VỀ MIỀN KƯ ỨC
(Phạm
Thị
Huyền)
Sài G̣n mùa này
nắng vẫn vàng rực rỡ, mà ngoài Bắc trời
đă ngập đông. Sáng nay mở cửa sổ, thấy
sương giăng trắng, con ngạc nhiên hít thật sâu
cái se lạnh mơ màng chẳng mấy khi thấy từ
khi vào Sài G̣n. Tháng 12 đến tự bao giờ, cơn
mưa nhỏ trốn trong kẽ lá, bỗng ào xuống mát
lạnh, không phải cái lạnh se sắt hôm nào, nhưng cũng
đủ làm con nhớ những ngày Đông năm xưa
đến nao ḷng. Vậy là sắp đến tết rồi
nhà ḿnh nhỉ? Tết thứ 3 con xa nhà, tết thứ 3 con
đón năm mới giữa Sài G̣n náo nhiệt .. Tết thứ
3, con một ḿnh!
Kỉ niệm
của con về Tết thật nhiều, kỉ niệm nằm
sâu trong trí nhớ, là mùi hương trầm nhà ḿnh làm, là những
đêm 30 con chẳng bao giờ đợi được
đến giao thừa, sáng hôm sau lại phụng phịu
trách mọi người không chịu đánh thức dậy,
là cảm giác háo hức chờ cô Lụa may cho xong bộ quần
áo mới, là đồng 5.000 xanh xanh bố cho 4 chị em
con đi chơi chợ tết .. Nhà ḿnh làm hương trầm,
cả năm mong chờ nhất là dịp tết. Chuẩn
bị từ trước tết cả tháng trời, và cứ
làm như thế đến tận 28 tết, làm ngày, làm
đêm. Tất bật là thế, mà cả nhà ai cũng vui, cũng
"hồ hởi". Có lần, con theo mẹ đi chợ
bán hương, chợ tết thật đông vui, con mải
mê với những quả bóng bay xanh đỏ, c̣n mẹ mải
mê với ḥm hương, mùi thơm gọi tết về
ngào ngạt.
Dù có người
đặt thêm hương, con nhớ đôi khi mẹ kêu bố
để cả nhà làm thêm ngày 29 tết, nhưng không
năm nào bố đồng ư. Cứ thế đă thành lệ,
ngày 29, nhà cửa sẽ được dọn dẹp thật
sạch sẽ, bố nhắc tụi con phải lau chùi từng
cánh cửa, từng góc bàn. Riêng bố, sẽ là một buổi
sáng sắp xếp lại bàn thờ, bày mâm ngũ quả. Tối
29 mới thật là vui, các chú tập trung ở nhà ḿnh làm
bánh chưng, bọn trẻ con tụi con chạy lăng
xăng xung quanh, đứa nào cũng đ̣i làm riêng cho một
cái bánh nho nhỏ.
Ngày xưa
con vẫn tự hỏi "sao
các chú gói bánh chưng giỏi thế mà bố lại không
gói bao giờ, hay bố không biết gói". Sau này, khi lớn
lên, nh́n cảnh cả đại gia đ́nh ḿnh nói chuyện
rôm rả, bàn bạc cho một năm mới, con mới hiểu.
Không phải bố không biết gói bánh chưng, mà những
tối như thế, đă gắn bó hơn t́nh anh em trong
đại gia đ́nh ḿnh, để chúng con cảm nhận
sâu sắc hơn t́nh thân từ các chú, các thím, các anh em họ.
Tết ở
nhà ḿnh năm nào cũng thế, giản dị và ấm
cúng. Con nhớ lắm, nhớ vô cùng chậu nước rửa
mặt có hương thơm rau mùi mẹ nấu mỗi sáng
mùng 1, nhớ nồi bánh chưng chất bằng củi lép
bép, nhớ ánh mắt lấp lánh của cả nhà trong bữa
cơm tất niên. Nhớ cái lạnh rất riêng của
ngày tết, nhớ cánh đồng vàng rực hoa cải cúc
gần nhà, cứ tết đến lại mang nắng về
thơm ngát. Nhớ dáng mẹ hao gầy trong tấm áo bông,
nếp áo c̣n vương mùi hương trầm, nhớ tiếng
cúng th́ thầm của bố trước bàn thờ tổ
tiên, nhớ cảnh 4 chị em con líu ríu dắt tay nhau
đi chợ tết .. Niềm vui con nhận được
từ gia đ́nh ḿnh, không đơn thuần là những bữa
cơm ngon hơn, là bánh, là kẹo .. mà con nhận được
niềm hạnh phúc từ sự thương yêu, từ ánh
mắt, cử chỉ của mọi người. Tất cả
tạo nên một miền kí ức trong con, thật đẹp,
thật ấm áp!
Tết này
con không về. Có thể con sẽ lại ăn tết trong
căn pḥng trọ bé xíu của con, và hối hả với
công việc làm thêm trong quán kem Orio. Đêm 30 có thể con sẽ
đến nhà văn hóa thanh niên đón tết cho sinh viên xa
nhà, và có thể sẽ lại khóc v́ nhớ nhà. Nhưng cả
nhà ḿnh đừng lo cho con nhé! Con luôn thấy ấm áp mỗi
khi nghĩ về bố mẹ, về 2 chị và em con. Con
hiểu ở nơi xa, cả nhà ḿnh vẫn luôn hướng
về con, lo lắng và nhớ con thật nhiều ..
Cầu chúc một
tết an lành, gia đ́nh thương yêu của con ..!
PHẠM THỊ HUYỀN
@ Internet