Mênh
mang nỗi nhớ
(TRỌNG
LỄ
ÂU DƯƠNG)
Thuở bé thơ, tuổi
học trò, khi có ngày nghỉ học hoặc
ngày lễ, tôi thường hay bơi xuồng ba
lá lang thang trong các bưng năng mênh mông
bát ngát để tìm trứng chim trích
và câu cá rô, có khi bỏ cả buổi
cơm trưa, nên thường bị rầy hoài
..
Chim trích, màu xanh vẹt,
rất đẹp, có thói quen, sáng sớm
thì bay đi tìm mồi khắp nơi, khi no rồi
thì trở về làm tổ trên các
bưng năng để đẻ và ấp trứng;
mỗi ổ trứng chim trích thường có khoảng
từ 8 đến 10 trứng, có thể thay thế
cho trứng gà, trứng vịt (đặc biệt
là chim trích chỉ làm tổ trên các
ngọn năng gập lại). Trứng chim trích
có phân lượng bằng phân nửa trứng
gà, có những món ăn, thay vì dùng
một trứng gà, thì ta dùng hai trứng chim
trích, vả lại mùi vị trứng chim
trích rất thơm ngon đậm đà do đến
từ thiên nhiên hoang dã.
Còn những
bưng năng thì mênh mông bát ngát,
nước hơi sâu và vì là nước
phèn nên trong vắt đến độ nhìn
thấy tận đáy; lúc thả mồi câu
cá, ta thấy rõ ràng từng con cá cắn
mồi câu, đợi cho chắc chắn rồi mới
giật cần lên, nhờ thế nên ít khi bị
sẩy cá (thường chỉ câu được
có cá rô, thỉnh thoảng mới được
vài con trê hay con lóc. Đây là thời
tuổi còn quá trẻ nên chưa ý thức
được nỗi đau của các con cá
vì tham mồi nên mắc phải lưỡi
câu; người sống ở đời dù
được ấm no mà vẫn còn tham lam,
nên thường mắc phải lưỡi câu
sân si, danh lợi, tiền tài .. thì há
gì các con cá?). Những bưng năng thường
tự mọc (và năng non thuộc về một
trong những món ăn ngon nhất nhì của rau cỏ
đồng quê Miền Nam, năng non xào dừa
hay luộc chín chấm nước mắm kho hay
cá thịt kho là những món ăn không
thể quên được của những ai
đã từng gắn bó với vùng Châu
Thổ sông Cửu Long, vùng sông nước Miền
Nam mến yêu và cũng đã từng nếm
qua mùi vị của món năng non này).
Các bưng
năng tự mọc kề bên các thửa ruộng
nằm dọc theo hai bên bờ kinh Phụng Hiệp-Quảng
Lộ, từ Ngã Bảy chạy dài đến
Cà Mau, qua các chợ lớn, chợ nhỏ nằm
rải rác theo hai bên bờ kinh: Ngã Bảy,
Ngã Năm, Vĩnh Phú, Phước Long, Xã
Thoàng, Ngã Tư Phó Sinh, nơi có
thêm hai nhánh sông: rẽ mặt về phía
Cạnh Đền để ra sông Cái Lớn;
và rẽ trái về phía Giá Rai; (Ngã
Tư Phó Sinh là Quê Nội của bạn
tôi: Anh Nguyễn Hữu Đồng: vừa là bạn
cùng quê mà cũng vừa là bạn đồng
môn ở Nguyễn Đình Chiểu - Mỹ Tho) sau
đó, còn đi qua một chợ nhỏ nữa
có tên là Đầu Sấu rồi mới
đến vùng sông nước Cà Mau. Khi bạn
thấy trên mặt nước sông của con kinh
phân ranh rõ rệt hai màu nước, màu
xanh lơ như biển cả và màu vàng
xám đục ngầu của đất bồi,
là bạn biết mình đã đến
vùng sông nước Cà Mau, tuy nước
đục nhưng mặn như nước biển,
đêm tối, ta liệng một cục đá xuống
nước thì thấy tung toé lên những
ngôi sao ..
Thời gian, ở
quê, tôi rất thích nghe tiếng bìm bịp
kêu chiều, tiếng quốc kêu đêm, tiếng
gà gáy sáng, gáy trưa, tiếng ve sầu
vang rân trong những trưa hè oi ả, về
đêm thì tiếng ểnh ương, ếch
nhái, côn trùng vang lên như một
khúc đại hoà tấu thiên nhiên của
miền đồng quê giữa đêm trường
tĩnh lặng.
Sau này sang
Pháp vào năm 1974, đến Paris thì
được Office HLM cho thuê một căn nhà
trong một chung cư có nhiều sắc dân
đã ở đó. Ở chung cư độ hai năm
trời, không được nghe tiếng gà
gáy, tiếng côn trùng nỉ non trong
đêm trường thanh vắng, lòng đã
buồn, cảnh vật lại thảm đạm hơn,
nên tôi có ý định mua một căn
nhà thuộc Village de Stains để có một mảnh
vuờn nho nhỏ. Tôi đã đặt biết
bao hi vọng khi mua được căn nhà này,
nào là sẽ nuôi vài ba con gà trống
để sáng trưa nghe tiếng gáy của
nó mà hồi tưởng đến quê
hương. Vừa dọn nhà xong độ một tuần
lễ thì tôi lăng xăng đi chợ tìm
mua cho được hai con gà trống rất đẹp,
tiếng gáy lanh lảnh và thật to. Sự vui mừng
của tôi chưa được trọn vẹn
thì có ông bạn hàng xóm đến
gõ cửa nhà tôi với lời khuyên
xây dựng như sau: "Anh bạn ơi ! có hai
cách một cách là anh bạn làm thịt
hai con gà, hai là đem tặng chúng nó cho
một người ở nhà quê (dù mới
mua hai con gà được mấy hôm, nhưng mục
đích chính của tôi không phải
là mua gà để ăn thịt; tôi
đã coi hai con gà như là bạn của
mình vậy, nay nỡ lòng nào làm thịt
nó mà ăn cho đành ?) Anh bạn láng
giềng lại nói tiếp : theo luật lệ ở
vùng mình thì anh không được
phép nuôi gà để mỗi sáng
chúng nó cũng gáy vang rân làm
chòm xóm ngủ không được, nếu
anh không tin lời tôi, thì sớm muộn
gì anh cũng sẽ được Cảnh sát gọi.
Quả đúng như lời anh bạn láng giềng
đã cảnh cáo tôi từ lúc mới dọn
về đây. Nhưng vì thương hai con
gà quá, nên tôi chần chờ mãi,
không nỡ nào ăn thịt chúng nó cho
đành, nên tôi tìm đến một
ông bạn, người ở vùng Antilles thuộc
Pháp để tặng không cho ông hai con
gà với điều kiện : là ông
nuôi, chớ không được ăn thịt
chúng nó trong một ngày gần đây;
ông chấp nhận lời thỉnh cầu của
tôi và quyết định mang hai con gà
này đến gởi nuôi tại nhà một
người em ở vùng quê hẻo lánh,
cách Paris trên 200 cây số.
Chuyện lạ:
Hổm rày vợ tôi vắng nhà, tôi
không biết lúc ở nhà bà cho các
con chim ăn như thế nào, có một điều
làm tôi rất ngạc nhiên là khi tôi
chăm lo thức ăn cho các con chim thì có một
sự thể như thế này: Sáng tinh
sương, tôi thấy một bầy chim gồm
có: chim sẻ, chim sáo, với mấy con cu đất,
đang nhởn nhơ trong vườn, thấy thế
nên tôi vội đổ nửa lon gạo trắng
vào một cái mâm để trên bàn
đàng sau nhà, độ một giờ sau,
tôi mở cửa ra thấy nửa chén gạo trắng
vẫn cũng còn y nguyên, tôi nghĩ có lẽ
chim không thích ăn gạo trắng, nên sau
đó tôi đổi lại, đổ vào
mâm cơm nửa chén cơm; chim cũng vẫn dửng
dưng, tôi lại thay thức ăn lần thứ ba nữa,
thay vì gạo trắng, cơm trắng, thôi
thì bận này mình cho chúng nó nửa
chén gạo lứt (riz complet): không kết quả
gì, cũng như hai lần trước. Tôi
nghĩ: À có lẽ chim này không thích
những thức ăn Đông Phương, nên vội
vã đi tìm mua một ổ bánh mì
baguette, đem về nhà, chẻ phân hai theo chiều
dài, ngâm nước cho mềm, rồi để
lên bàn vào chỗ mà tôi đã
để cơm gạo mà chim đều chê,
tôi đóng cửa nhà sau, vào nhà nghe
xong một bản tân nhạc và một bản cổ
nhạc Trường tương tư, rồi mới mở
cửa ra thì nhận thấy bầy chim sẻ,
sáo và cu đất đã ăn sạch
sành sanh ổ bánh mì. Biết thế, nên
từ đó về sau, mỗi lần ăn bánh
mì còn dư thì tôi cất vào một
bao bì riêng để dành cho bầy chim
kén ăn này .. Tôi cũng không thể giải
đáp một cách chính xác về hiện
tượng này! theo khoa học hay tâm linh?
Thôi không
nghe được tiếng gà gáy, thì
sáng sáng mình nghe tạm tiếng chim sẻ,
chim sáo, cu đất để mà hồi tưởng
đến quê nhà.
Trọng
Lễ Âu Dương
(Trịnh Gia
sưu tầm và chuyển)