TRỜI MƯA TRỜI NẮNG
TRỜI MƯA TRỜI NẮNG
Trời mưa
trời nắng có khi
Cho em chợt
đến chợt đi
vô thường
Còn chăng là chút
dư hương
Cũng trôi về góc
tơ vương cuối trời ..
TRẦN CẨM TÚ
Nắng mưa là bịnh của trơì
Nắng mưa
là bịnh
của trời.
Tương tư
là chuyện
của người
thế gian
í mà.
Chuyện thế gian
vội vàng
vuột mất
Ai
mãi tần ngần ..
thương tiếc
tuổi mơ hoa
TRẦN CẨM TÚ
Ở đây ngày nắng qúa anh ơi
DALLAS MÙA HÈ
Ở đây ngày
nắng quá anh ơi !
Chẳng thấy mây
trôi ở cuối trời
Hàng ớt cong mình
trong cơn nóng
Lá xanh rũ
rượi giữa mùa oi.
Nắng nọ
đốt thiêu muôn vạn vật
Gió nào thổi mát
một đời tôi
Dallas phơi mình trong
nắng cháy
Mình ngồi
thương tiếc ớt nhà tôi
CHIẾC THUYỀN NAN
VẪN NHỚ MÙA HÈ
VẪN NHỚ MÙA HÈ
Sáng nào vào lớp
Ôi, buồn làm sao !
Gặp anh mắt
chớp
Lời nói nghẹn
ngào
Gặp nhau ngày
cuối
Vẫn như
mọi ngày
Nhìn em đắm
đuối
Hôn gió thật dài
Chia tay anh nói:
Mình sẽ gặp
nhau
Nhìn anh bối rối
Lệ chực tuôn
trào
Phượng
đầy sân cỏ
Nhặt cánh hoa rơi
Ép vào trang vở
Để nhớ
một người ...
Thời gian trôi nhanh
Ba mươi năm
lẻ
Không còn tóc xanh
Vẫn nhớ mùa hè
THU LAN
CHỐN XƯA
CHỐN XƯA
Chốn xưa, chốn xưa
Ngập tràn mộng
mơ
Tuổi thơ
một thời
Yêu người, yêu
đời
Con đường ngày xưa
Có người áo
trắng
Tóc dài bờ vai
Chờ ai trưa
nắng
Chốn xưa ,
chốn xưa
Dường như xa
lạ
Chân bước
hững hờ
Đâu rồi
mộng mơ
Con đường ngày xưa
Con đường
ngày xưa
Buổi trưa im
vắng
Dáng xưa xa vời
Dòng đời
lặng trôi
Chốn xưa,
chốn xưa
Ngày xưa, hôm nay
Tóc xanh, tóc bạc
Mộng mơ héo
gầy
Những ngày thân ái
Gửi lại cho
người
Giữ lại cho ta
Một thời
thiết tha
Chốn xưa ..
chốn xưa !!!
TTL
KHÔNG ĐỀ
KHÔNG ĐỀ
Em đi mang cả
xuân thời
Để chòm mây
đứng bên trời bâng khuâng
Xuân qua hạ
đến bao lần
Tìm em chẳng
thấy, thấy vầng mây trôi !
BẠCH LOAN
*******************
Mây trôi lơ lửng
bên trời
Bâng khuâng nhỏ
giọt lệ rơi nhớ người
Âm thầm ngày tháng
trôi xuôi
Vấn vương
kỷ niệm xuân thời chưa nguôi .
THU LAN
********************
Hôm nay én nhạn lìa
đôi
Huệ sầu lan héo chia phôi đôi đàng
Ngày đi mắt
lệ chứa chan
Người về
lỡ chuyến đò sang bến rồi.
HL.
Buồn trông mây lững lờ trôi
Buồn trông mây
lững lờ trôi
Bao nhiêu nhung nhớ,
trong tôi não nề
Dù xa mấy dặm
sơn khê
Hai đầu nỗi
nhớ, lê thê kiếp người !
TD.
*******************
Người đi
đã cuối chân trời
Niềm riêng nỗi
nhớ hong đời trong đêm
Dấu yêu trải
bước chân mềm
Như sương
như khói mong tìm được đâu .
VÕ NGÔ
********************
Tìm trong tiềm
thức chớ đâu
Tâm nhãn, tâm nhĩ, thâm sâu đáy lòng
Ở trong cõi ấy
hằng mong
Hương gây
niềm nhớ, ai trông, ai chờ ?
TD
TRƯA HÈ TACOMA
TRƯA HÈ TACOMA
Biển
đầy, đầy xanh xanh .
Buồm
trắng, trắng lốm đốm.
Đôi
chim bay bay nhanh.
Phi
cơ lướt lướt gió.
Chiếc
cầu, xe nối xe.
Cờ
bay, xanh trắng đỏ
Sân
hoa: hồng, tím, xanh.
Chào
nhau, đôi bướm lành.
Bên
khung cửa, bóng mành.
Đôi
môi, kề đôi môi.
Cành
thông, xanh vạn tuổi,
Chíu
chít, chim Robin.
NGUYỄN
THỊ PHÚC
TRƯA HÈ L
TRƯA HÈ L.A.
Trời cao,
cao xanh xanh
Mây trắng, trắng
lấp lánh
Cơn gió,
thoáng thoáng nhanh
Trời nắng,
nóng nóng quá
Con đường, đông
người qua
Tà áo,
xanh đỏ tím
Vành nón,
hồng trắng xanh
Vài đôi,
ôm chặt dính
Từng chiếc, xe qua nhanh
Ồn ào,
tiếng cười nói
Người người đổ
mồ hôi
Chạy theo
cuộc sống đời
QUANG
ĐÀO
TÊN NGƯỜI TÔI YÊU
TÊN NGƯỜI TÔI
YÊU.
Tôi có người yêu
lúc chào đời
Và nàng xinh đẹp
lắm người ơi
Ðẹp như sông núi
mùa xuân vậy
Tôi bắt đầu
yêu thuở lên mười
Tôi mất
người yêu buổi tang thương
Từ độ ra
đi bỏ phố phường
Từ khi pháo giặc
rơi trên xóm
Từ lúc dân tôi
biết đoạn trường
Tôi mất
người yêu đã lâu rồi
Mà tình yêu đó
vẫn chưa nguôi
Như mây nhớ núi
chiều thu biếc
Như bóng hoàng hôn
nhớ mặt trời
Tôi thấy
người yêu trong giấc mơ
Trong làn mây trắng,
ánh trăng thơ
Trong khói lam chiều
trời viễn xứ
Trong giòng sông trắng
nước đôi bờ
Tôi đợi người yêu hết đời tôi
Tôi đợi
người yêu hết đời tôi
Sông bồi núi lở
vẫn không thôi
Cho dù nhật
nguyệt không còn sáng
Tôi vẫn chờ em
đến cuối đời
Tôi nhớ
người yêu bên lũy tre
Với tiếng ve kêu
lúc chớm hè
Những buổi
chiều vàng bên dậu trúc
Bóng ai thấp thoáng
cuối bờ đê
Tôi nhớ
người yêu mỗi tháng ngày
Trên con
đường phố ngập nắng mai
Kinh thành nhộn
nhịp chiều tan học
Trắng cả
phố phường áo trắng bay
Tôi nhớ
người yêu những canh trường
Ðêm dài thao thức
với sầu vương
Bạn hỏi tên
người yêu có đẹp ?
Thưa rằng :
đẹp lắm, gọi QUÊ HƯƠNG !
BẠCH LOAN
Vo^ Dde^`
Gio' ddu+a ma^'y tra('ng ddi ro^`i Do`ng so^ng o+? la.i
bo+`i bo+`i nho+' mong Chie^`u nay mo+? cu+?a ra tro^ng A`! Co^ a'o tra('ng la^'y cho^`ng ho^m qua !
Ba.ch-Loan ---------------------------
Co^ ddi bo? la.i que^ nha` Bo*` ao , gie^'ng nu*o*'c,
luo^'ng ca` qua.nh hiu Tro*`i chie^`u va('ng ve? co^ lie^u Khung tro*`i nga`y cu~ tie^u ddie^`u hoang so*.
HL.
--------------------------------------
Lo`ng buo^`n ra nga^?n va`o ngo* Nho*' ngu*o*`i a'o tra('ng ba^y gio*` phu*o*ng nao Co' co`n nho*' gie^'ng, bo*` ao Cu`ng ngu*o*`i ba.n cu~ ho^m nao ca.nh nha`
QUANG ÐAO`
------------------------------------
Chuye^.n xu*a na`o de^~ que^n na`
Co' duye^n cha(?ng no*. mi`nh dda` xa nhau Gio' ddu*a ca`nh la' xa.c xa`o Tro^ng ve^` que^ cu~ lo`ng xao xuye^'n buo^`n. HL.
|
|
|
| |
TRỜI NẮNG TRỜI MƯA
TRỜI NẮNG TRỜI MƯA
Nắng mưa thì
mặc nó đi
Em dù có đến có
đi
cũng thường
Dư hương
lạc mất bên đường
Tìm hoài chỉ
thấy vô thường với ta
LƯU LINH GIANG TỬ
Bởi :
Bởi :
La-mua xê púa ri-en !
(L'amour c'est pour rien)
Tình yêu tìm mãi
chỉ riêng góc
sầu
Lớp iz nót
í-tớt-nồ !
(Love is not eternal)
Yêu là có nghĩa mơ
hồ nghìn năm
Nên :
Đường tình
hai lối song song
Gặp nhau chỉ
ở
bến sông vĩnh
hằng
(Euclid Theorem ?)
LƯU LINH GIANG TỬ
Austin mùa hạ, nóng
AUSTIN MÙA HẠ
Austin mùa hạ, nóng
.. giời ơi !
Chẳng thua Dallas cùng
phương trời
Chim biếng hót ca trên
cành oak
Cá lội lững
lờ dưới trời oi.
Nắng hạ về
đây như thiêu đốt
Gió thu chợt đến mát lòng tôi
Texas hè về mang nóng
bức
Bà con chê bỏ
chỉ còn tôi.
HL
HA VỀ RƯNG RƯNG
HẠ VỀ RƯNG RƯNG
Mỗi sáng vào lớp
Lòng thấy nôn nao
Đợi nghe
tiếng guốc
Lòng càng xôn xao
Buổi tan
trường cuối
Lại như mọi ngày
Muốn không dám nói
Chỉ biết
thở dài
Cuối
đường khẽ nói:
Mình sẽ gặp
nhau
-Bao giờ em hỡi
Ai hẹn gì nhau ?
Em, cành phượng
đỏ
Tôi, áng mây trôi
Em về bến
cũ
Tôi lạc xứ
người
Bây giờ viễn
xứ
Hạ về rưng
rưng
Đường
xưa lối cũ
Ai còn bâng khuâng ?
BẠCH LOAN
VỀ MƠ
VỀ MƠ
Cánh chim Thiên Di
Dặm trường
cố lý
Bay về trong mơ
Đường bay ngu ngơ
Cánh chim viễn du
Qua bờ quá khứ
Xoãi cánh hoài thu
Nhớ nhung nắng
hạ
Cánh chim đã xa
Tàn cây phượng
vĩ
Vạt áo gói me
Vòng tay chang cháng
Cánh chim lả ngang,
Cánh chim lả ngang,
Gió mùa bão táp,
Đập cánh
vượt ngàn.
Trùng khơi , trùng
khơi ..
Cánh chim chơi vơi
Vòng quay địa
cầu,
Bóng mây nước
trôi,
Mưa giăng về
đâu ?
Cánh chim về mơ,
Đậu trên hoang
vu,
Lạc trong
sương mù
Mỏi cánh bơ
vơ ..
Cánh chim về mơ !!!
..
TIỀN GIANG
KHÔNG ĐỀ
KHÔNG ĐỀ
Biết rằng
nỗi nhớ nguồn mơ
Cho đêm khắc
khoải nằm chờ mộng du
Để rồi giây
phút ưu tư
Ru đời giấc
ngủ tình thư muộn màng .
VÕ NGÔ
**********************
Dù rằng trong
mộng, tơ vàng
Cũng xinh cũng
đẹp muôn vàn, phải không ?
Thực tế
nhiều lúc như không
Thì đành dệt
mộng , chiều đông ấm lòng
TD.
**********************
Chiều nay hạ
trắng sang sông
Thu phong chợt
đến se lòng trường giang
Lần theo dấu
tích lỡ làng
Này em, anh thấy lá
vàng thu rơi !
BẠCH LOAN
Nhắc chi kỷ niệm người ơi
Nhắc chi kỷ niệm người ơi
Thu sầu lá
đổ, khung trời quạnh hiu
Sầu thương
tím cả trời chiều
Ngẩng nhìn mây
trắng, trăm chiều ruột đau.
HL.
*****************************
Chiều chiều ra
đứng ngõ sau
Nhìn vầng mây
trắng mà đau tấc lòng
Bỏ anh em vội sang
sông
Để anh vò võ
lạnh lùng trong đêm
QUANG ĐÀO
**************************
Mưa rơi gió
tạt qua thềm
Sầu thương
trĩu nặng, lạnh mềm tim côi
Nhớ người
chốn cũ xa xôi
Một đời
lận đận bên trời bơ vơ
HL.
TRƯA HÈ CLIFTON
TRƯA HÈ CLIFTON
Đồi
cây, cây xanh xanh.
Chim
hót, hót ríu rít.
Áng mây
trôi, trôi nhanh.
Gió
về hiu hiu thổi.
Bên
đường, ngựa tránh xe.
Lối
vào, hoa với lá.
Sân
trước, cúc và hồng.
Anh
về em đứng trông.
Trưa
hè trời mênh mông.
Đôi
mắt, nhìn đôi mắt.
Em
cười khe khẽ hát.
Mái tóc
vẫn bềnh bồng.
BẠCH
LOAN
TRƯA HÈ M
TRƯA HÈ M.D.
Đất trời
như tan chảy
Hừng hực
lửa không màu
Trong xe air mát
rượi
Giọt mồ hôi tan
mau
Những hộp sắt đủ kiểu
Đủ đời: Đẹp.
Xấu. Ghê
Tới lui - đường
muôn nẻo
Xuôi ngược -
vạn lối về
Đồi cây im
tiếng gió
Nhà nhà đóng kín
bưng
Nắng trên
đầu rưng rưng
Thương cõi
người khốn khó
HỒNG TRẦN
NGƯỜI TÌNH CŨ
NGƯỜI TÌNH
CŨ
Ðọc lời
thổn thức gửi trong thơ
Lệ em hoen úa ánh
trăng mờ
Mất anh từ
độ đêm đen ấy
Kinh hoàng, tức
tưởi, dạ xác xơ
Nhớ xưa, anh
đến mỗi chiều về
Ráng mây ửng xuống
mái thôn quê
Bên gốc dừa,
anh, em, không nói
Mà lòng bỗng ấm
lạ thường ghê !
Nhớ xưa, ngày
tháng bỗng qua nhanh
Hơn cả nhịp
tim rộn tuổi xanh
Gốc rạ đùa
chơi em lẩn trốn
Bắt anh chạy
khắp, kiếm loanh quanh
Rồi bỗng
một ngày ta chia ly
Ép duyên, em khóc buổi
vu qui
Làm dâu, cam khổ
đời con gái
Trăm đắng
nghìn cay, chẳng nói chi
Thấm thoát gần qua ba mươi năm
Thấm thoát gần qua ba
mươi năm
Con em có đứa
cũng lo chăm
Có con đói rách, con
giàu có
Có đứa ngay lành,
có đứa thâm
Làm mẹ, em
thương hết các con
Dù cho nước
mắt với bồ hòn
Có khi cũng
được vài an ủi
Có lúc rạng mày
với nước non
Anh gửi lời
thương, em khắc ghi
Mai kia bầy trẻ
có được thì
Chen chân thế
giới mùa vận hội
Săn sóc dùm em
một bước đi
Lời anh đau
nhức trái tim em
Ngờ đâu tình
vẫn thắm triền miên
Thương em, anh có
thương hoa úa ?
Ngắt giọng, da
nhăn, quá lụy phiền !?!?
TIỀN GIANG
Vo^ Dde^`
Em nay la` ga'i co' cho^`ng
Xin ddu*`ng tro^ng ngo'ng ma` lo`ng em ddau
Da^y tra^`u quye^.n vo*'i buo^`ng cau
Duye^n nay dda~ lo*~
kie^'p sau xin cho*`
Phu*o*ng Dung -------------------------------------
O+`, thi` cu+' he.n kie^'p sau Em cho`m ma^y tra('ng,
anh ba^`u tro+`i xanh Du` em theo gio' bay nhanh Dde^'n dda^u em cu~ng co' anh be^n mi`nh
Ba.ch-Loan
----------------------------------
Tro*`i buo^`n ma^y xa'm gia(ng sa^`u Em buo^`n ne^n ma('t nhuo^'m ma^`u tu*o*ng tu* Co~i ngu*o*`i thu*.c thu*.c hu* hu* Co~i ta chi? co' to*` thu* mu*.c nhoa` PHU*O*NG DUNG
------------------------ Nha.t nhoa` ne't chu+~ trang thu+ Em o+i ti`nh ddo' hu+ hu+ co~i ngu+o+`i Ddo+`i to^i nhu+ a'ng ma^y tro+`i Xin ddu+`ng lu+u luye^'n bo+?i to^i vo^ thu+o+`ng !
BA.CH LOAN
|
|
|
|