* Họa “Trằn Trọc”
Năm tàn tháng lụn đã trôi
qua,
Càng ngẫm, càng thêm hận nỗi xa :
Ba chục thu rồi, rời đất
Mẹ,
Bấy nhiêu Xuân ấy, bỏ
quê Cha.
Nghĩ mình bất tướng, đau lòng
nước,
Xét phận vô tài, xót
dạ nhà.
Bôn tẩu, mưu cầu mong dấy nghiệp,
Ới hồn sông núi, thứ cho ta !
(HOÀNG NGỌC VĂN)
* HỒI TƯỞNG
Cuốn phim dĩ vãng đã từng qua
Hồi tưởng
việc gần đến chuyện xa
Chữ hiếu
khôn tròn ,luôn tiếc Mẹ
Mối thù
khó báo, mãi thương Cha
Mày râu
thêm thẹn khi nhìn Nước
Trụ cột
còn đau lúc vắng nhà
Dâu bể
thăng trầm ôi não ruột
Cảnh này ai
có thấu cùng ta ?
(TỪ PHONG)
* TRẰN TRỌC
Vắt tay lên trán suốt
đêm qua
Càng nghĩ lòng càng thấy xót xa
Sáu chục năm dư dời đất tổ
Ba trăm tháng lẻ biệt quê cha
Hương Sơn nghe tích . thêm thương nước
Quán Sứ nhìn tranh lại nhớ nhà
Cha mẹ về trời khôn vuốt mắt
Nước nào rửa sạch hận lòng ta ?
(Lạc Thủy ĐQB)