1 GÓC THO' TÌNH :

Home | RA.CH GIÁ | RA.CH GIÁ [tt] | RA.CH GIÁ 1 | RA.CH GIÁ Tho* - XU'Ó'NG HO.A | MÙA THU | MÙA THU [tt] | MÙA THU 1 | THU'O'NG và NHÓ' | THU'O'NG và NHÓ' [tt] | THU'O'NG và NHÓ' I | THU'O'NG và NHÓ' II | THU'O'NG và NHÓ' III | THU'O'NG và NHÓ' IV | XU'Ó'NG-HO.A | tho* SÁU TÁM | tho* SÁU TÁM [tt] | THO' 8 CÂU | Tho* TU'. DO | Tho* 4/5/6 CHU'~ | GIÁNG SINH 2007

THU'O'NG và NHÓ' II

Hãy Kể Tôi Nghe

 

Hãy Kể Tôi Nghe

 

Hãy kể tôi nghe chuyện thuở xưa

Chuyện người lấy máu giữ gìn cờ

Nền vàng, sọc đỏ nhiều năm trước

Vĩnh cửu vinh danh nhạc lẫn thơ

 

Hãy kể tôi nghe những chiến công

Địa danh hiển hách của non sông

Từng ghi, chứng kiến bao thành tích

Chống bước xâm lăng lũ rợ Hồng

 

Hãy kể họ tên của mỗi người

Xả thân bảo vệ nước Nam tôi

Mà khi nhắc đến còn run sợ

Bạo chúa vô tâm khuấy góc trời

Mưa

 

Mưa

 

 

Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi

Nghe bên mái lá giọng người ầu ơ

Buồn nghiêng một cuộc tình hờ

Đời run rẩy bước cõi mơ nào rồi

 

 

 

TRẦN KIÊU BẠC

(Bai chuyen)

 

đêm nằm nhớ Ức Trai

 

đêm nằm nhớ Ức Trai

 

 

"Ðem đại nghĩa để thắng hung tàn

Lấy chí nhân mà thay cường bạo" 

[Nguyễn Trãi]

 

 

 

ngài sống giữa hồn thiêng sông núi. Tri ân 

ta sống vào thời lòng dân. Ly tán 

kẻ thắng, người thua. Toàn trí cùn, khí đoản 

vận nước trên tay những đứa thất phu 

 

 

xã tắc, giang sơn, tới lúc rối mù 

người người phải chạy ăn từng bữa 

thì văn chương, một món hàng ế ẩm 

có ra chi mà đỏng đảnh chút thân danh 

 

 

nhân nghĩa phải nhường, đao búa hoành hành 

danh sĩ hàng hàng khuất dưới tay uy vũ 

con chim trên trời cao, biếng hót 

con cá dưới sông sâu, chẳng thiết lội vòng

Chẳng Chiến Chinh

 

Chẳng Chiến Chinh

Mà Cũng Lẻ Loi

 

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Chim về góc biển . Bóng ra khơi

Lòng tôi lũng thấp . Tâm hiu quạnh

Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi

 

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Buổi chiều chăn gối thiếu hơi ai

Em đi để lại hồn thơ dại

Tôi vó câu buồn sâu sớm mai

 

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Em còn gương lược dấu đường ngôi

Nằm mơ thấy tóc thơm vai hẹn

Và khoảng trời xanh đến rợn người

Bao Giờ

 

Bao Giờ ?

 

 

Bao thế kỷ rồi hỡi nước nhà

Còn chìm đắm mãi giữa phong ba

Còn điêu đứng mãi trong dâu bể

Giấc ngủ chưa yên buổi xế tà ?

 

Bao thế hệ rồi hỡi chúng dân

Lao đao gánh chịu nhọc thăng trầm

Hao mòn thể xác, đau tâm trí

Giữa lúc toàn cầu mạnh tiến chân ?

 

Bao tháng năm rồi hỡi bạn tôi

Đong thương, đếm nhớ dõi chân trời

Sầu dâng nghi ngút màu sương khói

Ở những chiều mưa, sáng nắng trôi ?

 

Bao én giao mùa, bao tuyết rơi

Người rồi sẽ được sống bên người

Nhau về cuống rún, cây về cội

Hưởng cảnh sum vầy, Tết có đôi ?

 

Vntvnd

 

Hãy kể tôi nghe, kể hết ra

Hãy kể tôi nghe, kể hết ra

Bờ ao, mé núi, chái hiên nhà

Nơi nao lưu vết thiên hùng sử

Triệu đấng anh tài vị quốc gia

 

Để được tri ân, tưởng tiếc về

Và khơi dậy đỏ lửa hồn quê

Đang âm ỉ cháy trong tim huyết

Vạn kẻ Kinh Kha nặng ước thề

 

Cùng nhắc cho con cháu hậu sinh

Năm châu hiện sống giữa yên bình

Đừng quên xương máu tiền nhân đã

Bất khuất bao đời dốc chiến chinh.


 

Vntvnd

Giữa Cơn Mộng Thực

 

Giữa Cơn Mộng Thực

 

Thâu đêm đắm cuộc nước non
Sáng ra mới biết mình còn lưu vong
Ngó quanh cũng núi, cũng đồng
Nhưng xa xăm lạ hương nồng quê ta
Nghe thèm bụi chuối, gian nhà
Cầu tre, cái giếng, cây đa, mái chùa
Từng dòng kỷ niệm ngày xưa
Chợt về tuôn đổ như vừa .. hôm qua.

 

Vntvnd

 

đêm nằm nhớ Ức Trai

ta sống giữa trời đất mênh mông 

mà tưởng như đứng trong vòng vây kín 

ví thử lúc nầy, thảo ra Bình Ngô Ðại Cáo 

lòng dân được vơi bớt nỗi oan khiên ? 

 

ngài mang sở học, trải chữ thánh hiền 

khi trí dũng được lòng người trọng vọng 

khi đạo nghĩa đã thấm vào mạch sống 

những bậc túc nho, mở lối dẫn đường 

 

giữa thời nầy, thời mạt vận của văn chương 

chẳng đáng giá gì câu thơ, bài phú 

bình thiên hạ. Nói lên bằng đầu súng 

ngài sống lại ở đây, cũng chỉ bó thân 

 

"việc nhân nghĩa cốt ở yên dân" 

sáu trăm năm trước. Khi ngài dựng nước 

trúc Côn Sơn, rừng thiêng còn ghi tạc 

mà nay lòng người lại quá đổi thay 

 

đêm nay nằm, ta lại nhớ tới ngài 

gối lên nỗi đau của người thất thế

 

PHAN XUÂN SANH

(Bai Chuyen)

 

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Bàn tay dư mấy ngón chia phôi

(Tặng nhau chín ngón không đeo nhẫn)

Và những tàn phai đầy tuổi tôi

 

Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời

Như trời nhớ đất (rất xa xôi)

Nắng mưa nhớ mãi hàng hiên đợi

Thư nhớ hồi âm - Lệ nhớ môi

 

Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn

Nói gì kiếp khác với đời sau

Đôi khi nghe ấm trên da thịt

Như thể ai đi mới trở về

 

DU TỬ LÊ

(Bai Chuyen)

Giọt Sữa Đất

 

Giọt Sữa Đất


 

Thương giọt phù sa như là sữa đất

Đêm quê nghèo mưa trắng lạnh Tiền giang ..

Em thả tóc hương lài thơm gối mộng

Búp tay mềm với gọi giấc mơ tan ...

Mùa ốc gạo anh còn đi xúc tép

Chiều Tân Hưng ngõ bướm rợp hoa vàng

Mai họp chợ Nha Mân xuồng ghé sớm

Em buổi chiều Rạch Rắn đợi anh sang !

 

Mấy nhỏ bạn miệt Nàng Hai, Xóm Cửi

Dặn mua dùm xoài tượng với dưa gang

Anh hái mận ra Cái Tàu đổi rẻ

Thêm chục xoài cát ngọt cúng trên trang !

Van vái được cưới em ngày mới lớn

Hạnh phúc đơm đầy hoa lá bình an

Đâu biết được mộng đau vùi giấc bướm

Nha Mân buồn Rạch Rắn đã sang ngang !

Đêm trở lại ngậm ngùi trăng cố thổ

Bóng hình xưa bèo bọt giấc mơ tàn ...

 

PHƯƠNG TRIỀU

(Bai Chuyen)

website counter