1 GÓC THO' T̀NH [I]

Home | THU'O'NG và NHÓ' | THU'O'NG và NHÓ' [tt] | THU'O'NG và NHÓ' I | THU'O'NG và NHÓ' II | THU'O'NG và NHÓ' III | THU'O'NG và NHÓ' IV | THU'O'NG và NHÓ' V | THU'O'NG và NHÓ' VI | THU'O'NG và NHÓ' VII | THU'O'NG và NHÓ' VIII | THU'O'NG và NHÓ' IX | THU'O'NG và NHÓ' X | THU'O'NG và NHÓ' XI | THU'O'NG và NHÓ' XII | THU'O'NG và NHÓ' XIII | THU'O'NG và NHÓ' XIV | THU'O'NG NHÓ' XV | THU'O'NG NHÓ' XVI | THU'O'NG NHÓ' XVII | THU'O'NG NHÓ' XVIII | THU'O'NG NHÓ' XIX | THU'O'NG và NHÓ' XX | THU'O'NG và NHÓ' XXI | THU'O'NG và NHÓ' XXII | THU'O'NG và NHÓ' XXIII | THU'O'NG và NHÓ' XXIV | THU'O'NG và NHÓ' XXV | THÂ`Y TR̉ | THÂ`Y TR̉ [tt] | THÂ`Y TR̉ 1 | THÂ`Y TR̉ 2 | THÂ`Y TR̉ 3 | THO' vê` VN | THO' vê` VN [tt] | THO' vê` VN 1 | THO ve VN 2 | THO ve VN 3 | THO' vê` VN 4 | THO' vê` VN 5 | THO' vê` VN 6 | THO' vê` VN 7 | THO' vê` VN 8 | THO' THIÊ`N | THO' 8 CÂU | Tho* XU'Ó'NG HO.A | Tho* XU'Ó'NG HO.A [tt] | THO' XU'Ó'NG - HO.A 1 | Tho* SÁU-TÁM | THO* .. DZUI | Tho* .. DZUI [tt] | XU'Ó'NG-HO.A DZUI

THU'O'NG và NHÓ' XIII

tuongtiecthuong_mattroi.jpg

 

Nói Với Bạn Bè

 

Tao bây giờ đă thành người tha phương

Đất Mỹ tự do .. mà vẫn thấy buồn

Mười mấy năm tù khổ th́ có khổ

Nhưng bạn bè cùng một nỗi nhớ thương

 

Tao bây giờ đă bắt đầu bơ vơ

Đường phố thênh thang không đợi không chờ

Một cái bắt tay cùng lời hờ hững

Mầy hả mầy .. t́m ra job hay chưa ?

 

Cắt chỉ một giờ - một hai đồng bạc

Đôi tay đau ngơ ngác nhớ chiến trường

May được ngày xưa trải thời huấn nhục

Để bây giờ quen với chuyện thê lương

 

Tao bây giờ t́m tao trong quanh quẩn

Một quán cà - phê dăm đứa bạn đời

Vẫn c̣n đó niềm đau ngày Quốc Hận

Để thấy ḷng c̣n xa xót khôn nguôi

 

Nhớ bạn bè nhớ không tṛn nỗi nhớ

Ngày B́nh Long - Rạch Bắp đến Cây Trường

Thằng banh xác biết đâu ngày mất nước

Thằng quặt què chồng thêm nỗi tai ương

 

Tao bây giờ không tiền mua rượu uống

Mà vẫn say .. say ngút với nỗi buồn

Nh́n thiên hạ tranh nhau quyền yêu nước

Mấy chục năm ṛng - Nước vẫn tang thương

 

Trạch Gầm

. Tên thật Nguyễn Đức Trạch [Anh ruột Nguyễn Đức Lập].

Sinh năm 1942 tại Thủ Đô Sài G̣n.

Cựu HS Vơ Trường Toản

Khoá 21 Trừ bị Thủ Đức.

 

(Ngc Sơn sưu tm, Ngc Trân chuyn)

 

 

purple_knot.gif

 

Đêm từ biệt Việt Nam

(TRẦN HOÀI THƯ)

 

Lăn chiếc phuy dầu lên cá lớn

Trời ơi, ta từ biệt Việt Nam

Việt Nam. Đêm ấy đêm trừ tịch

Có những con người lại cách ngăn

 

Chào những đường thân, những lối quen

Những hàng cây r ủ lá bên thềm

Chào cây cầu đá qua thành phố

Chào những bờ hiên, những cột đèn

 

Chào ai, lầm lũi trong đêm lạnh

Cơn gió giao mùa chớm lá xuân

Người về cho kịp đêm đoàn tụ

Ai lại lên đường. Ai lặng câm

 

Vẫn biết lần đi là bỏ hết

Là phủi tay. Cháy túi. Sạch trơn

Quay nh́n lại: Em c̣n bóng nhỏ

Ngọn đèn vàng lạnh một ḍng sông

 

Về đi. Em nhớ đừng ôm mặt

Rồi thắp giùm anh một nén nhang

Con có hỏi anh. Em hăy chỉ

Mây dịu dàng trôi giữa mênh mông

 

Về đi để tiếp đời cô phụ

Tiếp mảnh hồn khô héo nhớ nhung

Mai mồng Một, cắn răng đừng nấc

May cuộc đời tươi đẹp mùa xuân

 

Về đi để trả bài ma quỉ

Những đau thương câm nín chất chồng

Em hăy lấy ngày này giỗ kỵ

Một ngày nào chim đă bặt tăm

 

Về đi, kẻo máy tàu đă nổ

Như những người ôm ngực con tim

Trong khoang chật, nghe chừng nín thở

Anh hùng đâu. Một nỗi lặng thinh

 

Gió trừ tịch hú dài Băi Giá

Đập mạn thuyền, sóng vỗ buồn tênh

Đêm vượt thoát ai ngồi nín thở

Cả quê nhà, mờ nhạt hai bên

 

Lăn chiếc phuy dầu lên cá lớn

Trời ơi, ta từ biệt Việt Nam

Việt Nam. Một vệt mờ xa thẳm

Một chút rưng rưng bật xé ḷng

 

Việt Nam. Tối quá, không đèn lửa

Ta ở trên thuyền ngực vỡ toang

Một nỗi buồn như đông đặc lại

Một nỗi vui ̣a vỡ cả hồn

 

Là lúc biết ḿnh như thoát nạn

Sáng chân trời, hồng rực vầng dương

Là lúc, thấy ḿnh như bất hạnh

Sắp làm người không có quê hương

 

Là lúc ḷng dửng dưng chờ đợi

Nỗi dửng dưng buồn bă lạ lùng

Như thể trong một trời chuyển động

Một giọt sương cô độc tận cùng

 

TRN HOÀI THƯ

 

(NNS sưu tầm, Trần Năng Phụng chuyển)

 

 

purple_knot.gif

 

Thư gửi bạn bên kia Thái B́nh Dương

* tặng Ngô Nguyên Nghiễm *

(Trn Văn Sơn)

 

 

Bốn mươi năm gặp bạn một vài lần

Chuyện chưa thỏa đă vội vàng tạm biệt

Bạn và tôi chung ḍng đời oan nghiệt

Tuổi trẻ lao vào khói lửa chiến tranh

 

Bốn mươi năm nuôi hy vọng không thành

Gương chính khí nhạt nhoà ṿng cơm áo

Kẻ sĩ hôm nay lặng câm điên đảo

Bầy kên kên rỉa máu thịt Thăng Long

 

Xương cốt tiền nhân phơi trắng ruộng đồng

Lũ phương Bắc lấn sông tràn ra biển

Bốn mươi năm thành con sâu cái kiến

Qú gối gục đầu nhắm mắt buông tay

Bốn mươi năm ma quỉ lộng đêm ngày

Đạo nhân nghĩa giữ hồn thiêng dân tộc

Bạn và tôi bốn mươi năm trằn trọc

Đất nước này không thể đợi ngày mai

Núi thẳm rừng sâu biển rộng sông dài

Nay c̣n lại mảnh dư đồ rách nát (1)

Bạn và tôi sinh vào thời vận mạt

Bốn mươi năm làm Khương Tử buông câu

Cửu Long Giang rồng quẫy mạch đục ngầu

Mười phương vọng lời sấm truyền Bảy Núi (2)

Bạn và tôi hai phương trời dong ruổi

Nối nhịp cầu Ô Thước Thái B́nh Dương

Tôi bên này mơ ngày mới lên đường

Ngày ánh sáng xóa màn đêm địa ngục

Bạn bên kia thoát ṿng vây ô nhục

Chữ nghĩa thăng hoa phượng múa rồng bay

 

Thơ thăng hoa vượt lên chín tầng mây

Tôi gặp bạn hai bên bờ đất Hứa

Tôi gặp bạn ôm nhau ḍng lệ ứa

Mừng xuân về vĩnh cửu khắp quê hương

 

 

Trần Văn Sơn

Đường Trúc Thư Trang, 9/ 2011

 

 

[1] Mảnh dư đồ rách. Thơ Tản Đà

[2] Thất Sơn. Châu Đốc. Quê nhà thơ NgoNguyenNghiem.

 

 

(Ngọc Sơn sưu tầm, Ngọc Trân chuyển)

 

 

purple_knot.gif

website counter