Băo Katrina gây ra những thiệt
hại về vật chất chưa biết sẽ lên
mấy chục tỷ Mỹ kim. Nhưng khi nh́n thấy
những cảnh cướp bóc xảy ra sau trận
cuồng phong, khi chứng kiến cảnh những xác
chết nằm chờ chôn cất bên ngoài sân vận
động chứa 20, 30 ngàn người tị nạn, và
những người tị nạn c̣n sống tranh giành nhau
miếng ăn, nước uống, chúng ta thấy
những tai hại về vật chất không đáng lo
bằng sự suy sụp về tinh thần. Loài
người có thể sống với nhau theo cách tử
tế hơn. Nên tạo nên một xă hội trong đó
mọi người đều có thể sống tử
tế, ngay cả lúc gặp thiên tai.
Thiên tai có thể tạo cơ
hội cho loài người biết giúp đỡ nhau,
thương yêu, đùm bọc nhau hơn. Ở những
xứ hay bị băo tuyết, người lái xe
thường dừng lại hỏi thăm và giúp những
người bị hư xe dọc đường ngay
cả trong mùa ấm áp, v́ người ta đă tập
được thói quen tương trợ. Những thói quen
tốt đó, có thể gọi là tinh thần công dân, là
một thứ hợp đồng xă hội. Mọi
người ngầm kư kết với nhau là phải
tương trợ, v́ không ai biết đến lúc nào ḿnh
sẽ là nạn nhân cần giúp đỡ. Những
người sống ở nơi đô thị ít khi
biểu lộ tinh thần tương trợ như
những người ở thôn quê hay ở miền rừng
núi. V́ ở thành phố người ta có một hệ
thống tương trợ gồm những cảnh sát, xe
cứu thương, cứu hỏa rất gần; c̣n
ở miền đồng quê không có.
Nhưng thiên nhiên và khung cảnh
sống không phải là những nguồn gốc duy nhất
tạo nên óc tương trợ trong xă hội. Văn hóa
cũng đóng một vai tṛ quan trọng. Nhiều nền
văn hóa coi trọng tinh thần phục vụ tập
thể, nơi khác th́ óc độc lập và tự lập
cá nhân được đề cao. Có nền văn hóa
đề cao Nghĩa, có chỗ hay nói đến Lợi,
nhấn mạnh chuyện phân chia quyền lợi công
bằng. Cả hai khuynh hướng đó đều có giá
trị, nhưng khi đứng trước một thiên tai,
khi mọi người đều là nạn nhân, th́ không c̣n
ai phải bàn về cách phân chia quyền lợi nữa. Lúc
đó mọi người phải làm việc Nghĩa.
Việc Nghĩa, tức là làm những bổn phận luân
lư, không do một bản hợp đồng hay những
điều luật nào bắt buộc. Một điều
người ta ca ngợi dân chúng ở thành phố Kobe
Nhật Bản là sau một trận động đất
tàn phá kinh hoàng, mọi người vẫn sống trong
trật tự và t́m cách giúp đỡ lẫn nhau một
cách hữu hiệu. Trong khi đó chính phủ Nhật
Bản bị chê cười v́ tổ chức việc
cứu trợ rất vụng về, luộm thuộm.
Những h́nh ảnh cướp
của, hôi đồ ở New Orleans, Louisiana, làm chúng ta
nhớ lại những vụ hỗn loạn xảy ra
ở Los Angeles hơn 10 năm trước, khi người
dân nổi giận đốt phá, cướp bóc, chỉ v́
ṭa án tha bổng cho mấy cảnh sát viên đă đánh
đập tàn nhẫn một người da đen. Hay
cảnh cướp bóc ở thành phố New York sau khi
bị cúp điện. Hầu như trong xă hội đă
chứa chất sẵn những mầm mống bạo
loạn, chỉ chờ có cơ hội là bùng lên. Cơ
hội tới khi mạng lưới bảo vệ
trật tự chung bị hư hại. Sự hư
hại có thể bắt đầu rất nhỏ nhưng
sẽ được xé ra to, guồng máy bảo vệ
trật tự bị phá, giống như một vết
nứt tạo thành nạn vỡ đê. Một xă hội
sống với nhau tương đối trong trật
tự và b́nh an, v́ bị ràng buộc trong một mạng
lưới luật pháp và những phong tục, tập quán
do văn hóa tạo ra. Khi điện tắt làm cả thành
phố tối om và cảnh sát phải đi canh các ngả
đường, hay khi băo lụt làm cảnh sát bận
rộn cứu người, chỉ cần một nhóm
kẻ gian nhỏ bắt đầu đi cướp phá,
đám cướp ngày càng lớn, lôi kéo đến
những người b́nh thường vẫn sống
lương thiện, thế là tạo thành một t́nh
trạng vô chính phủ. Không c̣n trật tự xă hội,
guồng máy giữ trật tự trở thành bất
lực, không c̣n ai lo giữ trật tự nữa. Đám
đông đi cướp bóc tự phát sinh, cũng giống
như thú tính bên trong một con người bùng lên khi không
c̣n hệ thống luật pháp nào trừng trị
được nữa.
Tại sao trận động
đất ở Kobe không sinh ra một vụ cướp
bóc, đốt phá tương tự ? Có lẽ v́ sau khi
guồng máy cảnh sát giữ trật tự mất
hiệu lực, th́ vẫn c̣n một hệ thống hỗ
trợ, là luân lư. Đây không phải là những bài học luân
lư người ta dạy trong trường học, trong chùa
hay nhà thờ. Mọi người sống chung với nhau
đă chia sẻ những giá trị luân lư chung, khi không c̣n ai
lo bảo vệ luật pháp nữa th́ mỗi người
vẫn bảo vệ hệ thống giá trị luân lư
đó. Luân lư của các xă hội loài người, trên
căn bản thường bảo chúng ta phải cộng
tác với nhau, giúp đỡ lẫn nhau. Nhu cầu cộng
tác để sống chung đó mới xác định
những quy tắc, những tiêu chuẩn để thể
hiện ra, như phải hiếu thảo, trung thành,
nghĩa hiệp, bác ái, thương yêu, vân vân. Một xă
hội không đề cao đạo nghĩa, không bảo
vệ các quy tắc đạo nghĩa, th́ không có mạng
lưới an toàn để bảo vệ trật tự,
mỗi khi mạng lưới luật pháp bị hư
hại - chẳng hạn v́ thiên tai gây hư hại. Thiên tai
là một thử thách cho sự chuẩn bị sẵn sàng
cứu trợ của chính quyền địa phương
và trung ương ở nước Mỹ. Thiên tai cũng
là một thử thách cho cả guồng máy đạo lư xă
hội Mỹ nữa.
Cảnh hỗn loạn ở trong
và ngoài sân vận động có mái che Louisiana Superdome
thật đau ḷng. Vài chục ngàn người đổ
vào sống trong đó nhưng không ai có thể chuẩn
bị cho họ sống như thế nào; bây giờ
phải chuyên chở về sân vận động Astrodome
ở Houston, Texas. Khi đoàn xe di tản đến chậm
v́ bị kẹt xe mấy giờ, nhiều người
muốn nổi loạn v́ nghĩ họ bị bỏ
rơi ! Có những trẻ em thiếu thức ăn,
thiếu nước uống; có những người
tị nạn đốt rác trong nhà v́ giận cá chém
thớt hay v́ nổi khùng sau khi chờ đợi và
thất vọng; có người bắn nhau và bắn cả
cảnh sát; những chiếc trực thăng tải
thương trên mái sân vận động cũng bị
bắn phải ngưng hoạt động; có xác người
chết ngồi giữa đám người sống;
một phóng viên làm mọi người nổi giận khi
tính chụp h́nh một xác chết. Bao nhiêu cảnh đau
ḷng. Một người đă than: Người ta
đối xử với súc vật khá hơn. Khi con chó
của tôi chết, tôi đem nó đi chôn. Ở đây,
người ta nằm chết như vậy đó !
Rơ ràng là chính quyền nước
Mỹ, từ cấp liên bang đến tiểu bang, thành
phố, không sẵn sàng đối phó với trận thiên
tai lớn như băo Katrina. Khi đă có những kế
hoạch pḥng ngừa, th́ việc thi hành cũng thất
bại v́ thiếu phối hợp. Ngay cả hệ thống
thông tin liên lạc cũng không cập nhật, gây ra
những trở ngại. Bây giờ, các cấp chính
quyền bắt đầu đổ lỗi cho nhau. Không
biết cơ quan nào chịu trách nhiệm về những
hư hỏng trong hệ thống các đê và tường
ngăn nước, dài 125 dặm, trong thành phố New Orleans.
Dân biểu tiểu bang Louisiana, Bobby Jindal, thuộc
đảng Cộng Ḥa, lên tiếng trên ti vi trách chính
phủ George W. Bush v́ trước đây đă không chú ư
đến các chương tŕnh bảo vệ vùng bờ
biển Vịnh Mexico. Ba năm trước, một
cuộc nghiên cứu của Công Binh Mỹ đă báo cáo là
hệ thống đê và tường ngăn nước
ở vùng này c̣n thô sơ, cổ lỗ, cần
được tu bổ. Quốc Hội Mỹ đă
đưa ra nhiều dự án, trong đó có dự án 188
triệu để thiết lập hệ thống bơm
nước thoát ra, tránh cảnh ngập lụt cho vùng
hạ lưu sông Mississippi. Tổng Thống George W. Bush
đă cho dân biểu Michael Parker nghỉ việc, không
được đứng đầu đạo công binh
Army Corps nữa, v́ ông ủng hộ các dự án của Hạ
Viện. Army Corps đă đệ tŕnh những dự án
tốn 18 tỷ Mỹ kim trong đó có dự án cải
tổ hệ thống đê pḥng lụt cho New Orleans. Vào
Tháng Sáu vừa qua, đội Army Corps ở New Orleans
biết tin ngân sách năm 2006 của họ bị Hạ
Viện cắt 20 phần trăm, và sau khi Thượng
Viện chống lại, sẽ được tăng lên
chút đỉnh trong phiên họp Tháng Chín tới.
Nhiều người trách chính
phủ Bush đă cắt bớt ngân sách trong nước v́
phải chi phí cho cuộc chiến ở Iraq. Người ta
c̣n nói v́ chính phủ đă đưa một phần ba
số Vệ Binh Quốc Gia sang Iraq nên không đủ nhân
lực đối phó với những thiên tai lớn như
băo Katrina. Bộ Quốc Pḥng Mỹ tăng gấp đôi
số vệ binh gửi tới vùng băo lụt, và lại
tăng gấp đôi nữa, lên trên 20,000 người.
Họ cho biết trong nước c̣n hơn 300 ngàn vệ
binh khả dụng; nhưng một nửa số đó
thuộc quyền điều động của các
thống đốc tiểu bang.
Nước Mỹ cũng bị
người ngoại quốc chỉ trích. Như ông Jurgen
Trittin, bộ trưởng Môi Trường sống trong
chính phủ Đức. Ông cho đây là một bài học cho
chính phủ Bush về thái độ lơ là đối
với nạn khí quyển nóng dần lên, mà một nguyên
nhân là do người Mỹ đốt nhiều nhiên
liệu quá. Một hiện tượng đáng ngạc
nhiên là thái độ lạnh lùng của dân chúng Anh Quốc.
Sau vụ bom nổ ở London ngày 7 Tháng Bảy vừa qua,
chính phủ và dân chúng Mỹ đều bày tỏ sự
cảm thông và chia buồn với nước Anh. Nhưng
sau cơn băo Katrina làm chết hàng ngàn người, không
thấy nhiều người dân London tới đặt
ṿng hoa chia buồn trước ṭa đại sứ Mỹ.
Có tờ báo Anh c̣n chế giễu rằng chắc Tổng
Thống Bush sẽ đổ lỗi bọn khủng
bố thời tiết gây ra cơn băo này! Nhưng phải
công b́nh với chính quyền Mỹ. Không thể quả
quyết là trận băo Katrina do bầu khí quyển nóng
hơn trước mà sinh ra. Năm 1900 trận băo ở
Galveston, Texas, đă làm chết 8,000 người. Lúc đó
chưa ai báo động bầu khí quyển đang nóng
cả !
Nhưng những thiệt hại
về vật chất và nhân mạng có thể sẽ quên
dần, người ta sẽ học kinh nghiệm
đề pḥng các thiên tai sắp tới. Năm 1953, một
trận lụt khủng khiếp đă làm chết 1,800
người Hà Lan. Sau đó, nước Hà Lan đă mất
mười năm sửa sang lại hệ thống đê
điều cố hữu của họ. Người
Mỹ cũng sẽ rút lấy bài học đó từ Âu
Châu.
C̣n những thiệt hại về tinh
thần th́ không biết nước Mỹ có sẵn sàng
để chuẩn bị đối phó với tương
lai hay chưa. Dân chúng Mỹ là những người sùng
đạo nhất trong số các nước tiến
bộ về kinh tế; gần 70 phần trăm
người Mỹ có tín ngưỡng vững vàng, so
với dưới 30 phần trăm ở Âu Châu. Ngay sau khi
cơn băo Katrina tấn công, bà Kathleen Blanco, thống
đốc Lousiana, đă lên ti vi hướng dẫn mọi
người cùng tham dự 30 phút cầu nguyện. Bây
giờ là lúc những nhà lănh đạo tinh thần ở
Mỹ hoạt động mạnh hơn nữa,
để cùng tạo một nền đạo lư có tính cách
xă hội, có tính chất cộng đồng nhiều
hơn. Óc vị lợi và đề cao quyền lợi cá
nhân cần được giảm bớt. Cần
đạo công bằng, nhưng cũng cần tấm ḷng
trọng nghĩa. Trẻ em cần được
dạy những bài công dân giáo dục ngay từ nhỏ. Đó
không phải chỉ là những bổn phận đối
với Thượng Đế mà thôi, mà chính là những bổn
phận của con người đối với con
người. Ngay cả những người không có tôn giáo
cũng phải học và tập thực hành những
bổn phận thế tục đó.
Đây là một điểm mà các
nền văn hóa Á Đông có thể đóng góp cho loài
người nói chung, nước Mỹ nói riêng. Nền
văn hóa tôn trọng tập thể và có tính cách thế
tục đó đă có từ mấy ngàn năm. Ngày nay, các di
dân Á Châu ở Mỹ phải thể hiện các bài học cổ
truyền đó, sống với truyền thống đó,
giữa ḷng xă hội nước Mỹ.
NGÔ NHÂN DỤNG
(XO sưu tầm từ NGƯỜI
VIỆT Online)
Kính chuyển đến qúy thân hữu bài viết
về CD Nhạc của PHAN NI TẤN sẽ ra mắt
tại Pḥng Hội thảo Nhứt báo Người Việt
(Orange Coun
Kính
chuyển đến quư thân hữu bài viết về CD
Nhạc của PHAN NI TẤN sẽ ra mắt tại Pḥng
Hội thảo Nhựt báo Người Việt (Orange County,
Cali)vào ngày 15-10-2005.
NHỮNG
ĐỘT PHÁ TRONG T̀NH KHÚC PHAN NI TẤN
Người đời, ai cũng thích mới
lạ từ tinh thần cho tới vật chất. V́
vậy, mà người ta cố gắng khám phá, t́m ṭi,
từ tâm linh hướng thượng cho đến
những khai phá vật thể.
Những món ăn dùng
để nuôi dưỡng thể xác, tinh thần cho con
người cũng không ngoại lệ. Và rồi,
người ta đă t́m được những ǵ? Có
phải chăng bắt đầu từ cái dễ dàng
nhất là những vui hưởng vật chất,
những phương tiệncủa các phát minh khoa học, kỹ thuật tân
tiến ngày nay.
Về phần tinh
thần, người ta sáng tạo ra được
những ǵ tao nhă hơn, ngoài các tṛ giải trí qua âm
nhạc, thơ, văn, phim ảnh v.v...
Óc sáng tạo của
con người có giới hạn, thời gian càng dài th́
đề tài càng cạn kiệt, phim ảnh xem nhiều
rồi cũng có lúc phải chán. Thưởng thức những
bản nhạc trầm bổng du dương giống nhau
lâu ngày, rồi h́nh như cái ǵ cũng vậy, nó đă
trở thành quen thuộc, mất đi thú vị
thưởng, nh́n. Hay nói cách khác là nhàm chán. V́ vậy, mà các
văn, thi, nhạc sĩ , những nhà làm phim ảnh cố
gắng nặn óc suy tư, tranh t́m những ư tưởng
mới lạ, để cống hiến cho đời qua
kiếp tầm phải trả nợ dâu.
Lịch sử thi ca
Trung Hoa, ngày xưa, có Lư Bạch, thích uống rượu
cho say để t́m cảm hứng làm thơ. Và cũng v́
cái thú thích say để gợi hứng, ông đă để
lại cho đời nhiều tuyệt phẩm thi ca giá
trị. Và lịch sử lại tiếp diễn.
Khuynh hướng
đi t́m cái mới mẻ để xoa dịu tinh thần
cho ấm áp, đơn giản nhứt là những bài t́nh ca
đôi lứa, những gợi nhớ quê hương,
những kỷ niệm vui buồn hay những hạnh phúc
lang thang, hoặc những lăng mạn ray rứt, theo suy
tư, và cảm quan của từng tâm hồn qua các thể
loại.
Trong thi ca ViệtNam, cụ Nguyễn Khuyến,
một nhà nho ưu thời mẫn thế, thương
nước non trong cảnh điêu linh thống khổ,
cụ từ quan về làm thầy giáo làng, ngoài nghề
dạy học, cụ cũng viết văn, đặt
thơ.
Ở đây, chúng tôi
không muốn nói tới cái sĩ khí nhà nho của cụ
Nguyễn, mà người viết muốn nhắc
đến ngôn từ mà cụ dùng trong văn chương,
thi phú, mà hầu hết các nhà phê b́nh văn học
đều đồng ư là cụ sử dụng ngôn từ
Việt nam: tiếng Việt ! Nghĩa Việt ! Hay nói cách
khác là b́nh dân, dễ hiểu, không vay mượn
điển tích cầu kỳ, nên dễ đi sâu vào ḷng
người một cách khó quên.
Ngày nay, đa số
văn, thi, nhạc sĩ, có ư đổi mới theo
tiến tŕnh xă hội cho nên khi viết, họ
thường dùng những ư tưởng cầu kỳ
Đông, Tây c̣n xa lạ hơn những "Bích Câu Kỳ
Ngộ", những điển tích "Lưu Nguyễn
lạc thiên thai" những kỳ tích "Ngưu Lang
Chức Nữ", "Chú Cuội và Chị Hằng"
để làm đề tài, mà thời gian và không gian không
đủ để giải thích nội dung, cho nên dân gian
nghe qua rồi quên tuốt, hiếm người c̣n nhớ.
V́ vậy, mà một đoạn văn hay, một bài thơ
xuất sắc, một khúc nhạc có âm hưởng
trầm bổng du dương tuyệt vời, lại không
ghé được vào tâm hồn của đại đa
số người thưởng thức, có phải v́
những câu văn cầu kỳ và ư tưởng xa rời
với thực tế chăng !?
T́nh người, t́nh sư môn, t́nh đồng
đội, t́nh bạn bè, t́nh yêu đôi lứa, là
đề tài chưa hề đứt trong văn
chương Việt Nam. Nhứt là đối với t́nh
yêu quê hương xứ sở, những thôn làng xưa
cũ, những khóm trúc, cḥm tre ven đường, những
ngơ trước vườn sau, những ao sâu ruộng
cả những cái mà người đời ít khi quên. Khi xa
quê, lúc bạn bè, cḥm xóm gặp lại nhau, hầu hết
ai cũng bâng khuâng nhắc nhở lại những thân
thương ngày cũ ..
Cho nên, khi
thưởng thức âm nhạc, người ta chỉ
muốn nghe những danh từ gợi cảm, dễ
hiểu hàng ngày và không ǵ thích thú cho bằng, cùng nhau ngồi
nghe, để chia xẻ những ḍng nhạc mà lời ca
mộc mạc dẫn dắt chúng ta trở lại quê
hương qua nhiều năm xa cách, qua "Tay Vịn
Cần Thơ", tâm hồn trôi nổi về
miền Tây thân thương của những ngày xưa thân
ái, hay qua điệu Ngũ cung thiệt thà, chất phác, tha
thiết với "Trà Cú Quê Em".
.. Đang lúc mênh mang
thả hồn vào núi rừng trùng điệp vùng cao nguyên
của Pleiku nắng ấm t́nh nồng, bỗng dưng ḍng
nhạc Ngũ cung của Phan Ni Tấn đổi hướng
về với những "bến phà trôi nổi"
trữ t́nh của miền sông nước Cửu Long êm
ả. Rồi sau đó, đưa hồn người
thưởng thức ngược về miền trên
với Kon Tum mưa nguồn thác lũ, cây cao bóng mát mến
thương, của Ban Mê Thuột đất đỏ
rừng xanh đầy bùi ngùi, xúc cảm, trộn lẫn
với tiếng trống bập bùng của những "Đứa
Con Của Mẹ Núi", người nghe có thể
mường tượng ra được cảnh
đồng bào Ê Đê đang nhảy múa, chia vui với nhau
những ngụm rượu Cần đặc sản trong
những ngày lễ hội, mà theo truyền thuyết,
cũng là một, trong giống dân Bách Việt ngàn
đời !
Lời nhạc chân thành, anh thong dong dùng lời nói
của dân gian rất thực tế và chan chứa t́nh
người: "Nhà Tía em bên sông Vàm Cỏ Đông ..
Đời sống dân quê em chân bùn tay lấm (Trà Cú Quê
Em) và rồi... "Nhớ anh chực phóng xuống đ̣
.. Ngặt trời tối .. em co gị trở lên"
(Tay Vịn Cần Thơ). Nghe qua, ai cũng mỉm
cười, với nụ cười thông cảm ! Lời
ca đă lạ, thêm vào ḍng nhạc ḥa âm sáng tạo của
Nhạc sĩ Đỗ Thất Kinh và bạn hữu,
đem cả cái Láy của điệu Lư Con Sáo (cổ
nhạc) quấn quưt vào ḍng tân nhạc đầy t́nh
người của Phan Ni Tấn làm cho người nghe xao
xuyến, bồi hồi, thấm sâu vào ḷng người
một cách khó tả ! (Lư Con Sáo Bạc Liêu)
Nghe nhạc Phan Ni
Tấn, người viết có cảm nghĩ, trong bối
cảnh nào đó, anh đă gom góp những kinh nghiệm
từ trường học, trường đời và cuối
cùng là chiến trường ngày xưa vào tiềm thức,
và bây giờ anh cho nó sống dậy qua ḍng nhạc, lời
ca để gợi nhớ những thân thương
của bản thân trong cuộc đời dong ruổi, và
hôm nay anh chia xẻ lại với chúng ta !
Từ trước tới nay, người
viết cũng đă nghe nhiều bản nhạc với âm
cách Ngũ cung của những nhạc sĩ tài danh khác. Nhưng
ở nhạc Ngũ cung của Phan Ni Tấn, có chất
chứa âm hưởng của những vần thơ
gợi cảm thân thương, tŕu mến qua sự
chấm phá tài t́nh trong phần ḥa âm, cho những sợi âm
cổ nhạc len lỏi vào hồn người qua ḍng tân
nhạc Phan Ni Tấn, tạo thành một loại cấu âm
đặc thù hiếm thấy, đánh động mạnh
vào tâm t́nh người thưởng thức rất khó quên !
Một điều không thể thiếu trong một CD
nhạc, đó là giọng ca. Trong sự chọn lựa ca
sĩ, Phan ni Tấn có cái nh́n của một nhạc sĩ
chu đáo, v́ anh chọn những tiếng hát thật thích
hợp cho từng bài ca, và không thể nào hay hơn
được ! Giọng ca thong thả, khoan thai hay dồn
dập của từng ca sĩ, qua từng bài nhạc,
lắng nghe, tâm hồn chúng ta lâng lâng bay theo từng ḍng
nhạc đang diễn tả.
Đặc biệt
hơn hết, người thực hiện CD T́nh khúc
nầy là Châu Ngự Cầm,người nhận đề tặng của bản
nhạc chủ đề"Sinh
Nhật của Cây Đàn". Thực ra,Ngự Cầm với chủ
đích làm ra chừng trăm CD để tặng bạn
hữu nhân dịp sinh nhật của ḿnh, chớ thật
ra không phải sản xuất theo tánh cách thương
mại.
Nhận được CD gởi tặng,
động tánh hiếu kỳ, người viết,
mởCD ra nghe. Sau khi nghe xong
CD, nghĩ rằng nếu như CD nầy không phát hành ra
ngoài, th́ sẽ có nhiều người yêu thích nhạc
mất đi một CD có giá trịnghệ thuật như đă tŕnh bày. Sau đó,
đa số thân hữu, trong đó có người viết muốn
Ngự Cầm vàPhan Ni
Tấn "phải" sản xuất nhiều hơn,
để được tới tay nhiều người
hâm mộ khác, v́ CD có đặc điểm độc
đáo về nhiều phương diện.
Dù có viết để
diễn tả cách nào đi nữa, cũng không bằng
chính người nghe nhận xét, sau khi thưởng
thức !
Để cùng chia xẻ
những cảm nghĩ của ḿnh, người viết
được biết, qua sự hối thúc của bè
bạn, anh đă phát hành Tuyển Tập T́nh khúc Phan Ni
Tấn, và theo yêu cầu của nhiều thân hữu, anh
sẽ cho ra mắt CD T́nh Ca Phan Ni Tấn nói trên, vào tháng Chín
(?) 2005 sắp tới. Không ǵ thích thú cho bằng, khi nghe
nhạc, mà có cả lời ca, nốt nhạc kèm theo.
Sau hết,
người viết xin trân trọng giới thiệu cùng
những người hâm mộ cái mới, lạ của
những bản t́nh ca đầy ắp t́nh người,
được lồng vào khung cảnh quê hương yêu
mến, qua phần ḥa âm sáng tạo, mà trong ḷng mọi
người xa xứ từ Cao nguyên đất đỏ,
cho đến vùng sông nước Cửu long, cần
phải có, để nhắc nhở cho nhau về những
đầm ấm, thân thương ngày cũ !