Nước Chảy Về Biển
Kính thưa
má,
Đời
người như một gịng sông. Sau khi qua bao rừng rậm,
làng mạc, đồng bằng, gịng sông sẽ trở về
biển cả.
Suốt
đời má là cả một sự hy sinh vĩ đại.
Con chưa bao giờ thấy má có một giải trí nào,
ngoài những buổi tối má nằm xem cải
lương trên TV, nhưng chưa xem được bao
nhiêu th́ má đă lăn ra ngủ v́ sự mệt mỏi suốt
cả ngày. Con chưa bao giờ thấy má đi xem hát hay
đi chơi. Quanh năm má làm việc từ năm giờ
sáng tới sáu bảy giờ tối có khi mười hay
mười một giờ đêm.
Nhớ
ngày mẹ ốm nằm trong xó
Chiếu
lạnh ủ không ấm vóc gầy
Đau
đớn không hề rên siết khẽ
Sợ
con nghe tiếng mà buồn lây
Ngày
xửa ngày xưa thời trẻ dại
Con
đau rên siết mẹ rầu lo
Bán
đôi bông cưới mua thang thuốc
Mua
bánh tai heo, giấy học tṛ
Mẹ
lấy bụi đời làm phấn sáp
Mẹ
đem cái chết làm nên sống
Nước
mắt một ḍng vẫn chảy xuôi
Nếu má
có quên, con cầu xin Tam Bảo và các bậc thiện hữu
tri thức nhắc nhở má. Điều con nhắc nhở
má cũng là điều con nhắc nhở con. Cầu xin Tam
Bảo và thiện hữu tri thức hộ tŕ cho má và cho
con.
Không
làm các điều ác
Gắng
làm các việc lành
Luôn
tu tâm, tịnh ư:
Đó
là lời Phật dạy
(Kinh
Pháp Cú, câu 183)
Đời
người như một gịng sông. Sau khi qua bao rừng rậm,
làng mạc, đồng bằng, gịng sông sẽ trở về
biển cả. Biển cả sẽ đón lấy gịng sông
như mẹ hiền chờ các con về để ôm lấy
đàn con. Nước biển bốc hơi thành mưa rào
và một gịng sông khác lại bắt đầu. Giờ
đây má đă trở về với biển cả. Đời
má không bao giờ làm một điều ǵ sằng bậy. Đời má là một sự hy
sinh vĩ đại. Con tin rằng má sẽ trở về
nơi an lành. Con cầu ơn
Tam Bảo hộ tŕ cho má.
(Khai Nguyên sưu tầm trên Net)