SU'U TÂ`M 3

Home | VA(N | VA(N [tt] | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N 9 | VA(N 10 | VA(N 11 | VA(N 12 | VA(N 13 | VA(N 14 | VA(N 15 | VA(N 16 | VA(N 17 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | VA(N VUI 4 | VA(N VUI 5 | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.PGHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | BÀI VIÊ'T 9 | BÀI VIÊ'T 10 | BÀI VIÊ'T 11 | BÀI VIÊ'T 12 | SU'U TÂ`M .. TIN | SU'U TÂ`M .. TÊ'U | NU. CU'̉'I VA(N HO.C | SLIDESHOW | THO* NHA.C | CHUYÊ.N LA. KHO' TIN

SU'U TÂ`M .. TÊ'U

 
***
4 GIAI ĐOẠN CUỘC ĐỜI

4giaidoancuocdoi_4stagesoflife.jpg

(TRỊNH SƠN LƯỢNG sưu tầm)

*****************************
 
T̉ M̉ TỌC MẠCH

gautrangtomo_w.jpg

(THU HÀ chuyển)
 
*****************************

BÀI HỌA HAY

 

BÀI HỌA HAY

 

Chuyện kể rằng, tại một làng nọ có một cụ đồ gàn độc thân, đời sống rất thanh bạch, có thể nói là nghèo, nhưng cụ lại vướng phải cái tật tự cao, nên không được cảm tình của những người chung quanh... Vào dịp cuối năm cụ có một con gà duy nhất để cúng tế tổ tiên, nhưng không hiểu sao bỗng dưng con gà bị biến mất... Với tính tự cao khinh người, cụ không thèm đi tìm và cũng chẳng thèm hỏi han ai... Cụ bèn làm một bài tứ tuyệt khuyến cáo kẻ bắt gà, dán ngay trước cổng:

 

Hôm qua tớ mất một con gà

Ai lỡ bắt rồi nhớ thả ra

Ðứa nhỏ bảo nhau cùng đứa lớn

Ðàn ông khuyên nhủ với đàn bà....

 

Chờ vài ngày, không thấy gà về nhưng khi ra cổng, cụ thấy một bài thơ họa rất chỉnh và còn có phần hay hơn cả thơ của cụ nữa:

 

Hôm qua tớ bắt được con gà

Lỡ bắt rồi ai dại thả ra

Ðứa nhỏ nhổ lông cùng đứa lớn

Ðàn ông ăn thịt với đàn bà ....

 

Cụ đồ đọc xong, mới chợt tỉnh “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”. Cụ thơ thẩn đi vào và từ đó con người cụ thay đổi hẳn, biết điều hơn và thân thiện với mọi người hơn....

 

(LÊ NGUYÊN HẠNH sưu tầm và chuyển)

Chuyện của Nam (chuyện có thật)

 

CHUYỆN CỦA NAM

(chuyện có thật)

 

 

Nam về chơi Bắc Ninh và phải lòng yêu một cháu gái nơi ấy. Vốn là dân Tabert - là người đàng hoàng, đứng đắn - nên Nam đến nhà người yêu bao giờ cũng chào hỏi gia đình, nếu có muốn đi chơi bao giờ cũng xin phép. Khổ một nỗi, ông già của người yêu rất khó tính, dẫu biết anh là người tốt nhưng ông vẫn xét nét, ngăn chặn.

 

Một bận, Nam tới chơi, cháu gái ở trong bếp, còn ông bố thì đang bực tức việc gì. Anh chào, ông già đáp "vâng". Nam ta lân la cưa cẩm:

- Dạ thưa bác, hôm nay bác có khoẻ không ạ ?

- Cảm ơn ! Sức khoẻ của tôi đang ở trong bếp kia kìa, anh vào đó mà hỏi.

Tưởng ông già đùa, anh lại nói tiếp:

- Dạ, thưa bác ... cháu xin phép bác cho cháu đưa em sang phố để xem văn nghệ có được không ạ ?

- Không văn nghệ, văn gừng gì hết. Tôi còn lạ gì cái vở của các anh, lấy lý do này lý do kia. Ai biết anh đưa nó đi xem hay là anh đưa ra bụi ra bờ nào đó để nhỡ nó ễnh cái bụng lên, còn anh thì cắn gối, thì chết tôi à ...

Nam nghe vậy thanh minh:

- Dạ, sao lại dám vậy ạ ! Thưa bác, chúng cháu phải giữ cho nhau, vì cháu yêu một tình yêu chân chính chứ ạ. Thầy dòng dậy cháu từ thuở nhỏ như vậy .

Ông già cười và mỉa mai:

- Tôi biết anh là chân chính rồi, mà tôi có sợ cái chân chính của anh đâu. Tôi chỉ sợ cái chân phụ ... của anh thôi. Cái chân chính thì anh giữ được, còn chân phụ... anh làm sao giữ nổi ?

 

(TAI LE - TLW sưu tầm)

CHỈ CÓ ở ÚC CHÂU !

only_in_australia.jpg

(QUỚI NHƠN sưu tầm)

website counter