SU'U TÂ`M 17

Home | SUY NGÂM~ | SUY NGÂM~ [tt] | SUY NGÂM~ 1 | SUY NGÂM~ 2 | SUY NGÂM~ 3 | SUY NGÂM~ 4 | VA(N | VA(N [tt] | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | Ư KIÊ'N | LINKS | CU'̉'I CHÚT CHO'I | CU'̉'I CHÚT CHO'I [tt] | THÚ VI. | CÂ?N THÂ.N !!!

TA.P GHI 15

 

Chúng tôi đã "giết chết" mt ngưi bn

(Đ.V.P)

 

Năm nay tôi đã gn by mươi tui. Cái tui mà con cháu đã có th chúc th được ri. Tôi đã chng kiến biết bao câu chuyn cuc đi. Nhưng có mt câu chuyn mà tôi không th nào quên được. Tôi viết lá thư này gi các anh, các ch  đ k li câu chuyn mà tôi là mt người liên quan đến câu chuyn đó. Hy vng, câu chuyn ca tôi nếu được in lên s nói vi bn đc gn xa mt điu gì đó v cuc đi này.

 

Câu chuyn xy ra vào năm cui cùng trong đi sinh viên ca tôi, ký túc xá mà tôi lúc đó. Mt hôm, chúng tôi đi tp quân s. Duy ch có mt người trong phòng kêu m và li. Người đó là S, quê Thanh Hóa. Bui chiu tr v, tôi sp xếp li đ đc cá nhân và hong ht nhn ra mt ch vàng ca tôi không cánh mà bay. Đó là ch vàng mà cha m cho đ mua xe đp đi làm sau khi tôi ra trường. Ngay lúc đó, tôi nhìn S đang nm quay mt vào tường và hoàn toàn tin rng S đã ly cp ch vàng ca tôi. Tôi đ ngh mi người trong phòng cho tôi khám tư trang ca h. Cuc khám xét không thành công.

 

Nhưng qua phân tích ca chúng tôi và qua thái đ hoang mang ca S, chúng tôi đu tin S đã gi m nhà đ ly cp ch vàng ca tôi. Chúng tôi đã "báo cáo" s vic vi nhà trường. Bo v nhà trường cho biết, bui sáng chúng tôi đi tp quân s thì S có ra khi trường khong mt gi đng h. Mc dù S c quyết không h ly cp ch vàng y, nhưng chúng tôi và nhà trường đã tiến hành nhiu cuc hp đ cht vn và khng đnh th phm v trm đó là S.

 

Mt tun sau, chúng tôi phát hin S mang mt ti mì si ra ga tàu mang v quê. Chúng tôi túm li hi S ly tin đâu mà mua mì si. S không nói gì mà ôm mt khóc. Năm đó, nhà trường đã không xét tt nghip cho S mc dù hc lc ca S rt khá, vi lý do đã có hành vi đo đc xu và không trung thc vi ti li ca mình. Chúng tôi hân hoan nhn bng tt nghip và quyết đnh phân công công tác. Ch có S không được nhn bng tt nghip và tm thi không được phân công công tác. Đng thi nhà trường có công văn gi v đa phương S sinh sng đ ngh đa phương theo dõi và giáo dc S. Khi nào đa phương chng nhn S đã hi ci và tiến b thì nhà trường s xem xét gii quyết trường hp ca S.

 

Thi gian c thế trôi đi. Mt s bn bè hc cùng chúng tôi vn có liên lc vi nhau. Duy ch có S là không ai biết rõ ràng đâu và làm gì. Nhà trường cho biết, S cũng không quay li trường đ xin cp bng và phân công công tác.

 

Ngày tháng trôi qua, tôi chng còn nh ti ch vàng b ly cp năm xưa. Trong đám bn bè tôi, có nhng người rt thành đt. Đc bit H đã tr thành mt người rt giàu có bng năng lc và sc lao đng ca chính anh. Anh là mt người được xã hi biết đến.

 

Mt hôm, sau ngày tôi va ngh hưu, có mt thanh niên mang đến nhà tôi mt lá thư và mt cái hp giy nh. Anh thanh niên nói là mt người nh chuyn, nhưng li nói là không nh tên người đó. Tôi băn khoăn và hi hp m thư ra. Lá thư ch vn vn my dòng: "Anh P thân mến, tôi xin được gi tr li anh ch vàng mà tôi đã ly ca anh cách đây my chc năm. Tôi s đến gp anh đ xin anh th ti. Kính". Đc thư xong, tôi thc s bàng hoàng. Lá thư không ký tên. Tôi không còn nhn được ch đó là ca ai viết na. Tôi đoán đó là thư ca S. Tôi m chiếc hp giy nh và nhn ra trong đó có mt ch vàng. Đó là mt ch vàng mi. Không hiu ti sao lúc đó nước mt tôi chy ra giàn gia. Lúc này tôi mi thc s nghĩ đến S vi mt ni xót thương. Ngày y, S là sinh viên nghèo nht trong lp. B S mt sm. M S phi tn to nuôi năm anh ch em S ăn hc. Có l vì thế mà trong mt phút không làm ch được mình, S đã tr thành mt k ăn cp. Nếu lúc đó, chúng tôi có được s xót thương như bây gi thì có l chúng tôi không đy S vào tình cnh như ngày y.

 

Sau khi nhn được lá thư và ch vàng, tôi hu như mt ăn, mt ng. Có mt ni ân hn c xâm chiếm lòng tôi. Ngày ngày tôi đi S đến tìm. Tôi s nói vi S là tôi tha th tt c và tôi cũng xin li S vì lòng tôi thiếu s thông cm và thiếu v tha.

 

Mt bui sáng có tiếng chuông ca. Tôi vi chy ra m ca. Người xut hin trước tôi không phi là S mà là H. Tôi reo lên: "i, hôm nay sao rng li đến nhà tôm thế này". Khác vi nhng ln gp g trước kia, hôm đó gương mt H trm tư khác thường. Tôi kéo H vào nhà và nói ngay: "Mình va nhn được thư thng S. Cu có biết nó viết gì không? Nó ha tr li tôi ch vàng và nói s đến gp tôi đ xin li". Khi tôi nói xong, H bước đến bên tôi và nói: "Anh P, anh không nhn ra ch viết ca tôi ư. Tôi chính là người viết lá thư đó. Tôi chính là người đã ăn cp ch vàng ca anh". Nói xong, H như đ vào tôi và khóc rng lên. Tôi vô cùng bàng hoàng và không tin đó là s tht. Khóc xong, H đã k cho tôi nghe tt c s tht. Vì cũng mun mua mt chiếc xe đp sau khi tt nghip đi làm, H đã tìm cách ly trm ch vàng. Và sut thi gian qua, H rt ăn năn và luôn tìm kiếm S đ chuc li. Thế ri chúng tôi quyết đnh v quê S mc dù biết S không còn sinh sng quê đã lâu.

 

Vt v lm chúng tôi mi biết thông tin v S: Sau khi b nhà trường gi công văn đến đa phương thông báo v đo đc ca mình, S đã phi chu quá nhiu tai tiếng và nhng ánh mt khinh b ca hàng xóm. S đã xin đi khai hoang mt huyn min núi.

 

Nghe vy, chúng tôi li tc tc lên đường tìm đến nơi S đang sinh sng. đó S sng cùng v con trong mt ngôi nhà g đp dưới chân mt dãy đi. S trng trt và m mt trang tri chăn bò ln. Trông anh già hơn tui nhưng khe mnh và đôi mt nhân ái vô cùng. C ba chúng tôi ôm ly nhau mà khóc.

 

Tôi và H quyết đnh ng li mt đêm vi S. H xin S cho H được k s tht cho v con S nghe đ h thanh thn và hãnh din v chng, v cha mình và H mun được t li vi v con S. Nhưng S gt đi và nói: "Chưa bao gi h tin tôi là k ăn cp". Trước khi chia tay nhau, H cm tay S khóc và nói: "Mình có ti vi cu. Cu đã tha ti cho mình. Nhưng mình mun được tr mt phn nh cái n ln mà đi mình đã mang n vi cu. Hãy nói mình phi tr n cu như thế nào". S mm cười và nói: "Ông đã tr hết n ri". Khi tôi và H còn chưa hiu ý thì S nói: "Vic ông nói ra s tht v ti li ca ông là ông đã tr hết n ri. Đng nghĩ gì v chuyn cũ na. Mà thc ra, ông n chính ông nhiu hơn là ông n tôi. N người d tr hơn n chính mình". Cho đến lúc đó, tôi mi thc s hiu con người S. Tôi hiu ra mt điu gì đó tht xúc đng, tht sâu sc v cuc đi này. Hóa ra, có nhng tâm hn ln lao và cao thượng li nm trong nhng con người khn khó và gin d như thế.

 

Cũng trong cái đêm thc vi S ti ngôi nhà g ca anh, chúng tôi mi biết nhng ngày đi hc, khi ngh hc, S vn đi quay mì si thuê đ mua mì si cu đói cho gia đình. Chúng tôi đã không hiu được bn bè mình. Chúng tôi đã làm cho mt con người như S nếu không có ngh lc, không có lòng tin có th d dàng rơi vào tuyt vng.

 

Thưa các anh, các ch, câu chuyn tôi k cho các anh, các ch ch có vy. Nhưng vi tôi đó là mt bài hc v con người và v cuc đi. Kính chúc các anh, các ch mnh khe, an khang và thnh vượng.

 

Thân ái

Đ. V. P

 

(Nga Tang sưu tầm, Liêng Hương chuyển)

 

 

website counter