ĐI VỀ PHÍA THIỀN
MÔN
Nhìn người qua mặt xấu
Chợt thấy lòng sân si
Lửa ghen ghét rào chắn
Yêu thương không lối về
Nhìn người qua mặt tốt
Trút bỏ bớt bụi trần
Oán hờn như làn khói
Tan trên đỉnh phù vân
Đi về phía thiền môn
Nghe từ bi gõ chuông
Sen nam mô xếp
búp
Hồn tắm gội trầm
hương
Đi dọc bờ quá khứ
Chân bầm tím ăn
năn
Bước đời qua lầm lỗi
Chưa phai những vết hằn
Mong tha thứ cho nhau
Chia vui sớt buồn đau
Trời khi mưa khi nắng
Chỉ tình nghĩa bền lâu
Trầm Vân
* PAPILLONS *
Mưa đày đọa,
bướm chở che,
Mưa tan, bướm chết,
hoa khoe sắc nồng .
Tình Bướm
Đêm dồn đau khói đắng,
Dốc vắng, bóng sầu
nghiêng .
Gió đuổi lá lưng triền,
Miên miên lời giã biệt
.
Mây đen
bày la liệt,
Sấm chớp
tiệt đường không,
Mưa mở lối,
khơi dòng,
Con sông
mù hối hả .
Thu mình trong hốc đá,
Cánh bướm lạ phập phồng,
Thập thò ngắm mưa giông,
Đời long đong lỡ bước .
Mông lung sau rèm nước,
Sướt mướt nụ mai vàng,
Năm cánh nở muộn màng,
Giữa phũ phàng giông tố .
Mong manh đài hoa nhỏ,
Mưa gió tỏa mịt mù,
Chỉ một thoáng phù du,
Sẽ ngàn thu chuốc hận .
Hai mảnh đời lận đận,
Một số phận điêu linh,
Day dứt bướm lặng thinh,
Chuỗi an bình chợt rối .
Mặc mưa ào như xối,
Mặc bóng tối, phong ba,
Bướm vù đáp trên
hoa,
Đôi cánh xòa phủ
kín .
Tấm mền nhung ấm mịn,
Hoa thiếp lịm trong mơ .
Bướm vất vả bơ phờ,
Cùng cơn mưa chống chọi .
Mưa gầm như hổ đói,
Mưa xỉa xói căm căm,
Mưa dai dẳng đòn hằn,
Mưa trằn lưng sỏi đá
.
Cánh nhung dần tơi tả,
Mắt đuối lả dại
màu,
Bướm gượng nén cơn
đau,
Cố qua cầu khổ nạn .
Rồi mưa đêm cũng cạn,
Khi thấp thoáng bình minh .
Đóa hoa nhỏ vô tình,
Vẫn im lìm giấc điệp .
Bướm thân tàn, sức kiệt,
Buồn số kiếp mây bay,
Trong tê tái thầm hay,
Giờ chia tay đã tới .
x
x x
Tưng bừng con nắng mới,
Hoa chấp chới nhìn quanh,
Thân bướm rách tan
tành,
Nằm chông chênh vướng
víu .
Bờ vai nghe nặng trĩu,
Hoa khó chịu cau mày,
Mượn gió sớm lung lay,
Xác gầy rơi lặng lẽ .
Chim vin cành hát khẽ,
Vạt nắng trẻ đùa
chơi,
Hoa ẻo lả cợt cười,
Bướm bên đời phơi
xác .
Trần Văn
Lương
(Phạm Hoài Việt chuyển)
CHÀO NHAU VỚI TRÁI TIM NGƯỜI
CHÀO
NHAU VỚI TRÁI TIM NGƯỜI
Mai dù tình
xót xa thơ
Đêm mong mỏi nghĩ,
ngày chờ đợi vui
Chào nhau với
trái tim người
Chào anh, chào chị,
chào đời thương nhau
Tôi đi từ
đỉnh hồn sầu
Đem yêu
thương đến cho bầu bạn thân
Dang tay ôm
bóng phù vân
Đã nghe man
mác nửa phần tồn sinh
Lối đi dẫu chẳng
thị thành
Gió vô tư thổi
vẫn bình minh ra
Từ ngàn năm
trước sương sa
Thì ngàn năm nữa
vẫn là nguyệt câm
Tuổi tên
năm tháng ngại ngần
Hư vô danh phận
trầm luân bóng mờ
Tình nào
tình cũng ngu ngơ
Bỏ u mê giữa
nương nhờ thế gian
Chúc nhau hạnh phúc huy hoàng
Mưa xanh hiện tại, nắng
vàng tương lai
Hoa
Văn
(Bai Chuyen)
Nguyện Cầu
Nguyện Cầu
Ta còn để lại gì không
Kìa non đá lở, này sông
cát bồi
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về
Trông ra bến hoặc, bờ mê
Nghìn thu nửa chớp, bốn
bề một phương
Ta van cát bụi bên đường
Dù nhơ, dù sạch đừng
vương gót này
Ðể ta tròn một kiếp say
Cao xanh liều một cánh tay níu trời
Nói chi thua được với
đời
Quản chi những tiếng ma cười
đêm sâu
Tâm hương đốt nén
linh sầu
Nhớ quê dằng dặc ta cầu
đó thôi
Ðêm nào
ta trở về ngôi
Hồn thơ sẽ
hết luân hồi thế gian
Một phen
đã nín cung đàn
Nghĩ chi còn mất,
hơi tàn thanh âm.
VŨ HOÀNG
CHƯƠNG
(Bai Chuyen)
CÒN NHAU SAO CHẲNG THƯƠNG NHAU
CÒN
NHAU SAO CHẲNG THƯƠNG NHAU ???
Còn nhau sao chẳng
thương nhau
Để khi
tình mất lại đau với buồn
Ngại gì nước
đổ nguồn tuôn
Ngại gì nắng lửa
mưa cuồng ngoài kia
Ngại chi bụi
nóng đêm hè
Hạt sương
giá buốt não nề ngày đông
Còn nhau sao chẳng
thương cùng
Lầm kia lỗi nọ
bao dung hiền hoà
Mai đời rồi
cũng đi qua
Cái tình
cái nghĩa ta bà ầu ơ
Cuộc đời
là một giấc mơ
Danh này lợi
nọ cũng bờ tử sinh
Giàu nghèo
nay quẩn mai quanh
Khó kia chẳng
ngại áo manh chẳng sầu
Còn nhau xin
hãy thương nhau
Kẻo mai kẻ
trước người sau - nỗi buồn.
Hoa Văn
(Bai Chuyen)
yêu em, yêu mùa xuân
yêu
em, yêu mùa xuân
một chút buồn
dành dụm
trong suốt mấy
mươi năm
vụng tay chợt
đánh rớt
nở ra một
đóa hồng
săm se hoài bỗng
ngại
phai nhạt màu thanh
xuân
tặng em, nếu
không ngại
câu thơ bị nhiễm
trùng
mùa xuân
không ở mãi
với mỗi một
chúng ta
nhưng áo em ủ
lại
tình thơ
mãi không già
tình yêu cần
da thịt
thơ cũng cần
thịt da
ta không là
tặc tử
nhưng thi sĩ
thường là
mùa xuân không
mới tới
đã ở từ
hôm qua
và vẫn còn
hít thở
cùng tình yêu
chúng ta
chút buồn ta
đánh rớt
may mắn thành
nụ hoa
mùa xuân vốn
đồng nghĩa
với hương
sắc đàn bà
yêu em yêu
mùa xuân
những cái
hôn thơm lừng
giả vờ
như say rượu
ta cõng nhau
trên lưng
luân
hoán
(Bai Chuyen)
|
|
|
|
|
|
|
|