SU'U TÂ`M 11

Home | SUY NGÂM~ | SUY NGÂM~ [tt] | SUY NGÂM~ 1 | SUY NGÂM~ 2 | SUY NGÂM~ 3 | SUY NGÂM~ 4 | SUY NGÂM~ 5 | SUY NGÂM~ 6 | SUY NGÂM~ 7 | SUY NGÂM~ 8 | SUY NGÂM~ 9 | CU'̉'I CHÚT CHO'I | CU'̉'I CHÚT CHO'I [tt] | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | TA.P GHI 29 | TA.P GHI 30 | TA.P GHI 31 | TA.P GHI 32 | TA.P GHI 33 | TA.P GHI 34 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | LINKS | TIN .. TH̉'I SU'. | TIN .. TH̉'I SU'. [tt] | LU'U Ư | THÚ VI. | THÚ VI. [tt] | CHUYÊ.N KHÓ TIN | CHUYÊ.N CÔ? | CHIUYÊ.N CÔ? [tt] | CHUYÊ.N CÔ? 1 | CHUYÊ.N CÔ? 2 | CHUYÊ.N CÔ? 3

CHUYÊ.N CÔ? 3

 

S tích Hoa Trinh N

(ST)

 

Thu y, nhà n tng có hai kiếp đàn bà, c hai kiếp đến lượt mình, đu chôn chân th chng đi lính.

 

Hai người đàn ông ln lượt ra đi, nhưng người v thì ch mt. Người chiến binh dũng cm y v làng trong tiếng tin hô hu ng, xênh xang trong mũ áo vua ban và làm v vang cho dòng h. Nhưng khi đón chng, người đàn bà th hai khóc thm: “Cân đai, mũ áo, bng lc vua ban … tt c đu đp nhưng mái đu ta và ông y t lúc nào đã ng sang màu sương!…”

 

Vy nên, kiếp đàn bà th ba va lt lòng và nhoe nhoe khóc, thì c bà, c b và m cô bé chp tay: “Ly Pht! Li thêm mt cái ti na. Nhưng ln này, chúng ta s không g nó cho bt kỳ mt người lính nào đâu nhé. Hai đi, chúng ta đã đi ch đến bc tóc, thế còn chưa đ sao?”.

 

Cô bé ln lên mơn mn như n hng. T nh đến ln c nhà không cho cô được nói chuyn vi bt c mt người lính nào đ cô gi li nguyn thu trước.

 

Mt bui sáng, xa xa vng ti tiếng trng ngũ liên. Cô gái bước ra vườn, đến bên b giu đm sương. Chàng trai nhà bên đang gp gáp khăn gói lên đường. Vn là đôi tr vn cũng nhau chơi trò “đ lá”, h cùng nhìn nhau ri cùng cúi mt, lp lông măng ngăm ngăm trên mép chàng trai kh rung. Tiếng trng thúc dn. Chàng trai đánh bo:

- Thế … có ch… không?

- Sao không hi xem bông tm xuân có n trước khi mt tri lên không? - Cô gái cn môi, nước mt lăn tròn trên má.

 

Và thế là mt chàng trai đ đến tn chân tóc. Lâng lâng như va được chp cánh, chàng bm bng: “Ta có th ra đi, dù “da nga bc thây”.

 

Cô gái tr vào, mt ngn nước và thn th như người m, trong tiếng trng ngũ liên xa xa thúc dn. Vy là c nhà biết. H trách ln nhau, ri hai người đàn bà ôm nhau khóc. Bà cô gái thp ba nén hương khn người chng quá c: “Ông ơi! Có l cháu ông đúng, bi tôi nghim rng, nếu bây gi ông sng dy, li ra trn, thì tôi vn ch ông. Ôi! Cái kiếp đàn bà! …”. M cô gái nc n: “Ch ti m thôi, chính m đã truyn cho con dòng máu “đi ch”! Con làm sao khác được!”. Ông b c gt đi: “Thì cũng phi có mt đa con gái nào đó ch thng bé y ch, cũng như ngày xưa, trong căn nhà này bà ch tôi vy! Bây gi, ch còn biết mong sao thng bé y tr v!”.

 

Nhưng thng bé không sm tr v. Chàng tân binh hăng hái giết gic trong vài trn ri ngôi sao chiếu mnh mm cười vi chàng ta, đng quân vương vn gii chn người, va nhìn thy chàng trai đã nhn ra ngay rng đây là mt tên lính hu trung thành vô hn. Thế là, ngài cho rút chàng trai v, ngày đêm cn k bên ngài, mt bước cũng không được ri xa. Khi còn gic giã, vua cn chàng đưa vng ngc vm v ra che làn đn gic, còn khi hết gic, vua càng cn chàng hơn, đ gi gìn quyn uy ti hu. Chàng là lưỡi kiếm “trng pht” tuyt ho, sn sàng giáng xung đu bt kỳ ai, theo lnh đng quân vương.

 

Đã mười by năm ri, cô gái ch người lính y. T mt thiếu n như n hoa chm hé, nàng đã tr thành mt cô gái quá la nh thì. Bà nàng, ri cha m nàng theo nhau ln lượt tr v cõi Pht. Trước khi nhm mt, h đu gi con gái đến bên giường dn dò: “Mai ngày nếu sinh con gái …”. Cô gái lng l khóc khi bà và b m mt, lng l khóc khi người yêu ca chúng bn tr v hay t trn và cui cùng, lng l đ tang người yêu năm xưa, vì đã mười my năm ri, chàng bit vô âm tín.

 

Thế ri mt bui chiu có tiếng vó nga ghé sát bên thm.

 

Bước xung t yên nga là mt người đàn ông phong trn và nhìn mi vt t trên xung qua ánh mt lnh lo như thép. Ngang lưng anh ta tht chiếc đai vàng vua ban. Đó là phn thưởng sau khi anh ta lp được công đâm vào lưng người bn cũ. Người bn này đã c gan ngăn vua khi ngài h lnh chém mt danh tướng. Ông này ch vì mt kém mà trót dâng vua mt qu táo b sâu ăn. Sau ba tic ngp máu y, vua đã ct nhc anh ta và cho phép anh ta v thăm nhà sau mười my năm xa cách. Mười my năm qua, người lính đó vn không quên người yêu xưa. Gia cuc đi bi bm, gia triu đình đy mưu kế sâu đc, cô trinh n nhà lành cn môi c nut git nước mt chia ly vn không m nht mà tht l kỳ, li càng như vng trăng xa thm gi anh v.

 

Người con gái l thì bước ti vài bước ri sng li. Nàng hoang mang t hi, không biết đó có phi là chàng trai hàng xóm năm xưa rt rè mãi mi dám hi: “Thế … có ch… không?”. Nhưng khi người đàn ông y gi tên nàng bng ging nói thân thuc, nàng khóc, tiếng khóc nghe như ngàn mnh thy tinh rơi, vì nàng phi ch đi quá lâu, và người nàng ch nay đã biến thành người đàn ông có cái nhìn lnh lo như thép.

 

Làng xóm đua nhau chúc mng nàng.  Các ông làm ngh “gõ đu tr” đem mi tình chung thy ca hai người rao ging trong các lp hc. Thế là t đy có thêm nhiu cu bé ch mơ v chiến trn. Mơ v mt mai mình được hu cn đng quân vương. Còn nhng cô bé thì ch ao ước sao mai này ln, được ch người yêu đến khi l thì!

 

Không chm tr gì, người ta làm l cưới cho đôi tình nhân chung thy. Vua ban áo tím cho nàng trinh n l thì và đám cưới trng th hết ch nói. Hoàng hôn xung, cnh chén rượu bên mâm c, quan khách tròn xoe mt nghe chú r k chuyn. Mười my năm hu cn vua, anh ta đã quen tính kín ming. Và ch bc lên khi rượu đã ngà ngà. Nhưng anh không biết nói chuyn gì khác, ngoài chuyn chém giết. Anh k v nhng ba tic đy sơn hào hi v ngp máu trong thi bình và say sưa mô t các kiu chết ca nhiu người khác nhau dưới tay kiếm ca anh. Cui cùng, vì sao vua đã ban cho anh ta chiếc đai vàng.

 

Người trinh n nghe chuyn ca chng mi cưới và nàng đng không vng na. Lo đo, nàng lùi dn v bung. Nép mình trên giường trong bóng ti, nàng như ngi thy mùi tanh lm ca máu, và trên mt nàng như có làn môi lnh toát ca nhng oan hn lướt qua. Nàng vùng dy, run lt bt, vi vàng châm la lên tt c các ngn đèn du lc mà nàng tìm được trong bung. Ánh đèn chp chn đ quch càng làm nàng thêm s hãi.

 

Va lúc đó, có tiếng kt ca. Thân hình to ln ca người chng mi cưới chuếnh choáng tiến vào. Theo thói quen, anh ta vn mang theo thanh kiếm. Nàng nhìn lên, và thy anh không vào mt mình. Theo lin sau anh là mt người đàn bà trong veo, tóc xoã - ch có b tóc là còn màu sc - mc qun áo đi tang, đang cm mt tm áo đm máu giơ lên và ct ging đu đu mt cách kỳ l, lp đi lp li như không bao gi dt:

-Hãy tr chng cho ta! K giết bn kia, trước khi mi bước vào giường cưới! Hãy tr cha cho năm đa con thơ di ca ta! Hãy tr

 

Vy mà chng nàng không nghe thy gì c, anh dng thanh kiếm vào vách, ri xáp ti đt tay lên ngc nàng. Ngay lúc đó, nàng nhìn thy máu t tm áo trong tay người đàn bà xoã tóc r xung hai bàn tay người chng mi cưới. Nàng ôm mt rú lên kinh hãi:

- Ôi kìa, máu! Máu nhiu quá! Máu đ c hai bàn tay!

 

Chng nàng git mình nhìn li. Anh vn không thy gì c, ngoài nhng vết so ngang dc nơi bàn tay mình. Anh d dành:

- ! Can đm lên, cô em y m! Chng qua là vì em quá hi hp đó thôi! Đã bao ngày ta ch phút giây này. Nào, hãy vui lên.

 

Anh nói vy, nhưng ming không cười và mt vn lnh như thép, cũng như t ngày v đến gi, chưa mt ai nhìn thy anh cười. Người trinh n b hai bàn tay che mt. Nàng không nhìn thy người đàn bà tóc xoã na, nhưng trên khuôn mt đang gn xung mt nàng, nàng ch thy khóe ming mím cht và cái nhìn lnh lo như cái nhìn ca Thn Chết. Li s hãi cung quít, nàng van v:

-Hãy mm cười đi anh! Em van đy! Hãy cười lên đ em thy anh ca ngày xưa. Bao năm ch đi, em đâu mun anh bun …

 

Người chng c hết sc đ mm cười. Đã lâu lm ri anh không làm c ch đó nên bây gi anh không biết bt đu mt n cười như thế nào. Khó nhc lm, anh mi nh ra rng, khi cười người ta phi đ l ít nht là mt hàm răng. Anh nhếch môi, đ l hn hai hàm răng chc khe.

 

Nhưng anh quên rng, khi người ta cười, chính đôi mt cười trước, cái ming cười sau, thm chí ch cười bng mt cũng đ. Mà đôi mt mun cười, trước hết tâm hn phi cười đã, cho nên c gng đ mm cười, trông anh li thêm v d dn đe da ca mt con sói. Ngay lp tc, v anh co rúm li và quay mt vào trong, thn thc c kìm tiếng khóc.

 

Người chng bun bã soi trong tm gương cười, ngm k mình, ri tuyt vng:

- Thôi, thế là hết, c mt đi ch đi! Em chi t ta, em ghê tm ta ư?

 

Anh rũ xung thành giường, ri gm lên như mt con thú b thương:

- Ti sao em ch ta c đi, đ ri chi t ta? Ti sao em bt ta phi cười! Còn đâu na chàng trai vi lp lông măng trên mép ngày xưa! Ta đã tr thành “người đàn ông không cười” ca triu đình, t khi bàn tay này nhúng vào máu bn bè, bên nhng bàn tic đy sơn hào hi v. Đng quân vương sai ta giết hết nhng k bt tuân thượng mnh bng các chiếc đũa. Trong mi chiếc đũa nm vàng nơi bàn tic đu có mt lưỡi dao tinh tế giu trong …

 

Anh nc n, đôi vai rung lên d di:

- Ôi! Bn ta! Người bn đã cùng ta ta vào lưng nhau tìm hơi m chng đ cơn gió lnh chiến hào. Thôi, thế là hết và đây là đêm tân hôn vĩnh bit, phn thưởng cui cùng cho người lính quá na đi phng s đng quân vương.

 

Tiếng nc n d di ca người chng mi cưới rung chuyn c căn phòng. Ri xách kiếm trên tay, anh b đi bit x. Có người nói rng anh đã đến tìm vua, đnh bt vua phi đn ti đã biến anh thành người đàn ông không biết cười. Nhưng vua đã kp giết chết anh trước, bng chính mt trong nhng chiếc đũa nm vàng nơi bàn tic. Cũng có người bo rng anh li lao vào nhng cuc chém giết mi không ghê tay cho quên ngày tháng.

 

Ch còn li nơi quê nhà người trinh n l thì. Nàng sng âm thm như cái bóng, mà không mt ln nghĩ đến chuyn t gii thoát bng cái chết. Nhưng cái tt h có tiếng chân hay tiếng đng mnh là đưa tay lên ôm mt thì nàng không sao b được.

 

Mt hôm, người xã trưởng được mi đến đ làm giy chng t cho nàng. Nàng chết mà hai tay che mt, người khâm lim nn thế nào cũng không b ra.

 

Vài ngày sau, trên m nàng rùm roà mc mt loài cây thp lòa xòa mang hình tròn tim tím bun man mác. Mi khi có chân bước qua hay va chm mnh, nhng chiếc lá lăn tăn li git mình khép li, xuôi xung như bàn tay ai che mt.

 

Nhng loài hoa c mc đy chung quanh ly làm l lùng lm v chuyn đó. Mt hôm, chúng chn chàng Gió li:

- Này, anh Gió! đây, không có ai già như anh và tr như anh. Vy anh hãy nói cho chúng tôi biết vì sao loài cây mi đến kia, tm thường đến vy, lòa xòa bên v c, khách b hành d dàng gim lên, có gì đc bit đâu mà phi gìn gi, hơi mt tí li ly tay che mt, điu đà làm vy?

 

Tng tri như chàng Gió mà cũng không tr li được.

 

Thế là mt đêm thanh tĩnh, du dàng, muôn hoa c đang mơ màng trong gic ng êm đm, chàng Gió lướt ti bên loài cây tm thường y, kh hi:

- Này cô em bé bng! Sao em hay che mt thế? đây có ai chc gho em sao? Em hay e thn lm à? Nếu không, ti sao người ta li gi em là cây trinh n?

Đn đo mt chút, ri loài cây y nh nhàng đáp:

- Không phi thế đâu, mc dù chết đi, em vn là trinh n. Em che mt vì s. Ngày nay người ta càng tranh giành nhau d hơn, nhng bàn tic ngp máu vn còn nhiu. Vy nên, mi va chm, mi bước chân tt qua đu làm em git thót mình. Em s người ta s gi đến cho em đôi bàn tay đy máu và khuôn mt người yêu xưa chng biết cười.

 

Cây trinh n cht co mình li vì va nghe tiếng chân qua. Đó là bước chân sóng đôi ca mt đôi trai gái đang đi trong sương mù. Trước khi cn thn khép nhng mt lá li, cây trinh n cu khn: “Ôi! Ly Pht! Cu cho đây không phi là bước chân ca nhng người phi tin nhau v nơi y …”.

 

 

ST

 

(Huon Doan sưu tm và chuyn)

 

 

 

website counter