Chị Phù Mỏ (cái tên này nghe ác
liệt hơn Phù Vân à nghen ?),
Được thăng chức
làm "quới nhơn", oai lắm đó. Mạn phép
được đọc và ngâm cứu cái bài chị
viết, thằng em này phục sát đất bài viết
này. LET'S GO PHÙ MỎ !!! Ở đâu cũng có người
extremist và conservative, who cares !Đạo làm người là trên hết. T́nh
thương yêu của mỗi người, hầm bà
lằng đủ thứ, kể cả t́nh yêu quê
hương, là một phạm trù bất diệt và
tuyệt đối, không ai có quyền phê phán bậy bạ
!
Nói chị nghe cái này : tôi vốn dĩ
là dân Nam rặt nhưng hễ nghe ba cái bài hát về Hà
Nội, là tự dưng xao xuyến, có lúc bỗng lăn
dài vài giọt nước mắt hùi nào hổng hay.
Thiệt t́nh Hà Nội chả có ǵ dính dấp tới tui,
chẳng mắc mớ ǵ tới bà xă v́ quê bả là Hải
Pḥng. Nếu có chăng th́ Hà Nội đối với tui
cũng chỉ là sản phẩm fiction, imagination từ trong
thơ văn, lờ mờ từ những tấm h́nh
cũ rích của ba tui chụp hồi ổng c̣n trẻ đi
"du học" ngoài Hà Nội .. That's all ....
Nếu tui thích nhạc Hà Nội chỉ
tại v́ cái âm điệu và lời thơ của
người viết nhạc mà nó đạt tới cái tŕnh
độ làm rung rinh "trái tim khô héo" của tui, nói theo business
th́ nó đă marketing được cái taste của ḿnh. Thành
ra có những lần bị đẩy lên sân khấu
bất đắc dĩ, rất nhiều lần muốn
hát những bài đó... mà vẫn cứ bị run v́ sợ
bị "đội nón cối" ..đành thôi không dám bị
mích ḷng vài người ! Thôi th́ ở nhà hoặc lúc đi
làm bị trafic jammed trên freewaỵ.. tui tha hồ hát ḿnh-ên
cho chắc ăn. Những bài mà thằng em này thích nhất
và đôi khi cũng hay ứa nước mắt bất
ngờ (hông hiểu nổi) mỗi khi lầm thầm
mấy câu của nó : Em Ơi, Hà Nội Phố,
Hướng Về Hà Nội, Hà Nội Mùa Vắng Cơn
Mưa, Hà Nội Ngày Tháng Cũ,... cả lời lẫn âm
điệu sao mà hay nhỉ ???
Có nghe Nguyên Khang hát bài này chưa ?
Tui th́ phê bài này quá xá:
EM ƠI, HÀ NỘI PHỐ
(Thơ Phan Vũ -
Nhạc: Phú Vang)
Em ơi, Hà Nội
phố
Ta c̣n em mùi hoàng lan
Ta c̣n em mùi hoa sữa
Con đường
vắng ŕ rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc
xơa vai mềm
Ta c̣n em cây bàng mồ
côi mùa đông
Ta c̣n em nóc phố
mồ côi mùa đông
Mảnh trăng
mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương
cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao
c̣n vẳng tiếng chuông ngân
Ta c̣n em một màu xanh
thời gian
Một chiều phai
tóc em bay
Chợt nḥa, chợt
hiện
Người nghệ
sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy ḿnh
chẳng nhớ nổi một con đường
Ta c̣n em hàng phố
cũ rêu phong
Và từng mái ngói xô
nghiêng
Nao nao kỷ niệm
Chiều Hồ Tây lao
xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn
về tới bao giờ
Đôi lời tào lao Hà Nội
thế thôi, c̣n chị có bị "phù mỏ" th́ cũng ráng
chịu, tui chả có thẩm quyền ǵ để giúp
đỡ chị được, họa chăng là mua
thuốc dán hiệu con Công Đứng Ngủ gửi qua
Maryland cho chị dán cái mồm bị sưng mà thui !
LƯU LINH GIANG TỬ
Hai tiếng quới nhơn quan trọng lắm à nghen,
nên TV cũng mạn phép nói lên cảm tưởng của
ḿnh sau khi đọc bài viết đầy ắp t́nh n
Hai tiếng quới nhơn quan
trọng lắm à nghen, nên TV cũng mạn phép nói lên
cảm tưởng của ḿnh sau khi đọc bài viết
đầy ắp t́nh người của chị: yêu
người, yêu gia đ́nh,yêu quê hương, sông núi v.v và
v.v Không ai có quyền phủ nhận, phê phán dù nhân danh
bất cứ chủ nghĩa hay giáo điều nào .Chính cái
đó làm cho người Tự Do khác với CS (đấu
tố, thủ tiêu ngay cả trong gia đ́nh) và gần 30
năm cai trị miền Nam, người CScó học được ít
nhiềuvề t́nh
người của người Nam không ?
Trang web của chị giống
như một nhà triển lăm, lumineux sáng chói, đẹp
mắt. Ai đi qua th́ không thể không ghé vào, do đó
sẽ có đủ mọi thành phần vàng thau lẫn
lộn kể cả extrémiste. Nên TV đề nghị
chị bỏ vài câu trong phần cuối hay nương tay,
nhẹ lời hơn để tránh bị chụp mũ.
Thí dụ chị nói:.. "những người chống
Cộng...vu khống lung tung, đẩy hết
người nầy tới người khác chạy lọt
tót qua phía Địch .. ". Những người chạy
về phía địch kiểu này, họ có nguyên nhân riêng
và quyền lợi riêng ngay cả bị áp lực
bởi gia đ́nh nữa.
Vài hàng thô thiển gởi
đến chị trong tinh thần xây dựng chứ không
có ư dạy đời đâu nghen.(TV)
Bài Quê Hương của Ai của PV cũng có
một tâm sự như bài Yêu Nước của Cô mà lâu quá
rồi quên luôn, nhất là đoạn đầu
Bài "Quê Hương của Ai..."
của PV cũng có một tâm sự như bài Yêu
Nước của Cô mà lâu quá rồi quên luôn, nhất là
đoạn đầu. Giọng rất chân thành, nhiều
thơ trích rất "hỗ trợ" cho đại ư.
Nghe PV nói về Trường Đời, Cô cảm thấy
thương quá. Đúng đó, Trường Đời bây
giờ chính những bậc nhà giáo chân chính c̣n phải
nhường bước, nhường bục giảng cho
những cây lá đang xuân nảy nở ngang dọc.
Phải im lặng nghe các anh chị em đánh nhau mà không dám
nói lời nào. V́ như NĐX nói đó (Cô lạm sửa vài
chữ nhé) XIN NHÂN DANH CHỐNG CỘNG: giết luôn tôi
!!!
Bài viết rất nhẹ nhàng tuy
thẳng thắn và rất tha thiết. Cô t́m không thấy
cái ǵ có thể phản tác dụng cả. Có lẽ PV làm Cô
hứng chí viết đuợc bài khác.
"Lạy trời tôi
đừng biết: tôi chết v́ tay anh." PV c̣n nhớ
câu đó trong bài hát nào không ? (Cô nhờ Thầy t́m dùm cái tape
có bài đó và chép một số đoạn cho PV xem chung
đây)
PV ơi, Cô nghe MĐT hát bài này,
từng lời, bằng cái giọng thống thiết
của hắn, xuyên nhanh vào từng sớ thịt của
Cô, như xé như cắt từng van tim. H́nh ảnh một
người tù tay bị cùm xích ...do chính đồng
loại , cùng là người như nhau, hành hạ nhau. Ai
muốn hiểu thế nào cũng đúng.
Đă lâu rồi, người ta
kiêng cữ những âm thanh chan chứa cảm xúc chân thành,
những lời lẽ soi sáng chói rọi lên những sự
thật, những h́nh ảnh tồi tệ của loài
người. Đă lâu rồi, người ta dẹp đi
những tiếng hát từ những con tim nóng hổi, thoi
thóp cho t́nh yêu đồng loại. Người ta tránh nghe
hay nói đến chữ Ḥa B́nh, bịt tai nhắm mắt
trước những cảnh tàn khốc thương tâm. Để
làm ǵ, nếu không phải là để gạt lừa lương
tâm, khi hùng hổ thảy ra những tiếng oán hận và
hung bạo, lại được cái "lương tâm điếc"
hoan hô hết ḿnh. Và rồi, bao nhiêu lâu rồi, người
ta tập tành nói những danh từ rỗng tuếch,
đao to búa lớn "cho giống hay cho hơn
cái nhóm người mà họ đang chống lại".
Giống hệt, giống hệt vậy đó!!!
Cô đă giật ḿnh nghe
người ḿnh gửi "cho nhau nghe" những lời
chửi bới, những danh từ như là "trở
cờ, nhận diện, chỉ mặt, phản quốc,
ngụy ḥa ..." đầy miệng, đầy môi, và
gọi đó là yêu nước, là bầu nhiệt huyết
anh hùng. Nghe những lời thế đó, cái đau khổ
trong ḷng cũng gai góc y như lúc rời bỏ quê
hương vậy. Tủi thân cho các vị Trần Hưng
Đạo, Quang Trung Nguyễn Huệ, Phan Thanh Giản,
Nguyễn Trung Trực cho đến các chiến sĩ
nằm dưới đất sâu hay đă bay trong cát
bụi không để lại một dấu vết nào.Các vị có linh thiêng nh́n sang
đây mà xem các "nhà yêu nước" tân thời của
nước ta, vỗ ngực anh hùng với nhau v́ đă có công
sỉ vả bạn đồng "tỵ nạn"
với ḿnh.
Thôi, Cô phải làm chuyện khác
nhe. Ngôn bất tận ư. Buồn quá, lại vội đi tưới
kiểng, viết bốc đồng không đầu không
đuôi ǵ cả, chẳng hiểu PV có hiểu ǵ không ? (Cô)