay

Gia đình nhếch nhác con xa mẹ

Xã hội đảo điên tớ hại thầy

.

Bác khóc dân ta sống tựa đày

Tôi cười cay đắng dạ sao khuây

Nhìn nhau chỉ thấy lòng chua chát

Gió động ngoài song chiếc lá bay

.

Vì nước, xin nâng chén rượu đầu

Chén thù chén tạc suốt canh thâu

Chiêu đi quá khứ, chiêu ngày tháng

Sao chẳng chiêu đi được nỗi sầu

(Bùi Tiến)

 

* HẬN  NGẤT  TRỜI

.

Ra biển nhìn xa sóng bạch đầu !!!

Quê hương  đã mất biết tìm đâu  ???

Bức tranh mây chó còn trôi mãi ,

Biển cả  năm nào biến ruộng dâu .

.

Bán nước buôn dân lũ tặc HỒ

Nồi da xáo thịt máu chưa khô !!!

Vinh gì ???  cũng chỉ phường tôi tớ,

Đã mất HOÀNG, TRƯỜNG, họa Thủ Đô???

.

Suốt kiếp thân  trâu thế máy cày,

Công nhân quần quật trắng đôi tay.

Giàu nghèo chênh lệch đau lòng quá.

Đảng trị độc quyền, ghế chủ thầy.

.

Từ NAM ra BẮC  trại tù đày.

Hận trước thù sau khó giải khuây.

Tín ngưỡng, dân quyền đang bóp nghẹt.

Lòng trời  khóc  ngất  ướt mưa bay.

.

Xa xứ bao năm đã bạc đầu,

Lòng buồn ray rứt suốt canh thâu ,

Bao giờ quê cũ trời tươi sáng,

Đây  mới vơi đi vạn mối sầu  .

(ANTHONY HO)

 

QUÊ HƯƠNG GIÃ BIỆT

 

QUÊ HƯƠNG GIÃ BIỆT

 

 

Ðêm ấy quê nhà đành giã biệt,

Bãi hoang bờ cát lạnh vơ,

Biển Ðông thăm thẳm buồn da diết,

Một kẻ ra đi mấy kẻ chờ .

 

Cuối độ thu tàn cơn gió lộng,

Lòng  như sắc lá nhạt màu tươi,

Chơi vơi hồn gởi theo con sóng,

Không khóc sao chừng thấy mặn môi !

 

Từ đó xứ người muôn vạn nẻo,

Ðêm nhìn vừng nguyệt áng mây che,

Ba mươi năm lẻ trong cô quạnh,

Hết  độ xuân sang, lại  độ hè.

 

Dĩ vãng bao lần ôn nhớ lại,

Thấy còn thoang thoảng chút dư hương.

Sớm chiều hờ hững qua từng buổi ,

In đậm tâm can nỗi đoạn trường .

 

Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ

 

DỨT NIỀM ĐAU

 

DỨT NIỀM ĐAU

 

Gầy guộc phơi trong nắng

Làm thật mà ăn chơi

Vài củ sắn vẽ vời

Đời chắc còn khoảng ngắn !

 

Chưa già tóc đã bạc

Tâm hồn vững, thảnh thơi

Tử thần vẫn chào mời

Vì khụng khiệng như hạc !

 

Người bạn tù tôi ơi !

Lòng đau như ruột thắt

Không thể tin bị bắt

Thà tử trận thây phơi !

 

Quản giáo cười nhạt nhẽo

Các anh đừng nằm mơ

Đừng bao giờ phục quốc !

Không thể xoay cuộc cờ !

 

Già, trai, gái, trẻ  thơ

Dân Việt  ới ! Xin chờ !

Rồi một ngày Cộng mất

Cờ vàng bay phất phơ !

 

Như Lam Sơn vọng về

Đại nghĩa sáng hồn quê

Chấm dứt thời Cộng thuộc

Cùng vui trọn ước thề

 

Đức Hùng - Úc Châu

 

Hợp tan

 

Hợp  tan

 

Tình hợp tình tan nghĩ cũng kỳ

Đời như dâu biển có khác chi

Anh yêu một phút thề tha thiết

Em cưng vạn thuở cũng phân kỳ

Hạnh phúc đầy tay nguyền giữ chặt

Nỗi buồn bội bạc chớ lạ gì

Ôi thôi càng biết càng thêm bận

Một chiếc sao băng, dứt một thì

 

Bopha Tuyết Hoa

 

Bài họa 3 :

 

* GÁNH  SẦU

.

Năm  tháng phôi pha bạc mái đầu,

Quê nhà xa tắp biết tìm đâu !!!

Xứ người lê gót chân lưu lạc,

Dừng bước thăng trầm khóc bể dâu .

.

Nửa kiếp lênh đênh sống hải hồ,

Bao lần nghe ruột héo tim khô.

Xót thương in đậm sâu tiềm thức,

Trong mộng tìm về thăm Huế Đô.

.

Nhớ cảnh đồng quê nhớ luống cày,

Dân hiền vui sống với chân tay.

Thương tình sông núi tình dân tộc,

Trọng  áo cơm cha , quí nghĩa thầy.

.

Từ khi bỏ nước sống lưu đày,

Mấy chục năm rồi hận chẳng khuây.

Chim Việt , ngựa Hồ , thân Quốc Quốc ...

Từng chiều bến lạ ngóng mây bay .

.

Soi ngắm trong gương thấy bạc đầu,

Để hồn thao thức những đêm thâu,

Để bao chua xót vùi thân thế ,

Để cứ riêng mang nặng gánh sầu.

(Tuệ Quang Tôn-thất Tuệ)

 

* Một khối sầu.

.

Bạn hỡi, đôi ta bạc mái đầu

Ngoài hiên mây trắng tản về đâu

Bên nhau cạn nhé ! vài ly rượu

Bờ biển rồi ra cũng ruộng dâu.

.

Ôi chuyện rừng xanh , cảnh cáo hồ

Đuổi nhau giành giựt cả xương khô

Tiến lùi cắt núi trừ, sông cộng

Nỗi khổ nào hơn cảnh đế đô ?

.

Thương phận nông dân mất ruộng cày

Trở vai trời hỡi ! trắng bàn tay

Trách người quên mối hờn dân tộc

Tôn Mác, thờ Nin chẳng đáng thầy.

.

Từ thuở dân Nam bị đọa đày

Lòng buồn, bạn ạ ! khó mà khuây

Sông sâu biển rộng còn chan chứa

Đầy trời mây trắng hận còn bay.

.

Bạn cũng như ta  đã bạc đầu

Trải qua nhiều nỗi, hận thiên thâu

Tháng Tư phượng đỏ, hoa thay lá

Hồ dễ nguôi quên Quốc Hận Sầu ?

(Ngọc Bích)

 

* TÂN KHỔ

.

đọc anh uất hận ngay từ đầu

đau nỗi này loang rộng chốn đâu

xứ ngoại lưu vong còn hiển hiện

vết hằn thấu tận bãi nương dâu

.

bầy tôi cuồng tín Cáo già Hồ

dâm dục,vô thần đậm xác khô

sống ngoại không mưu tìm phục quốc

kết bè , tư lợi , hám tiền Đô

.

đau xé hồn tan tưởng luống cày

Cộng Đồng , Cộng Sản  chống liền tay

Tự Do siêu đẳng mượn hồn ốc

lập đảng Bò xua giết lẫn thầy

.

lưu vong yên ổn lại như đày

tủi nhục bao giờ mới giải khuây

Phục Quốc mong ai người chí sĩ ?

Cờ Vàng dân Việt được tung bay ?

.

Đảng Bác tiên phong tự bước đầu

đất dâng , biển hiến , bạc vàng thâu

truất hồn Tổ Quốc cho Tàu Cộng

tân khổ triền miên  vạn nẻo sầu .

(Tố Nguyên)
 

website counter