BÊN ĐỈNH NON ĐOÀI
(Tha thiết
gởi về Quê Hương Việt Nam
và riêng về Những Anh
Hùng đang thực sự
dấn thân đấu tranh cho Dân Chủ, Tự
Do dân tộc)
Bờ đá xanh rêu, nước dập dềnh
Nắng bơi trên biển, biển buồn tênh
Hải âu dăm cánh bay rời rạc
Hoang đảo vài doi nổi bập bềnh
Nh́n đợt sóng lăn, t́nh
khắc khoải
Ngắm làn mây cuộn, ư mông mênh
Nào ai tri kỷ mà tâm
sự
Quang phục
đường quê vẫn gập ghềnh
Quang phục
đường quê vẫn gập ghềnh
Hăy v́ vận nước
quá lênh đênh
Góp tài chớ ngại
điều cao thấp
Đấu trí cần e
lẽ hớ hênh
Cứu nước
đâu màng đường lợi lộc
Giúp nhà nào quản cái công
lênh
Hỡi người tráng
sĩ mài gươm báu ...
Bên đỉnh non đoài
bóng nguyệt chênh
Bên đỉnh non đoài
bóng nguyệt chênh
Thương ai cuối
lũng lại đầu kênh
Xót ṇi, dấn
bước nơi gian khổ
Yêu nước, lao ḿnh
chốn bấp bênh
Dạ sắt đă tôi
hồn dũng kiệt
Ḷng son không mỏi
lối chênh vênh
Cờ bay rồi sẽ
vàng sông núi
Ba cơi mừng nhau
vượt thác, ghềnh
Ngô Minh Hằng