Sầu Gối Sầu
Chiều rất buồn, chiều
ơi, buồn hăi hùng
Xao xuyến nhớ, nhớ rung theo ngàn lá
Lần cuối cùng, bên nhau, buồn
cháy ḷng
Như gió cuốn, mưa phai câu vàng
đá
Chiều xa người, người
ơi, chiều khóc thầm
Con suối đắng mang theo từng ngấn lệ
Trôi về đâu ngàn tiết tấu
thương tâm
Cười rất nhẹ mà nát ḷng dâu
bể
Hôn nụ mưa đă nghe triền thác
đổ
Trong ṿng tay mà
thảng thốt chia xa
T́nh c̣n đây đă nghe sầu thiên
cổ
Em c̣n ta mà như đă ngoài ta
Có không ṿng nguyệt quế
Máng trên đỉnh hoài mong
Đă như chiều tận thế
Níu nhau cũng hoài công
Chiều rất buồn, người
ơi, đời úa vàng
Trong đáy nhớ có oan khiên, trầm
khuất
Ngày nối ngày, chưa nguôi niềm
bẽ bàng
Sầu gối sầu, khi t́nh lỡ sang ngang.
Hà Huyền Chi
(Sinh
nhật 72)
Bài thơ âm vang trong
giấc ngủ đêm sinh nhật đă qua. Nhịp thơ
như một lyrics nào đó gợi nhớ về
một người t́nh xa, khuất.
Nhưng nỗi thảm sầu c̣n gióng măi trong tim. (hhc)