SU'U TÂ`M (tt)

Home | VA(N | VA(N (tt) | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N 9 | VA(N 10 | VA(N 11 | VA(N 12 | VA(N 13 | VA(N 14 | VA(N 15 | THO* | THO* (tt) | THO* 1 | VA(N VUI | VA(N VUI (tt) | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | VA(N VUI 4 | VA(N VUI 5 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T (tt) | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | BÀI VIÊ'T 9 | BÀI VIÊ'T 10 | BÀI VIÊ'T 11 | BA`I VIÊ'T 12 | BÀI VIÊ'T 13

THO* (tt)

* XUÂN ĐẤT KHÁCH, tiếng hát HÀ LAN PHƯƠNG *

 

* XUÂN ĐẤT KHÁCH, tiếng hát HÀ LAN PHƯƠNG *

 

 

Ai có về bên kia đất nước

Thở dùm tôi hơi ấm quê hương

Tôi con én lạc mùa xuân trước

Vẫn khóc âm thầm nơi viễn phương

 

Vẫn đếm xuân về trên đất khách

Nghe buồn nhỏ giọt xuống vai tôi

Đèn ai thắp sáng bên kia phố

Nhớ quá chao ơi tiếng mẹ cười

 

Bếp lửa than hồng sao chẳng ấm

Tôi thèm một chiếc bánh chưng xanh

Thèm nghe ai nói lời tha thiết

Một lời chúc tụng bước sang năm

 

Ai có về bên kia đất nước

Chở dùm tôi nỗi nhớ qua sông

Hỡi cô em gái mùa xuân trước

C̣n đứng hong khô áo lụa hồng

 

Ḷng tôi cũng bạc theo màu áo

Chiếc pháo giao thừa đă tả tơi

Chén rượu mừng xuân tôi chẳng uống

Chỉ uống đêm nay những ngậm ngùi

 

TRẦN TRUNG ĐẠO

(THI ĐÀN VN chuyển)

0_0_0thienthanbuom_thachim.gif
(H́nh do LL su'u tâ`m)

Bản Thông Điệp Ḥa Hợp Lịch Sử


BẢN THÔNG ĐIỆP T̀NH NGƯỜI

                

"Kính tặng những tấm ḷng vàng đồng hương hải ngoại góp công, của trợ giúp thương phế binh VNCH

đang sống tại quốc nội" (SC)

 

 

Vợ chồng người Việt Nam

Vào tham quan nghĩa trang Arlington

Nơi cải táng những liệt sĩ Mỹ Miền Nam thua trận

Trong thời chiến tranh Nam Bắc

Cách nay hơn  một trăm bốn mươi năm.

 

Mấy trăm bia mộ sơn màu xanh

Xếp quanh tượng đài ṿng cung

Nh́n xa như ṭa nhà Quốc Hội

 

Trên đỉnh

Nổi bật h́nh một thiếu phụ quàng khăn sô

Tượng trưng cho các bà mẹ Mỹ Miền Nam

Có con hy sinh trong  phe lâm chiến chấp nhận thua cuộc.

Đầu hàng.

 

Dưới vách bệ tượng đài

Khắc nổi mấy vần thơ chữ Mỹ. Đại ư

"Ở đây chẳng có vinh quang hay tưởng lệ

Ở đây chẳng có binh đoàn hay cấp bậc

Ở đây chẳng có tham vọng hay mưu cầu

Ở đây chỉ đơn thuần là nhiệm vụ

Những người nằm đây hiểu rơ

Họ phải trải qua gian khổ hy sinh

Liều ḿnh và sau cùng là đă chết .." (*)

 

Xem chưa hết bài thơ

Người đàn bà Việt Nam bật khóc !

Người chồng rút khăn giấy chậm nước mắt  vợ

Nhỏ giọng th́ thầm an ủi

"B́nh tĩnh chứ em .."

 

Người vợ bất hạnh nói một ḿnh như rên rỉ

"Phải chi họ có chút t́nh người

Nghĩa trang Biên Ḥa đâu bị đào bới đập phá

Mồ mả con trai ḿnh đâu đến nỗi rời ră nát tan !"

Người chồng cắn môi, lắc đầu

Dằn một cơn đau vừa nhói lên trước ngực, bảo vợ

"Phải chi họ có t́nh người ư ?

Ảo tưởng làm ǵ để tự chuốc lấy thất vọng hở em !"

 

Bất giác ông đưa tay vịn lấy tượng đài

Mắt nh́n ra rừng mộ ngoài  xa, rồi cất giọng như một diễn giả

Lời ông  chẳng những làm người vợ nín khóc

Mà cả khách viếng nghĩa trang cũng im lặng đứng nh́n.

 

"Em xem ḱa !

Đây mới là bản thông điệp  ḥa hợp lịch sử của nước Mỹ

Họ viết thật kỹ, lâu dài , công phu và bằng mực t́nh người ..

Viết từ  tiếng kèn đón tiếp viên tướng tư lệnh Miền Nam

Phi ngựa đến doanh trại quân thắng trận Miền Bắc kư văn bản đầu hàng.

Bằng thâm t́nh của hai viên tư lệnh Bắc Nam ôm  nhau

Bằng  binh sĩ thua trận không một ngày cải tạo

Bằng hằng ngàn nghĩa trang phía đầu hàng khắp nơi luôn được chỉnh trang ..

Bằng toàn dân Mỹ đều hiểu  rằng "Một người Mỹ bị nhục

Dù Mỹ-miền-Bắc hay Mỹ-miền-Nam, th́ cũng là người  Mỹ bị sỉ nhục .."

 

Ông  cao hứng dịch luôn những tâm ư từ tim óc của ḿnh ra  tiếng Mỹ

Nhiều khách viếng nghĩa trang  vỗ tay tán thưởng  đồng t́nh ..

Người chồng nắm tay vợ, ôm bó hoa hồng đứng lên

Nghiêng ḿnh cám ơn .. rồi  đi chậm răi đến  từng ngôi mộ

Họ đặt lên mỗi vách bia  một  cành hoa ..

Nắng đă lên cao. Gió thu  từ đồi núi thổi về. Bầu trời  ấm , mát.

 

Vợ chồng người Việt Nam đi sát vào nhau

Ông lại cất tiếng ngâm  một đoạn thơ thuộc ḷng  mà ông cho là bất hủ

(Của thi sĩ Thanh Nam dành cho tử sĩ Nghĩa Trang Biên Ḥa)

Tiếng ông ngâm rất khẽ.  Có lẽ chỉ dành riêng cho ḿnh vợ ông

Một người  mẹ Miền Nam Việt Nam mất  con nghe ..

Mà cũng có thể để cho hồn thiêng con trai ông nghe nữa !

 

"Ta như người lính vừa thua trận

Nằm giữa sa trường nát gió mưa

Khép mắt cố quên đời chiến sĩ

Làm thân cây cỏ gục ven bờ

Chợt nghe từ đáy hồn thương tích

Vẳng  tiếng kèn truy điệu mộng xưa" (**)

 

*

 

Bây giờ th́ đến lượt người chồng

Âm thầm nuốt ḍng u uất .. vào ḷng !

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

 

October 14,2005

SÔNG CỬU

 

 

 

( ** Thơ trích trong  chuyện "Bài Học Từ Cuộc

Nội Chiến Hoa Kỳ" của tác giả Giao Chỉ)

 

0_0_0thunglungchetblue_mayhong.jpg

 

NÓI VỚI EM

 

 

Em,

có thể nào ḿnh sẽ chết

trong nhỏ nhen và đố kỵ

v́ hoài nghi trên từng bước ta đi ?

 

Em,

có thể nào ḿnh biến chất

bởi quyến rũ của vật đời phù phiếm

và dị ngôn đàng điếm chung quanh ?

 

*

đời đă chật, sao ḷng ta không rộng

cho an nhiên vào cơi tưởng vô hằng

khi giun dế, ruồi xanh và sâu bọ

đă v́ hương mà phá bỏ loài hoa !

 

mầm mống tội đồ cũng phát sinh từ đó

giọt nước mắt này, nhỏ xuống cho ai

có thể nào lấy con mắt đo chiều dài thế kỷ

khi lương tâm sâu hút dưới tầm nh́n ?

 

khi tiếng nổ, bây giờ là đồ chơi con nít

cuộc nghiệm thây, v́ thế - khó vô cùng !

 

biết em chẳng bằng ḷng, dửng dưng mà bước

mẹ đă cho em sáng rỡ một tấm ḷng

nh́n thấy sự, và nh́n cả vật

sẽ nghiệm ra nguyên ủy mỗi ḍng sông !

 

*

Em,

từ buổi sáng, trên nghĩa trang có thật

anh nh́n ra mất mát của chiều nay

hoa trên đất, đa số là không thật

cũng rung lên, dưới ngọn gió đang lay !

 

Em,

điều có thể nói cùng em như thế

mà cũng cần đến hàng vạn sát - na

th́ chớp mắt, cứ kể dài lắm đó

nh́n kia ḱa ! có một ánh sao sa !!!

 

 

CAO NGUYÊN
(Minh Hồ Đào chuyển)

0_0_0happiness_is_a_voyage_lavang_thunho.jpg

NIỀM RIÊNG


NIỀM RIÊNG
(Nguyễn Văn Thanh phổ nhạc)

 

Hồn tôi đó rung rinh theo cơn băo

Băo vào đời, băo loạn, băo tha hương

Luôn khắc khoải đêm thâu cùng lệ nén

Hỏi ḷng ḿnh chia mấy đoạn sầu vương

 

Muốn trút bỏ nhưng sợ t́nh vỡ vụn

T́nh quê hương, t́nh mẹ nỗi yêu thương

Đành phải gánh dù lưng c̣ng vai mỏi

Để mai sau không thẹn nhục cuối đường

 

Quê hương hỡi ! biển sầu ngăn cách trở

Sao ḷng người sâu thẳm lắm nghiệt oan

Đẩy tôi đi mỗi ngày thêm xa măi

Cho mẹ buồn đêm trắng tủi khóc than !

 

Đời đă thế tóc bạc chân đă mỏi

Trên đường về sẽ ngă giữa đêm tàn

Thôi đành thế không muốn nh́n tuyết phủ

Chẳng người thân để nghe tiếng hỏi han.

 

CHINH NGUYÊN

[San Jose Oct. 23, 2005]

 

(Thi Đàn Việt Nam chuyển từ danchuca.org)

 

website counter