Con
Rồng Cháu Tiên?
(PHAN THANH TÂM)
Sau thế chiến thứ hai,
chỉ trong ṿng 20 năm, hai nước chiến bại,
Đức và Nhật đă phục hưng nhanh chóng, trở
thành cường quốc kinh tế. Ông Bá Dương đă
ví họ, "chẳng khác nào, một anh khổng lồ
ba đầu sáu tay, đùng một cái bị đánh gục
xuống đất, một lúc sau từ từ hồi tỉnh,
đứng dậy phủi quần áo bước đi, vẫn
đường đường là một hảo hán". C̣n nước ta, Việt Nam
là một nước nghèo. Đời sống nói chung so với
các nước ở Đông Nam Á hăy c̣n thấp. Theo tin báo,
nhà nước lại tăng cường tốc độ
các bức tường lửa để kiểm soát các
người vào Internet. Người dân chưa được
tự do sử dụng máy in, một phát minh từ thế
kỷ 15 của ông Johann Gutenberg. Mọi ấn phẩm
đều phải có giấy phép của nhà cầm quyền.
Ở thời đại tin học mà c̣n phải làm báo chui,
báo lậu như tờ Thao Thức của một số
sinh viên th́ phải kể là chuyện lạ bốn
phương.
Tháng 05/1999, nhà văn
Dương Thu Hương, từ trong nước đă gửi
lén ra Hải Ngoại một đoản văn. Theo bà: "sau chiến tranh
ngót một phần tư thế kỷ, trên dải đất
này vẫn chỉ nghe rơ tiếng vỗ cánh của bầy
quạ đen trên các nghĩa địa nối dài từ bắc
vào Nam, từ nam ra Bắc" và «Chiến tranh
không làm cho các công dân chín chắn hơn, khôn ngoan hơn, sử
dụng quyền công dân mạnh bạo hơn mà ngược
lại nó khiến đám đông hèn nhát hơn, dễ thoả
hiệp hơn với sự nhục nhă, dễ cúi đầu
hơn trước tội ác». Tại sao vậy? Ông Nguyễn
Gia Kiểng, thuộc nhóm Thông Luận trong bài Vết
Thương 30/04/1999 cho rằng: "Đó là v́ dân tộc ta đă ră hàng, mỗi
người tự thấy ḿnh cô đơn, có muốn
cũng chẳng làm được ǵ. Đó cũng là v́
đă quá chán đất nước, đă mệt mỏi,
đă mất ư chí và ḷng tự hào. Đảng Cộng Sản
VN không phải chỉ đánh gục phe quốc gia hay miền
Nam. Họ đă đánh gục được cả dân tộc
VN. Chúng ta đă bị đả thương quá đau nên
không thể đứng dậy".
C̣n Hải Ngoại, được
coi như là một VNCH nối dài th́ thế nào? Tờ báo Hợp
Lưu số 49 viết: «có nước nào trên thế giới
chỉ bé tí bằng lỗ chân lông như Bolsa tiểu quốc,
thế mà cái ǵ cũng thặng dư lạm phát. Báo chí th́ rợp
trời kín đất như lá mùa Thu. Văn bút th́ chúng tôi
có đến nhị vị chủ tịch (dù bây giờ chả
c̣n ai trên thế giới công nhận, nhưng mặc xác thế
giới, chúng tôi cứ là văn bút, cứ là chủ tịch,
làm ǵ nhau?), cộng đồng cũng đương kim
hai ngài Tổng Thống (dù thật thà mà nói, trông mặt các
ngài, con nít sẽ khóc thét như gặp ma, người lớn
sẽ nôn nao ruột gan muốn ói), và chính phủ lưu
vong cùng đảng phái yêu nước, nói không phải khoe,
trung b́nh mỗi tháng mọc thêm chừng mươi cái,
nhanh, nhiều như nấm dại mùa Đông». Sang đây,
mất tất cả, thiên hạ mơ có
quyền lực, mong có cái danh. Ông nào cũng
tự cho ḿnh có sứ mệnh, như «ai bao năm từng
lê gót nơi quê người» của thuở nào. Vàng thau lẫn
lộn, không biết đâu là thật, đâu là giả.
Năm 1958 hai tác giả William
J Lederer và Eugene Burdick cho phát hành cuốn The Ugly American
(Người Mỹ Xấu Xí), nói về thói hư, vụng
về, ngu dốt, tham nhũng, dóc tướng, của các
chính khách Mỹ. Cuốn sách gây xôn xao trong chính trường
Hoa Kỳ, bán rất chạy. Hơn sáu triệu ấn bản
được bán ra. Tổng Thống Mỹ Eisenhower phải
cho thành lập một uỷ ban gồm chín nhân vật có uy
tín để duyệt xét lại các chương tŕnh viện
trợ quân sự. Thượng Viện Hoa Kỳ cùng lập
một nhóm nghiên cứu cuốn sách và gửi cho mỗi Nghị
sĩ mỗi người một cuốn. Ông Bá Dương
viết, họ có năng lực sửa sai, tự điều
chỉnh ḿnh. Thay v́ lấy tay che đít, họ nói toáng lên
cho mọi người biết "'tôi có bệnh trĩ
đây". Họ có được cái trí tuệ và dũng
cảm, t́m cách sửa đổi và giải quyết một
cách thoả đáng những lỗi lầm.
Nước Việt Nam cứ
lẩn quẩn trong ṿng chậm tiến, cũng «hoang mang
lúng túng chẳng kém các cụ nhà Nho cách đây một thế
kỷ» là v́ ta không biết ḿnh biết ta. Ta cần có một
cuốn Người Việt Xấu Xí để «nôn ra
được tất cả những thứ dơ bẩn
trong ruột», rồi t́m ăn những thứ có chất
dinh dưỡng tốt, giúp ta có thể "tự phản
tỉnh". Bỏ chuyện tự kiêu hăo, giấy rách giữ
lấy lề hay đói cho sạch rách cho thơm, thẳng
thắn nói lên những tệ hại của dân tộc ḿnh,
để cùng nhau cải tiến. Trong thế kỷ và thiên
niên kỷ mới, nhân loại đang tiến nhanh tiến
mạnh trong cuộc cách mạng truyền thông, chúng ta phải
lẹ lẹ lên. Chậm th́ chết. Chúng ta hăy hè nhau vạch
áo cho mọi người cùng xem, nếu không, thay v́ Con Rồng
Cháu Tiên lại trở thành con khùng cháu điên mất. Phải
không quư vị?
Phan Thanh Tâm
(H.T. - Anh Quốc sưu tầm và chuyển)