SU'U TÂ`M 17

Home | SUY NGÂM~ | SUY NGÂM~ [tt] | SUY NGÂM~ 1 | SUY NGÂM~ 2 | SUY NGÂM~ 3 | SUY NGÂM~ 4 | VA(N | VA(N [tt] | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | Ư KIÊ'N | LINKS | CU'̉'I CHÚT CHO'I | CU'̉'I CHÚT CHO'I [tt] | THÚ VI. | CÂ?N THÂ.N !!!

TA.P GHI 18

 

Cây Bút Ca Ba Tôi

(Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh)

 

Trước 1975, tác giả từng viết nhiều truyện ngắn trên bán nguyệt san Tuổi Hoa, và các truyện dài xuất bản bởi Tủ Sách Tuổi Hoa. Sau 30/4/1975, Cam Li không viết nữa, chỉ chuyên làm công việc nghiên cứu khoa học. Định cư tại San Jose từ 2003, sáu năm sau cô góp nhiều bài viết giá trị . Bài mới nhất của tác giả dành cho mùa lễ Father’s Day 2011.

 

*

Nếu phi làm mt bài lun văn vi nhp đ lung khi cho đ tài “Ba tôi”, tôi s viết như sau: “Tôi nghĩ ai cũng có th viết mt chút v “cha tôi”, ngay c nhng người con chưa h thy mt cha mình. Mt đa bn thân ca tôi, không biết cha mình là ai, cũng đã t nhìn vào gương và viết nhng cm nghĩ v cha ca nó tht cm đng. Riêng tôi, không cn tưởng tượng, tôi cũng thy cha tôi mi ngày. Khi Vit Nam, tôi biết ba tôi là mt nhà giáo …” Còn nếu phi nhp đ trc khi, tôi s vào đ ngay như thế này: Đó là vào năm 2003, khi cha con tôi được bác tôi bo lãnh qua M. Vâng, đó là vào năm 2003. Ch “b không có mt tháng mà cha con tôi đã cung chân cung tay lên ri! Sau vài đt được nhà bác tôi đưa đi chơi vài nơi trong và ngoài tiu bang, ba tôi nht quyết đi tìm vic làm. Vi chiếc xe Honda Accord cũ k bác tôi cho, ba tôi đã đi khp các siêu th đ xin vic. Tht không may, cha con tôi qua M đúng vào thi đim mà theo cách nói ca mi người lúc đó là “kinh tế xung”.

 

Ba tôi thường tr v nhà vi gương mt u oi. Bác tôi khuyên ba đng vi vàng làm chi, t t ri kiếm vic, bác có sc bo bc hai cha con. Bác nói thì nói thế, ch hai cha con tôi cũng nhìn thy hoàn cnh ca nhà bác, đông người, khá cht vt trong hoàn cnh kinh tế hin ti. Tin đin, tin nước, tin ch búa, tin bo him … cũng làm nhc đu lên ri! Đến lượt tôi cũng mun đi làm. Tôi đâu có th chơi không mt năm trong khi ch chính ph tr cp cho đi hc. Vâng, phi đến năm ti thì tôi mi được đi hc min phí. Cho nên tôi quyết tìm vic làm đ có tin. Cũng đơn gin là đ hai cha con có th t lp, ra thuê nhà riêng, khi làm bn lòng bác tôi.

 

Và tôi cũng mang b mt tht vng v nhà sau nhng ln đi tìm vic. Đến đâu tôi cũng nhn được nhng cái lc đu kèm theo mt n cười và tiếng “sorry”. Ôi! Nếu là thi gian cách nay năm mười năm thì, cũng theo li ca bác nói, cha con tôi qua là có th xin đi làm hãng d dàng. “Làm hãng”, nói chung là làm ti các hãng đin t, bây gi cũng sa sút ri! Cái thung lũng hoa vàng, “silicon valley” nơi chúng tôi cư ng, cũng như mt miếng bt bin đã no nước ri!

 

Đến mt ngày tôi may mn tìm được mt chân bán hàng trong tim McDonald’s khá xa nhà mt chút, tôi hoan h đáp xe bus đi làm, đ ba dùng chiếc xe cũ chy vic. Cha con tôi có chút nim vui là công vic bán thi gian ca tôi đem li mt ít “tin còm” đ xài. Đêm đêm ba lái xe đi đón tôi, hai cha con v nhà khi gia đình bác đã ng say. Chúng tôi rón rén vào phòng đóng ca li và bàn bc v nhng chuyn sp ti. Ba c khuyên tôi đng bun, hãy c gng. Ba không biết rng tôi cũng mong ba đng bun, hãy yên tâm. bên nhà, ba đi dy, còn tôi mi bước vào đi hc. Ba chn đi theo “din” bo lãnh do bác tôi lo. Trước khi đi, ba cũng đã “vn đng” tôi nhiu lm. Ba nói qua M không phi là đến x thiên đường, mà mi vic đu phi bt đu li hết. Tôi s phi gián đon vic hc hành mt ít lâu. Ba s không đi dy, không làm thy na. Tôi nghe hết. Và mi vic đu xy ra đúng như chúng tôi tiên liu. Do đó chúng tôi không bun hay tht vng, ch là hơi st rut mt chút.

 

*

Có mt hôm, tôi thy ba ngi mit mài gõ chiếc máy computer cũ bác cho cha con tôi. Ba gõ c bui, quên mt đêm đã khuya. Tôi mt nhm mt m nhc chng, ba tôi mi ngh tay.

 

 Hôm sau ba cho tôi xem, đó là mt truyn ngn. Tôi đc, ri như có mt sc hp dn l kỳ, tôi đc ngu nghiến. Tôi hi ba: - Truyn này… ca ba? -  Phi. - Ba mi viết? - Không, ba viết lâu ri, hi… xa xa xưa. Tôi trn tròn mt: - Tht không ba? - Tht. - Hay quá! Sao con không h biết? - Vì ba không nói. - Sao bây gi ba mi gõ ra? - Ba nh li, gõ ra, đ… ba đăng báo. - A! Con hiu ri! Vy khi xưa ba có đăng chưa? - Ba đăng ri! Có nhiu người đã đc. Tôi v tay reo lên: - Hay quá! Ba là văn sĩ. - Văn sĩ cái gì! Ch là viết cho vui. - Không ba ơi! Con thy hay lm! Có ý nghĩa lm! Vy là ngày xưa ba viết bài đăng báo? - . - Ba có in sách không? - Có. - Vy sao … con không nghe ba nói bao gi? Ba ngp ngng: - Vì ba đã ngưng viết trước khi con ra đi. Tôi tr mt không hiu. Nhưng ba như không mun nói nhiu. Ba lng qua chuyn khác.

 

*

Tôi tr thành “thy cò” cho ba tôi. Tht vui, bi vì tôi va được đc truyn do ba tôi nh li và gõ, va được tin tưởng giao cho nhim v này. Ch nào ba tôi gõ nhanh quá b sai thì tôi sa li. May quá, tôi cũng khá gii môn chánh t khi còn bc tiu hc. Nhưng tôi li là đa hc trò d môn văn khi ln lên. Nói chính xác hơn, là tôi ghét môn văn. Mà hc trò thì ai cũng biết rng h mình ghét môn nào tt mình s tr thành người hc d môn y.

 

Ba tôi đăng báo. Mà là báo “o”, báo trên internet. Báo internet thì không có chút “tin còm” nào hết. Ba nói khi “xa xa xưa”, Vit Nam y, cái thi ch nghĩa còn được trân trng y, tác gi có bài đăng báo s nhn mt s tin gi là “tin nhun bút”. Chà, ch này đi vi tôi nghe rt l đây! Nhưng ba gii thích vi tôi ti sao ba say sưa “gõ” truyn ca ba như vy. Th nht là vì ba còn đang tht nghip, thi gian trng chng đ làm gì. Th hai là ba cm thy mng khi mt s người Vit đây mun gy dng li các nhóm văn hc đã b tht tán cùng vi bài v. Ba đng lòng vi ý hướng y nên ba làm. Thế thôi! Tôi thy ba cũng có lý. Có mt điu khiến tôi chnh lòng lm. S là do mt hôm tôi but ming hi ba: - Vy má ngày xưa có biết ba đã viết văn không? - Có. - Má có đc, có thưởng thc văn ca ba không? - Không. Má không thưởng thc. Tôi hết hn, nín khe luôn.

 

Tôi biết ba má tôi cùng tui, hc cùng lp cùng trường, tc là sng cùng thi. Nhưng tôi t an i ngay: “Không cùng tư tưởng, chu thôi!” Tôi hãnh din có cha là mt người viết tiu thuyết. Dù là đa hc trò d văn, ghét môn văn, tôi vn cm nhn được nhng gì ba tôi gi gm trong văn. Ba nói tôi đng gi ba là nhà văn hay văn sĩ hoc tiu thuyết gia gì hết, hãy c gi là “người viết” đ ri. Tôi “d” và nghĩ rng ba tht “ng!”. Văn ca ba tôi không cu kỳ, không bí him, không dùng sáo ng. Ba không viết nhng chuyn xa xôi trên mây trên gió. Tôi đc và hiu hết cái tình ba tôi gi vào nhng nhân vt tiêu biu cho thi tui tr ca ba. Tôi thy nó sng đng lm, gn gũi lm. Tôi đã hình dung được khung cnh xã hi ca ngày đó ra sao. Tôi cũng đã hình dung ra ba tôi thi đi hc, thi đi dy, thi đi lính là như thế nào ri! Nhưng có mt điu làm tôi chnh lòng hơn na. Đó là ba đã ngưng viết đến gn ba mươi năm. Ba ch nói ra cái “s kin” đó mà không kèm li gii thích. Tôi có hi “vì sao” thì ba ch nói: - Sau này ba s nói cho con nghe. Bây gi, lo đi làm McDonald’s đi, năm ti đi hc. Con s hc đ bước vào “dòng chính”. À mà ba cũng s đi hc vào năm ti ch! Mun bước vào “dòng chính” thì phi đi hc. Chính ph giúp mà! Cái chuyn viết lách ca ba ch là cho vui, đng đ tâm đến nhiu. Nó đã thuc v quá kh. Tôi tm yên tâm. Tôi thy tôi đã hiu được ba tôi nhiu hơn trước. Tôi, cái thng con trai hc gii nhưng hi ht lm!

 

*

Ba vn chưa có vic làm! Cái ngh nhà giáo dy Toán ca ba không dùng được. Ba mun đi dy li thì năm ti ba s bt đu đi hc li. Ngành nào cũng vy mà! Hin ti Ba vn mun có mt công vic nào đó, vic gì cũng được, đ kiếm tin. Hai cha con ước mơ có th ra mướn nhà. Đi đâu ba cũng nghe câu “kinh tế xung”. Ba th dài ngao ngán. Ba li gõ, say sưa gõ. Không biết đâu mà truyn ca ba tôi nhiu thế. Ri đến mt ngày ba khoe tôi mt bài viết mi. Tôi reo lên: - Ba đã viết li! Tôi không th t được nim vui ca tôi, ln mt ngc nhiên tht ln. Ô, tôi, cái thng hi ht đến thế, vn cm nhn được cái vui ca người cha. Ri nghĩ đến má tôi, tôi li nao lòng. Ba má đã không sng vi nhau t khi tôi tròn mười tui. Ba đã thiếu ít nht mt người không đng cm. Mt ngày, có người bn ca bác tôi ghé chơi. Bác gii thiu mi người vi nhau. Hóa ra không phi mt cuc ghé chơi tình c, mà là có ch ý ca ông khách.

 

Bác tôi đ cho ông bn nói chuyn riêng vi ba. Khi ông y v ri, ba k cho tôi nghe. - Con biết không, ông y tình c đc và biết ba “còn sng”. - Ba “còn sng”? - Phi. Ông y nói có ln người ta đn ba đã chết. Lâu ri! - H??? Ông y đã quen ba sao? - Không, ch biết ba qua sách báo ngày xưa thôi! Nói ngn gn là ông y đc trên inernet biết ba còn sng và đã viết li, ri tình c qua chuyn trò vi bác con, ông y biết ba là em ca bác, ông y đến đ nh ba mt vic. - Vic gì ba? - Ông y nói mun giúp ba có công vic làm kiếm tin. - A! Vy ba có bng lòng không? Vic gì? - Viết. - Vy thì hp vi ba quá ri! Có tin nhun bút không ba? - Có, mà li rt nhiu na. - Vy ba viết đi! Ông y làm báo nào? - Không, ông y không làm báo, mà ông y nh ba viết chuyn đi ca ông y. - Vy li càng hp vi ba na! Ba đã nói vi con là các nhân vt trong truyn ca ba là có tht, ít nht cũng tht vài mươi phn trăm. - Nhưng con à, ba có cái s sáng to ca riêng ba. Cuc đi ca ai đó ch là cht liu cho ba viết mà thôi! Ba phi nhào nn câu chuyn theo ý ba. Và trong mi câu chuyn, không ch hoàn toàn là chuyn ca mt người, mà là kết hp nhiu cuc đi, nhiu cnh sng. - Thì ba c nói vi ông y là ba s kết hp …

 

- Ông y mun ba viết và nói rõ đó là cuc đi ca chính ông y. - Con không hiu ba ơi! - Đây này! Ông y nh ba viết mt quyn hi ký cho ông y, ghi tên tác gi là ông y, ri ông y tr tin “nhun bút” cho ba. Nói tóm li là … ông y “thuê” ba viết. - Nghĩa là ba phi n danh? - Đúng. Tôi thn mt ra. Điu này tôi chưa bao gi nghĩ đến. Ba im lng. Chc ba cũng chưa bao gi nghĩ đến. Ba nếu có nghĩ thì chc s nghĩ đến mt ngày nào ba viết hi ký cho chính ba. Sóng êm bin lng hay giông t bão bùng cũng vn ch là cuc đi ca ba. Bác tôi cũng đã nghe ba k li cuc nói chuyn gia ba và ông bn ca bác. Khác vi tôi, bác có ý kiến tích cc hơn. Bác nói: - Chú my biết không, đâu cũng vy, có nhng người có kh năng viết văn gii và h viết hi ký giùm cho người khác. Nào phi ai cũng viết được cho hay, cho hp dn đâu! Ngay đến các cu tng thng hay nhng người ni tiếng, dù cuc đi và s nghip ca h ly lng đến đâu mà nếu viết không hay thì cũng phi nh người sa câu sa ch cho. Điu đó đâu có gì trái. Anh nghĩ chú my c làm đi! Giúp cho người ta và ít ra mình cũng s dng được cái văn tài ca mình. Viết bài đăng internet khơi khơi làm gì có tin! Ba lng thinh suy nghĩ. Xem ra ba có v xiêu lòng.

 

Bác tôi còn nói thêm: - Cha m mình đã dy, làm vic gì bng công sc ca mình, kiếm tin nuôi thân, đu không xu. Chú giúp ông y viết hi ký cũng như chú đi dy Toán, khác gì đâu! Hoc cũng ging như anh, đu tiên qua đây đi ct c, đi ra xe … anh không thy gì là bun c. Mà công vic này li nhàn na, ch mi cái bàn tay gõ, còn hơn đi làm lao đng nng nhc. Chú nên nhn li. - Vâng. - Anh hn cho ông y nói chuyn vi chú đ bàn v ni dung cun hi ký nhé! K, ti nghip người ta, có cun hi ký đ li cho con cháu đc đ hiu cái thi ngày xưa ra sao … cũng là xng đáng lm!

 

*

Khuya nay đón tôi v, ba k: - Ông bn ca bác con hn ba ra tim ph “Âu”, ông bàn chuyn viết và ha tr tin cho ba rt khá, đ đ cha con mình thuê nhà na năm. Ông còn nói h sách càng dày thì tin càng tăng. - A! Tht vy h ba? Ri sao na? Ba đã biết được ý chính ca cun sách ba sp viết chưa? - Ông y k hết cho ba nghe ri. - Vy ba phi viết đúng mt trăm phn trăm cuc đi ca ng há ba? - Không. - a, sao vy ba? Hi ký mà! - Vì là hi ký … nên ông y mun ba thêu dt càng nhiu chuyn hp dn càng tt. - Cái gì? Sao kỳ vy ba? - Ông y k cho ba nghe mt s chi tiết có tht xy ra trong cuc đi ca ông y, nói ba da vào đó mà viết ra cho lâm ly bi thiết, nói rng ông y gp hon nn ghê gm ra sao, ri ông y chng chi mt cách anh dũng thế nào, ri ông y tr nên mt người hùng trong mt mi người … Chưa hết, chuyn tình cm ca ông cũng phi như tiu thuyết, như phim, phi thơ mng, phi đm l, sao cho người đc thy được nhng cuc tình đi qua đi ông rt đp, rt lãng mn. Nói chung, như là … Doctor Zhivago vy. - Thì như vy… là mt cun tiu thuyết! - Không, không phi tiu thuyết. Là mt quyn hi ký, đi tht ca mt người.

 

- Như vy là không tht! Hi ký thì phi hoàn toàn là s tht. Thêu dt là có ti. Ti đánh la người đc. a, mà ba ơi, sao ông y li phi tn nhiu tin đ làm như vy? Ba th dài, tiếng th dài này tôi chưa tng nghe: - Ông y nói ông y kiếm tin đã quá mt mi. Bây gi ông y đã có tin. Ông y không cn tin na. Ông y cn danh.

 

*

Ba tôi gp ông bn ca bác tôi tim ph “Âu”. Li tim ph “Âu”! Nhưng ln này là do ba hn. Ba bo tôi có rnh thì ra chơi luôn. Nhân bui sáng là lúc tôi không có gi làm vic McDonald’s nên tôi cũng ra đó. “Ông khách” ca ba tôi đến. Ông vui v kéo ghế, đnh gi thc ăn thì ba ngăn li, nói rng ba đã gi ri. Người bi bàn đem ra mt tô ph. Ông khách ngc nhiên thì ba nói ngay: - Xin mi anh. Anh c t nhiên dùng. Hai cha con tôi đã ăn sáng ri ! - Nhưng tôi s tr tin hết mà! - D không sao đâu. Xin anh c dùng đi! - Thôi được. Nhưng tôi rt nôn nóng mun biết chú cn thêm chi tiết gì na trước khi khi s viết giùm tôi cun hi ký. - D thưa anh, tôi s không viết đâu ! Đôi mt ông khách trn tròn, ông lp bp: - Chú … chú nói sao? Ti sao? Ba đáp: - Thưa anh, tôi thy tôi không hp vi vic này ! Xin anh tìm người khác. - Nhưng chú phi nói cho tôi biết lý do ti sao … Chú chê tin à? Ba lc đu, thn nhiên nói trong khi đng dy: - Xin li anh, tôi không gii thích được thêm gì na đâu! - Tôi không hiu … - Vâng, anh s không hiu ! - Tôi … tôi … - Xin anh t nhiên dùng. Tô này tôi đã tr tin. H s tr vào tin lương ca tôi. Xin phép anh, tôi đi làm vic.

 

Ba quay đi và nhn cái “tp-d” t tay người qun lý tim ph, đeo vào. Ba nhìn tôi, nhon ming cười: - Thế con có mun ăn ph không? Ba s bưng cho con mt tô … Tôi cười theo: - D con mun. Ba s tr vào tin lương ca ba ch? - Đương nhiên. Tht tình là tôi mun reo lên như người hâm m reo mng chiến thng ca đi banh mà mình yêu mến. Tôi nén xúc đng, ngi đường hoàng nơi bàn như mt thc khách ch thc ăn. Và ba tôi kìa! Ba đang mang ra cho tôi mt tô ph. Bước chân ba hơi khp khiễng mt chút. Nhưng đó là nhng bước chân vng chc nht có th dìu dt tôi trong sut cuc đi này. Bước chân ca mt người đã gi li trong đt mt phn thân th. Người đó không mun phn bi li nhng gì mình đã hoài m. Tôi hiu ra ti sao ba đã không viết trong mt thi gian khá lâu, gn ba mươi năm. Bi vì ba có mt cây bút không th b cong. Ngày xưa cũng vy, bây gi cũng vy. Người thy giáo ca tôi! Người lính ca tôi! Ba yêu quý ca tôi!

 

 

Cam Li Nguyn Th M Thanh

 

(NT sưu tm, T.C.H. chuyn)

 

 

website counter