Ve văn
(Huy Lâm)
Trong giai thoại
thi ca Việt Nam, người ta kể câu chuyện về
hai câu lục bát:
Hỡi cô tát nước
bên đàng,
Sao cô múc ánh trăng
vàng đổ đi ?
Trong một
thời gian khá lâu trước đó, có lẽ v́ thấy câu
thơ hay và đẹp nên người ta truyền miệng
nhau đọc. Đọc riết rồi nhiều người
lầm tưởng đó là hai câu ca dao. Cho đến khi
tác giả của nó là nhà thơ Bàng
Bá Lân lên tiếng, đồng thời ông c̣n
có ư sửa lại câu thơ cho đúng với nguyên bản.
Với đoạn đầu của bài thơ Tiếng
thông reo như sau:
Trời cao, mây bạc,
trăng tṛn,
Dế than hiu quạnh,
tre buồn nỉ non.
Diều ai gọi gió
véo von,
Cành xoan đùa ánh
trăng suông dịu dàng.
Hỡi cô tát nước
bên đàng,
Sao cô lại múc
trăng vàng đổ đi ?
Bàng Bá Lân
được xem như là nhà thơ của đồng quê
và Tiếng thông reo là bài thơ tiêu biểu của ông. Nếu
bài thơ ngưng ở đây th́ nó cũng đă là một
bài thơ hoàn chỉnh. Với h́nh ảnh và âm thanh của
miền thôn quê, có trăng trên cao, có mây lờ lững, có tiếng
dế kêu, tiếng cành lá tre cọ nhau, tiếng sáo diều
véo von trong chiều muộn. Và với màu vàng của ánh
trăng loang loáng sóng sánh trong chiếc gàu tát nước của
cô thôn nữ mới đẹp làm sao.
Tất cả
những h́nh ảnh trên chỉ có thể có được ở
nơi thôn dă. Ở thành thị khi cần tát nước,
người ta lôi ngay cái máy bơm ra. Nếu là máy chạy bằng
điện th́ người ta t́m chỗ cắm điện.
Nếu là máy chạy bằng xăng dầu th́ kéo cho nó nổ
rồi để chạy suốt ngày đêm không ngưng
nghỉ. Chiếc máy bơm như thế sẽ không cần
phải lâu lâu dừng lại nghỉ lấy sức hay
đưa tay áo lau vài giọt mồ hôi trên trán. Nó chỉ biết
hùng hục làm việc. Người viết đă từng
thấy những chiếc máy bơm 10, 20 mă lực có thể
bơm vài trăm lít nước một phút. Với khả
năng làm việc như vậy sẽ không có sức
người nào b́ kịp. Nó cứ lù lù một đống
và tiếng kêu của nó có thể làm đinh tai nhức óc
nhiều người.
Do đó, chiếc
máy bơm nước sẽ không thể nào gây cảm hứng
để thi sĩ viết nên những câu thơ lăng mạn
như trong thơ Bàng Bá Lân. H́nh ảnh một khối sắt
sẽ không thể nào so sánh được với h́nh ảnh
dịu dàng khoan thai của cô thôn nữ với chiếc gàu
tát nước. Khối sắt mà đưa vào trong thơ
th́ chỉ làm hư thơ.
Và nếu bài
thơ chỉ dừng lại ở đó th́ nó c̣n gợi
trí tưởng tượng của người đọc
đi xa hơn nữa để đoán già đoán non rồi
chuyện ǵ sẽ xảy ra sau đó. Bởi hai câu lục
bát "Hỡi cô tát nước bên đàng/Sao cô lại múc
trăng vàng đổ đi ?" mặc dù chưa hẳn
là câu nói tỏ t́nh nhưng rơ ràng nó là lời ve văn của một
anh chàng thanh niên nào đó vô t́nh đi ngang qua, trông thấy cô
thôn nữ đang tát nước bên bờ ruộng đă
khiến ḷng anh rung động và anh muốn làm quen. Anh thả
ḥn sỏi vào hồ nước để thăm ḍ. Nếu
cô mỉm cười với anh hoặc không có phản ứng
ǵ th́ anh tiến thêm bước nữa. Anh sẽ buông những
lời tỏ t́nh để lấy ḷng cô gái. Anh có thể
thành công nhưng cũng có thể gặp thất bại. Những
lời tỏ t́nh sẽ không hứa hẹn bất cứ một
kết quả nào. Nhưng một vài câu ve văn là bước
đầu cho anh cơ hội để mở ra những
cánh cửa khác.
Các nhà chuyên
môn định nghĩa ve văn là hành vi mơ hồ với ngụ
ư t́nh cảm hoặc đôi khi c̣n tiềm tàng tính dục và
có mục tiêu rơ rệt. Nói cách khác, con người ta ve văn
là có chủ đích. Nhưng bởi v́ ve văn là hành động
thăm ḍ đối phương nên ta không để lộ
rơ chủ đích mà cứ để cho đối
phương đoán thử. Thế nên ve văn c̣n là tṛ chơi
và v́ vậy nó gây cho người ta cảm giác thích thú.
Ve văn là bản
tính tự nhiên của con người và nó biến hóa theo thời
gian. Các nhà khoa học nói rằng cử chỉ ve văn
được biểu lộ để duy tŕ và tiếp nối
ṇi giống của loài người, bằng cách giúp người
đàn ông đi t́m bạn t́nh và giúp đàn bà định giá
trị người bạn đời tương lai, cũng
như những cam kết hứa hẹn của hắn
trước khi tiến xa hơn nữa.
Ve văn là hành
động rất b́nh thường. Nhiều người
trong chúng ta đôi lúc thích ve văn bạn bè, người đồng
sở hoặc thậm chí ngay cả những người
không quen biết gặp ngoài đường. Nhưng nếu
khi ta đang trong một mối quan hệ sâu xa với ai
đó th́ sự ve văn với một người khác sẽ
thành phức tạp hơn. Một lời ve văn có thể chấp
nhận được không chỉ tùy thuộc trên khái niệm
ta đặt ra mà c̣n tùy thuộc vào cái phần nửa quan
trọng kia của ta cảm thấy thế nào nữa. Nếu
trong trường hợp bạn cố t́nh dấu diếm
điều bí mật th́ hầu như chắc chắn là bạn
không chỉ đang ve văn một người mà bạn c̣n
đang ve văn với một tai họa nữa đó.
Vậy th́
làm sao ta có thể biết được một người
đang ve văn hay chỉ tỏ ra thân thiện? Thật không dễ
có câu trả lời rơ ràng. Nhưng v́ không có câu trả lời
chắc chắn nên chuyện ve văn mới gây nhiều hứng
thú.
Đa số
chúng ta biết đó là hành động ve văn khi chúng ta nhận
thấy như thế. Nó có thể được thể
hiện bằng lời nói, ở dạng lời khen,
đùa cợt và trêu ghẹo, hoặc nó có thể là một
nụ cười, một ánh mắt nh́n chăm chú, cử
chỉ hất lại mái tóc hay bàn tay của người
này đặt trên cánh tay của người kia. Và dĩ
nhiên, nó có thể là một bức điện thư hay một
lời nhắn qua điện thoại di động, kèm
theo là h́nh vẽ một khuôn mặt đang nheo mắt hay
cười t́nh.
Kết quả
nghiên cứu cho thấy con người ta ve văn với nhiều
lư do khác nhau. Có người ve văn v́ đang đi kiếm một
người bạn t́nh. Nhưng cũng có người ve
văn chỉ v́ thích ve văn. Theo giáo sư Dave Henningsen của
trường Đại học Northern Illinois so sánh ve văn cũng
giống như chơi thể thao. Một người giao
bóng th́ người kia đón bóng, và nếu thấy thích th́
giao bóng lại. Cả hai người cùng chơi chung một
tṛ chơi như thế sẽ tạo cơ hội để
hai người có thể xây dựng mối quan hệ lâu bền.
Đôi khi ve
văn là để thăm ḍ xem mối quan hệ t́nh cảm với
người kia đang ở giai đoạn nào, đă có tiến
triển hơn chút nào không. Hoặc khi mối quan hệ
đó đă có rồi th́ một vài lời ve văn có thể
giúp làm tăng thêm mức độ thân mật lên, hâm cho
t́nh cảm ấm hơn một chút. Và có người ve văn
là chỉ để cố đạt được điều
họ mong muốn có được như một ghế
ngồi tốt hơn trên máy bay, mua vé vào rạp hát mà không
phải xếp hàng như những người khác, hoặc
mua được món đồ với giá hời v.v..
Theo một
nghiên cứu của trường Đại học Kentucky
nói rằng ve văn người bạn đời có thể giữ
cho hôn nhân được hạnh phúc. Cũng cuộc nghiên
cứu này cho biết là những người đang yêu nhau
nên ve văn nhau nhiều hơn v́ làm thế sẽ giúp giảm
thiểu những xung khắc và khi ve văn nhau th́ cứ thật
tự nhiên như đang ở chốn riêng tư. Và khi những
người này siêng năng ve văn nhau th́ họ c̣n cảm thấy
bằng ḷng nhau hơn và sợi dây t́nh cảm giữa hai
người được thắt chặt hơn.
Nhưng nếu
là hai người không quen biết th́ những cử chỉ
ve văn dễ đưa đến hiểu lầm. Kết quả
nghiên cứu của trường Đại học Northern
Illinois cho biết đàn ông thường hay đánh giá quá
cao ư muốn của phụ nữ và khi vừa thấy một
vài cử chỉ ve văn th́ tưởng ngay là người phụ
nữ đó muốn gần ḿnh. Thật là bé cái lầm.
Mà sự ve
văn giữa nam và nữ cũng có những quan niệm khác biệt
nhau. Các nhà nghiên cứu thấy rằng khi phụ nữ ve
văn có phần lả lơi th́ đàn ông thấy họ có sức
hấp dẫn hơn. Nhưng khi đàn ông ve văn kiểu này
th́ lại là thất bại v́ phụ nữ thấy họ
vừa huênh hoang lại vừa vô duyên. Đây cũng là bài học
quư giá cho các ông.
Thế nên có
người nói rằng ve văn đôi khi mang lại cho ta nhiều
thuận lợi, đôi khi không. Nhưng ve văn là cách nhanh nhất,
ít tốn kém nhất để mang đến một ngày tốt
đẹp hơn. Thật là chí lư. Thi sĩ là những con
người ṇi t́nh. Trước đây lúc c̣n trẻ, Nguyễn
Bính có lần đi qua vườn mơ chợt thấy thấp
thoáng h́nh ảnh cô thiếu nữ đang hái mơ làm ông
động ḷng bèn buông mấy câu thơ:
Hỡi cô con gái hái
mơ già!
Cô chửa về
ư? Đường c̣n xa
Mà ánh chiều hôm dần
sắp tắt
Hay cô ở lại về
cùng ta.
Thi sĩ của
chúng ta không chần chừ mà tiến nhanh tiến lẹ. Từ
ve văn bước ngay qua tỏ t́nh chỉ trong mấy câu
thơ. Tài thật.
Huy Lâm
(Đỗ Thị Minh Giang sưu tầm và chuyển)