ĂN CƠM NGUỘI @@@ TRƯƠNG
DẬU viết: Hi all . Cơm nguội
thường ăn ở nhà , tui chưa thấy nhà hàng nào
mà thực đơn có món cơm nguội , ( cơm cháy trét
mỡ hành th́ có ) . Cơm nguội là món hiếm có th́ đương
nhiên là quí rồi , hễ mà quí th́ đương nhiên
phải ngon , ngon th́ mới quí . Cơm nguội là món ăn
ngon nhứt nếu quí vị biết thưởng thức
. Cơm nguội mà đem ăn với mắm sống và
rau th́ tuyệt chiêu , ( mắm sống là mắm cá sặt ,
đựng trong hũ cải tăng xại có ướp
thính , con mắm có h́nh thoi và dẹp ) . Cơm nguội-mắm
sống thường được ăn vào buổi
trưa khoảng giữa buổi cơm trưa và buổi
cơm chiều . Chỉ cần có một tô cơm nguội
, một hũ mắm sống , rau thơm , khế ,
chuối chát , dưa leo , cà chua .. tùy ư thích và một chén
nước dấm pha nước có thêm chút tỏi ,
đường , bột ngọt và vài trái ớt . Khi ăn
không cần xử dụng muỗng , đũa , nĩa ...
ǵ hết cho mất công . Dùng tay bốc con mắm ,
ngắt bỏ cái kỳ cá , rồi xé con mắm ra làm hai ,
lấy đường xương sống ra , xong rồi
chấm nước mắm , bỏ vô miệng , tay bốc
cơm bỏ vô miệng , bốc dưa leo bỏ vô
miệng , bốc khế bỏ vô miệng , bốc rau
thơm , chuối chát bỏ vô miệng , nếu thích cay th́
cầm trái ớt cắn một cái . Ôi tuyệt vời
cho cái món cơm nguội tại gia này . Tính tui thật t́nh
lắm , biết sao nói vậy không có nghĩa bóng đâu nhe
!!! Đừng có suy diễn tùm lum tà la hiểu sao cũng được
. Chúc quí vị có
một bữa ăn ngon .
@@@ DAO PHAY viết: Nghe anh TD tả thấy hấp dẫn nha. Nhưng DP vẫn khoái cách ăn
cơm nguội với tôm khô hà.
(Chèn ơi mới vô sáng sớm chưa có xực ǵ,
bụng trống không, nghe bàn vụ ăn làm bụng sôi
rột rột). Nhớ hồi DP đi học ở SG đi thực
tập ở huyện Nhà Bè có nuớc chảy chia đôi, DP
thấy mấy nguời dân ở đây hay ăn cơm
nguội với mắm như anh TD tả. Họ c̣n rủ DP ăn
nữa. Mắm sặt họ
làm theo kiểu nguời VN rặt nên dồn trong hũ có
thính muối tí đuờng
rồi đậy mặt trên
bằng lá chuối , gài cho chặt lại bằng mấy
thanh tre chẻ nhỏ đan qua lại như đan
chiếu. Chớ họ không
có để cải cần xại như anh TD nói. Họ có
dồn thêm đu đủ sống xắt thành sợi dài
dài nho nhỏ, phơi cho se sắp
vào hũ nữa. DP thấy con sặt nhỏ quá ăn phải rị
mọ, lấy xuơng mất công quá, c̣n như lấy sót
th́ sợ mắc xuơng nên không ăn, chỉ t́nh
nguyện xực mấy cọng đu đủ trong đó
thôi. Hồi nhỏ có ḱ
ăn cá bị mắc xuơng phải nuốt cơm
nguội trọng cho xuơng theo cơm xuống cái bao
tử. Nuốt mấy cục cơm nguội phải
bự thiệt bự mới có power kéo xuơng xuống làm
nghẹt thở gần chết.
Nên từ đó rất sợ ăn cá nắm nắm. Ủa mà sao ăn mắm đă mặn c̣n chấm
nuớc mắm phen này th́ high blood pressure có cơ hội vùng
dậy trong ta .. (H́ .. h́ ..) @@@ XO viết: Hi all, Anh TD kể chuyện "khêu gợi" quá ( khêu
lại "đống tro tàn năm xưa" làm mọi
người gợi nhớ đủ thứ). Anh
kể tiếp thêm ăn bốc món bánh hỏi thịt xào và
thịt quay trong chợ nhà lồng luôn cho DP, QĐH .. và
mọi người đói bụng. Tôi chắc anh rành
chỗ này v́ không xa khu thớt thịt của anh lắm.
Hồi đó tôi cũng thèm món này nhưng mắc cở
không dám ngồi xuống ăn cạnh các bà, các cô như DP,
chị HS .. DP, anh TD nói người ta lấy hũ đựng
cải tăng xại (the empty one) để làm mắm cá
sặt chớ không phải dồn cải tăng xại
chung với mắm. Cá sặt để làm mắm
thường là loại nhỏ nhưng thật ra cá sặt
cũng khá lớn, như cá "sặt rằn" làm khô
lớn bằng bàn tay. Cá sặt cỡ trung b́nh cũng
lớn bằng bàn tay con nít trở lên. Tôi nhớ món cá
sặt nấu canh chua với bung súng. Cọng bung súng
nhỏ cỡ chiếc đũa và dài khoảng 1 metre. Mâm
cơm cá sặt đủ bộ thường là 3 món: canh
chua bung súng, cá sặt chiên vàng cho ḍn chấm nước
mắm chanh ớt, cá sặc kho tiêu. Ba món này phải ăn
với cơm nóng. C̣n một yếu tố "ngoại
cảnh" nữa là ăn trong khi bên ngoài trời mưa.
Vừa ăn vừa nh́n mưa rơi xối xả bên
ngoài, nghe tiếng mưa rào rào trên mái nhà. Nói chung, yếu
tố trời mưa không hẳn là chỉ gợi hứng
cho văn nhân, thi sĩ mà người b́nh dân chỉ
biết lo ăn nhậu cũng khoái. Ăn bốc cơm
nguội với mắm sặt hay ăn với khô cá sặt
rằn hay ngồi nhậu lai rai trong những ngày trời
mưa tầm tă càng thêm khoái khẩu. Trở về thực tại phũ phàng, mời
mọi người mở túi lunch lấy sandwich ra nhai nhóp
nhép, uống vài hơi coke cho trôi bữa ăn trưa. @@@ DAO PHAY viết: À ra thế. Hèn chi khi đọc Email của anh TD mắm
trong hũ tăng xại DP tưởng là trong hũ có
tăng xại sẵn nhét thêm con cá sặt vô. Bởi
vậy DP cứ tưởng anh TD làm mắm theo kiểu
người Tàu. Chớ bà ngoại DP (người Tiều)
làm mắm không hề có cải tăng xại ở
trỏng. Khô cá sặt c̣n có thể làm gỏi xoài sống. Hôm
tháng 8 năm rồi chị Diệu (người
đẹp của anh TT) có làm đem tới nhà anh Một,
chời ơi DP chỉ xực món đó tới sạch
dĩa, anh XO ngồi kế trở tay không kịp than
thầm trong bụng: Trời đă sanh ta mà c̣n sanh chi
nhỏ DP tham ăn này (h́ .. h́ ..) @@@ TÚ TỜ viết: Mèn đéc ơi, Hông ngờ cơm nguội mà lại ngon như
dzị .. rồi lại đi về lại Chợ Nhà
Lồng nơi tụ họp ngày xưa sau mỗi buổi
"học cua" .. Cảm ơn các anh chị đă nhắc nhở và cho
thưởng thức ké những món "hẩu xực"
nha .. và thêm cái màn trời mưa bên ngoài của anh XO
nữa. Hao cơm lắm đó, nếu có thêm trời bên ngoài
mưa rả rích .. Cảm ơn hén cho ăn
"tưởng tượng" nha ..
@@@ H4C viết: TD à, Ăn mắm phải
là dấm đường chớ không phải nước
mắm. Coi bài thơ con cóc của tui nè: Mắt nh́n con mắm
thấy mê Cái tay muốn
bốc, miệng th́ muốn nhai Ước ǵ ḿnh có
cái chai XO vài cốc, bạn,
ḿnh lai rai Rau sống, tỏi
ớt, tiêu, hành Đu đủ, bánh
tráng, sẵn sàng trên mâm Tay bốc, tay
cuốn, mắm, rau Dấm
đường, CƠM NGUỘI, cơn mê thèm hoài @@@ tHIỆP viết: Ahhh .. ! Cơm
nguội muốn ngon th́ tay phải bốc con mắm,
rồi chấm vô nước giấm + đường +
ớt .. Hết xẩy .. Hết xẩy .. Cám ơn TD @@@ TRƯƠNG DẬU
viết: H4C Mắm sặt
chấm với giấm đường , gơ lộn thành
nước mắm và không có check lại . Sorry . DP Hũ đựng
cải tăng xại XO đă giải thích y chang như ư
tui muốn nói . XO Sao mà đoán hay quá
vậy , ṿng ṿng khu Nhà Lồng Chợ ba cái vụ ăn
uống tui rành 6 câu . Trong Nhà Lồng Chợ có sạp bán
bánh hỏi thịt luộc rất hấp dẫn , món này phải ra tay th́ ăn
mới ngon . Bánh hỏi thịt luộc được
đựng trong một cái mâm gồm có bánh hỏi
được trét mỡ hành lên bánh , thịt ba rọi
luộc , cải xà lách lá , dưa leo và nhiều rau sống
đủ loại . Cải xà lách dùng để gói tất
cả các món trên thành một cuốn , chấm nước
mắm rồi ăn , dễ dàng thôi. Tui c̣n nhớ bà bán bánh
hỏi thịt luộc này (sau 30-4 bả là Thủ
Trưởng Nhà Sách Quốc Doanh) , căn b́a góc Lê Lợi Cái Văn Ngà ngay xe
nước đá của Chú Xây .
CHIẾU TÀ NIÊN @@@ XO viết: T́nh anh bán
chiếu (VIỄN CHÂU ) (nói lối) Ḥ ơ .. chiếu Cà
Mau nhuộm màu tươi thắm .Công tôi cực lắm,
mưa nắng dăi dầu .Chiếu này tôi chẳng bán đâu
. T́m em không gặp .. Ḥ ơ .. t́m em không gặp tôi gối
đầu mỗi đêm .. (vào vọng cổ) Ghe chiếu Cà Mau
đă cắm sào trên bờ kinh Ngă Bảy, sao cô gái năm
xưa chẳng thấy ra .. chào . Cửa vườn cô
đă khoá kín tự hôm nào , tôi vác đôi chiếu bông từ
dưới ghe lên xóm rẫy , chiếc áo nhuộm bùn đă
lấm tấm giọt mồ hôi . Nhà của cô sau
trước vắng tanh gió lạnh chiều hôm bỗng có
ai dạo lên tiếng nguyệt cầm như gieo vào ḷng tôi
một nỗi buồn thê thảm . Cô đă đặt
đôi chiếu bông bề dài hai thước có lẽ
để điểm tô ở chốn loan pḥng , hôm nay cô
đă quên tôi để cất bước theo chồng .. Cô ơi đôi
chiếu này tự tay tôi dệt lấy , tôi đă lựa
từng cọng lát sợi gai .. nhưng khi tôi đến
nơi th́ cô đă rời bỏ quê nhà sang qua xứ khác, tôi đứng
trước cổng vườn xưa nỗi buồn man
mác , c̣n đôi chiếu này tôi biết tặng cho ai ? .. Nhớ năm ngoái khi
ghe vừa tới vàm sông Ngă Bảy, cô đă tươi
cười dẫn tôi đến tận nhà cô ; đưa
tôi vào chốn pḥng riêng để đo ni chiếc
giường gơ đỏ và cô đặt tôi làm đôi
chiếu , cô hỏi qua giá cả, tôi trả lời lấy
giá rẻ làm quen . Năm hôm sau tôi
sắp sửa lui ghe cô c̣n đứng trên bến dặn ḍ
kỹ lưỡng , sau khi cô đà quay gót chiếc áo bông
hường cũng khuất dạng sau mấy lùm tre , cô có
biết đâu tôi đă lấy nón lá che ngang để dấu
đôi gịng nước mắt v́ không muốn bàng quan thiên
hạ họ cười tôi là một kẻ si t́nh . (nói lối) Khi hỏi lại xóm
giềng tôi mới biết , cô theo chồng đă
được bốn trăng qua . Ḿnh dám đâu sai
hẹn với người ta mà họ đành đoạn
bỏ nhà đi xứ khác .. (vọng cổ) Tôi vác đôi chiếu
bông mà cơi ḷng tan nát , bước chân đi như thể xác
không hồn .. Nước mắt tuôn rơi như lá
rụng trên đường . Gió Đông vụt vù thổi
mạnh lạnh đất trời lạnh đến
cả tâm can. Người ta đă
có đôi rồi chiếu chăn đâu ấm bằng
người t́nh chung , Để ḿnh vác
cặp chiếu bông chờ đợi chi nữa uổng
công đợi chờ .. Khuya đêm nay
ngồi chờ nước lớn nỗi buồn đau
cứ canh cánh bên ḷng .. tôi thấy đời tôi sao lạnh
lẽo khôn cùng .. C̣n chi buồn hơn nghề bán chiếu
để tô điểm loan pḥng cho những gái c̣n Xuân ..
Đến khi họ cất bước sang ngang lại
không một lời hỏi han từ giă, đến đôi
chiếu bông tôi đă bỏ công ngồi dệt mấy ngày
đêm ṛng ră mà nay vẫn c̣n nằm trơ ở
dưới khoan thuyền . (nói lối) Ngọn gió Đông
ơi đừng thổi nữa ḷng tôi lạnh lắm gió
Đông ơi . Tôi nhổ sào cho ghé
chiếu trôi xuôi ḷng nặng trĩu một nỗi sầu
tê tái . Tôi ngồi yên sau lái đôi mắt vẫn
hướng về nẻo cũ vườn xưa .
Hỡi ơi con sông Phụng Hiệp chảy ra bảy ngă
th́ lệ của tôi sao nó cũng lai láng muôn gịng .. Có ai biết
được tấm ḷng của tôi với cô gái mỹ
miều trên kinh Ngă Bảy Sông sâu bên lở bên
bồi , T́nh anh bán chiếu
trọn đời không phai ..
@@@ DAO PHAY viết: DP sorry hông hiểu bài vọng cổ này nói về t́nh
anh bán chiếu ở Cà Mau hay RG-Tà Niên, c̣n cô mua chiếu
đó ở kinh Ngă Bảy RG hay Cà Mau ? Nếu RG, th́ ủa
.. RG ḿnh cũng có kinh Ngă
Bảy nữa sao ? Vậy cái
cô gái đặt mua chiếu của ông bán chiếu cũng
ở RG nữa hả ?
Vậy chắc cái cô đó đẹp lắm, nên làm
cho trái tim ông bán chiếu xao xuyến dữ đến
nỗi ông dệt chiếu si t́nh tần mần tỉ
mỉ dệt mấy ngày đêm không chịu ngủ (or take
a nap) mà chỉ uống nuớc kinh cầm hơi thôi .. H́ h́
.. @@@ XO viết: DP, Qua nội dung bài vọng cổ th́ toàn bối
cảnh là kinh Ngă Bảy ở Cà Mau. Có thể dân Cà Mau
cũng dệt chiếu (nhưng chắc không bằng
chiếu Tà Niên), hoặc anh bán chiếu đem chiếu
từ Tà Niên về kinh Ngă Bảy bán (?). Qua các bản
đồ có thể thấy hệ thống sông rạch
nối liền từ Tà Niên xuống Cà Mau. Trong bài viết
th́ nói sông Cái Bé nhưng trên bản đồ ghi là sông Cái
(Cầu) Lớn. Không rơ chỗ nào là Cái Bé, chỗ nào là Cái
Lớn. Tí Cà Na là dân Xẻo Rô chắc rành hơn. Riêng kinh Ông Hiển th́ tôi c̣n nhớ v́ mỗi khi
đi tàu đ̣ từ thứ 9 (Đông Thái, Đông Hoà) là quê
ngoại ra chợ RG, tôi luôn luôn tḥ đầu ra cửa
sổ tàu nh́n cảnh vật 2 bên bờ sông, mấy đám
lục b́nh trôi dập d́nh ngược chiều. Thỉnh
thoảng thấy chiếc tàu "xáng-múc" của Tây dùng
để vét con kinh cho sâu và rộng hơn. Khi tới
Xẻo Rô là luôn đ̣i má tôi bỏ vé tàu, đi đ̣ qua
Tắc Cậu lên xe đ̣ ra chợ RG. Tôi rời thứ 9 năm 1960 (lúc 5,6 tuổi) ra RG và
không bao giờ có dịp trở về lần nào.
@@@ XO viết: Hi DP, anh TD và các bạn: Nguyên tác bài ca vọng cổ T́nh Anh Bán Chiếu
của soạn giả Viễn Châu, hồi đó
nổi tiếng qua giọng ca của Út Trà Ôn. Bài viết về làng Vĩnh Hoà Đông (c̣n gọi là
Vĩnh Hoà Hiệp) có nhiều chi tiết lịch sử
về ông Nguyễn Trung Trực và chiếu Tà Niên. Tôi bỏ
1 đoạn gần cuối bài (hơi politically sensitive) v́
người viết là nhà văn nữ người RG
hiện đang c̣n ở tại tỉnh nhà. Chỉ trích ra 1
đoạn về lịch sử chiếu Tà Niên bên
dưới. -------------- Làng Vĩnh Ḥa Đông không chỉ nổi tiếng
bởi lịch sử bi hùng mà c̣n nổi tiếng bởi
nghề dệt chiếu Tà Niên, nhất là loại chiếu
dệt lẫy hoa th́ càng sắc sảo. Trước năm
1880, chưa có kinh Ông Hiển từ Rạch Giá đổ ra
sông Cái Bé, hai bên rạch là những băi bùn chạy dài vô
tận, mọc đầy dẫy loại lát gon (cói).
Rạch Tà Niên nằm bên hữu ngạn con sông Cái Bé nổi
tiếng về nghề dệt chiếu. Người Khmer
gọi Cṛ-tiêl. Cṛ-tiêl là chiếu dệt bằng lát (cói). Có
phải từ Cṛ-tiêl người Kinh phát âm trại thành Tà
Niên (?). Thời phong kiến triều Nguyễn, là một
xóm gồm người Việt cùng người Khmer chuyên
sống nghề dệt chiếu, làm nổi danh "chiếu
Tà Niên". Tương truyền trước lúc Pháp đến
đô hộ, chiếu ở đây chưa có lẫy hoa,
chưa có nhuộm giang thành màu sắc như bây giờ.
Chiếu dệt tuy sắc sảo nhưng vẫn ḿnh
trắng ngà bởi màu lát khô mà thôi. Truyền thuyết
về chữ "THỌ" màu đỏ trên mặt
chiếc chiếu Tà Niên được kể lại
như sau : Vào buổi sáng ngày 27-10- 1868, nhân dân Tà Niên và
nhiều nơi khác đổ xô ra chợ Rạch Giá, v́
bọn thực dân Pháp đem cụ Nguyễn Trung Trực
ra hành quyết. Cụ yêu cầu chúng mở trói và không
bịt mắt để Cụ nh́n đồng bào và quê
hương trước phút "ra đi". Bô lăo làng Tà
Niên đến vĩnh biệt Cụ, trải xuống
đất một chiếc chiếu thật đẹp cho
Cụ bước đứng giữa. Cụ hiên ngang, dơng
dạc trước pháp trường, nh́n bầu trời,
nh́n đất nước và từ giă đồng bào ..
Chiếc đầu của Cụ rụng xuống, hai tay
Cụ đưa lên đỡ lấy, người cứ
đứng vững như một trụ đồng. Máu
từ cổ của Cụ phun ra thành ṿi rơi xuống
mặt chiếc chiếu Tà Niên tinh khiết thành h́nh một
chữ THỌ lớn tựa mặt trời giữa áng mây
.. Dân Tà Niên mang chiếc chiếu kia về thờ và
nghề dệt chiếu ở đây bắt đầu
nhuộm giang lẫy hoa h́nh chữ Thọ như chiếu
bông Tà Niên ngày nay. Chiếu Tà Niên đă đoạt nhiều
huy chương vàng qua những cuộc đấu xảo
thời thuộc Pháp : tham dự hội chợ Hà Nội lần
đầu tiên năm 1918 - 1922 - 1923, hội chợ Sài G̣n
năm 1926, hội chợ Marseille năm 1933, hội chợ
Cần Thơ năm 1936. Và ngày nay chiếu Tà Niên cũng
vẫn là mặt hàng nổi tiếng của Kiên
Giang.(NGUYỄN THỊ DIỆP MAI)
========================================================
|