SU'U TÂ`M (tt)

Home | VA(N | VA(N (tt) | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N 9 | VA(N 10 | VA(N 11 | VA(N 12 | VA(N 13 | VA(N 14 | VA(N 15 | THO* | THO* (tt) | THO* 1 | VA(N VUI | VA(N VUI (tt) | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | VA(N VUI 4 | VA(N VUI 5 | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T (tt) | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | BÀI VIÊ'T 5 | BÀI VIÊ'T 6 | BÀI VIÊ'T 7 | BÀI VIÊ'T 8 | BÀI VIÊ'T 9 | BÀI VIÊ'T 10 | BÀI VIÊ'T 11 | BA`I VIÊ'T 12 | BÀI VIÊ'T 13

THO*

0_0_0hoa2_1hoamongmanh_leloi_lightpurple_thunho.jpg
"QUÓ'I NHO'N" ta(.ng

NGƯỜI EM KIÊN LƯƠNG

 

NGƯỜI EM KIÊN LƯƠNG

 

 

Em thị thành chăn vịt

Tôi tù binh đào trùn

Gặp em ḷng muốn hỏi

Sao miệng đành lặng câm

 

 

Hồ xanh bèo không thấy

Vịt đói chẳng buồn bơi

Nắng hồ sôi bốc khói

Mây trời chẳng muốn trôi

 

Đây phần trùn tôi đào

Hổ, cơm, trâu và đất

Đây căn phần người tù

Tôi xin làm tặng vật

 

Lũ vịt trên hồ xanh

Chen nhau giành mâm cỗ

Em nh́n tôi, ô hay

Cúi đầu đôi má đỏ

 

Tôi không nghe em nói

Tôi chỉ nghe trái tim

Để đêm nằm biệt giam

Tôi đau v́ hạnh phúc

 

 

TRẦN HOÀI THƯ

 

[Trích trong tuyển tập thơ "Ô CỬA" của Trần Hoài Thư ..

THƯ ẤN QUÁN 2004]

 

Bài đăng lại từ ĐẶC SAN KIÊN GIANG 2005-Houston (Texas)

TÂM SỰ CÙNG EM TRAI

 

TÂM SỰ CÙNG EM TRAI

 

 

h́nh như có tổ chim trên mái rạ          
anh nghe vui tiếng mẹ rỉa lông con               
chao ôi nhớ chiếc lồng tre thơ dại                
ôm say mê lên đôi mắt xưa tṛn          
                                                         
giờ th́ chúng tập nhau bay, có lẽ                 
cho anh xin viên sỏi nhỏ tay em          
anh c̣n lại chút lương tâm này đó                
nỡ ḷng nào đem bắn chúng sao em             

anh vẫn nhớ trên hoàng hôn bờ cỏ               
đôi chim nào đạp mái, ngượng bàn tay
khi giương ná bàng hoàng nghe tuổi lớn        
bỏ t́nh trôi theo đường cánh chim bay         

cũng từ đó nguyện yêu đời măi măi

sao bây giờ bọt lệ trắng niềm vui
làn chăn mỏng hoang vu ṿng ngực nhỏ
nghe ǵ em trong thăm thẳm môi cười

chắc vang vọng một vài viên đạn nổ
ngang lưng trời, ngang khúc ruột quê hương 
người người chết cho tự do vẫn sống
xác thay phân bón cho cỏ xanh đường

 

anh ngại nói, đă từ lâu anh muốn ..
tội cha già bán mệt nhọc nuôi con
may mẹ đă nằm yên trong ḷng đất
anh em ḿnh mỗi đứa mỗi cô đơn

 

      em đừng trách anh bỏ nhà bỏ cửa          
sống lang thang xao lăng cả học hành 
   em cũng khóc từng đêm nằm suy nghĩ ?    
nín đi nào, đừng xé nát ḷng anh.


LUÂN HOÁN

 

(NHUAN LE chuyển)


BÀI THƠ


BÀI THƠ

TA TẶNG CHO TA

(Kính tặng tất cả những người .. cầm bút)

 

Người cầm bút khác người cầm cuốc,

Văn nhân ta phải thuộc nằm ḷng.

Nào đâu phải chợ An Đông,

Mà ta t́m vết, bới lông nhau hoài !

 

Việc phải trái ai ai cũng biết,

Lọ phải gào, ch́ chiết thị oai ?

Khôn ngoan đối đáp người ngoài,

Văn đàn sao lại trổ tài chửi nhau ?!

 

Đă cầm bút vàng thau phải tỏ,

Liệu tùy cơ to, nhỏ cùng nhau.

Quê hương đói khổ, cơ cầu,

Sao không dùng bút giúp nhau trọn t́nh ?!

 

Đến bọn quỷ, yêu tinh chồng chéo,

C̣n binh nhau dù méo cũng tṛn.

Há ta nặng gánh nước non,

Sao không khéo quén như con cháu nhà ?!

 

Nếu hàng ngũ quốc gia suy yếu,

Sức lực đâu, đồng điệu diệt thù ?

Xa quê trải mấy mươi thu,

Bao giờ về lại Pleiku, Thái B́nh ?!?!

 

LƯ HƯỜNG

(/O-O/ chuyển)

 


NIỀM ĐAU THẾ SỰ

 

Phải rằng nắng bổng mưa trầm

Ḷng như cây cỏ nẩy mầm, đơm hoa ?

 

Có những nhánh hoa ngà, nụ ngọc

Để cho đời cảm phục, thương yêu ..

Than ôi, cạnh những mỹ miều

Có cành hoa đổ theo chiều gió nghiêng !

 

Ngẫm thế sự mà phiền thế sự,

Thương cho đời, cho chữ hiếu, trung !

Trung đâu ? Hỡi những tấm ḷng !

Hiếu đâu ? Hỡi những con Rồng cháu Tiên !!!

 

Nh́n đất nước, đau niềm hưng phế

Nghĩ non sông, thương lẽ điêu tàn

Việt Nam ơi ! Hỡi Việt Nam !!!

Bao giờ được thấy giang san tươi mầu ???

 

Ai khanh tướng, công hầu, ngoảnh mặt

Và ai người qú nhặt phù hoa

Gương Trần B́nh Trọng, chưa xa

Sao không lau lại để nḥa nhạt gương !?

 

Việt Nam đă quá đau thương

Xin đừng đi lại con đường đă đi !

 

NGÔ MINH HẰNG

(T.P. sưu tầm)

KATRINA ta.i NEW ORLEANS
0_0_0lut_phocho_thunho.jpg
(H́nh TRI.NH SO'N LU'O'.NG su'u tâ`m)

NGƯỜI THƯƠNG NƯỚC,

 

NGƯỜI THƯƠNG NƯỚC,

LẠI HAI LẦN THOÁT NƯỚC !

 

Cảm tác, để chia xẻ với Đồng bào bị trận băo Katrina tại 3 tiểu bang Louisiana, Alabama, Mississippi, nhất là thành phố New Orleans, quốc gia Hoa Kỳ.

(Quảng Vi, ngày 04-9-2005)






 

Ba mươi năm trước, khi nước biến, tôi làm người bỏ nước

Ba mươi năm sau, khi nước trào, tôi bỏ nước ra đi

Nước mắt nào, làm nghẹn hai bờ mi !

Niềm đau nào, làm tràn hai khóe mắt !

 

Một cuộc đời, chạy hai lần tan nát

Một tấm thân, chống đỡ hai bàn tay

Một quăng đời, mất tất cả từ đây

Nước hỡi nước, thêm mấy lần nghiêng ngửa ???

 

Ba mươi năm trước, ôi niềm đau muôn thuở !

Kẻ ly hương, người ở lại, ngục tù

Ba mươi năm sau, cuộc sống phủ âm u

Khi nh́n lại, biết bao người đă mất ???

 

Nhớ ngày nào vượt tuyến, thập tử nhất sinh, tan tim nát mật

Mượn đất khách dung thân, lưu đày tự nguyện, đánh đổi tự do

Quăng đời qua, bao khắc khoải dày ṿ

Nay đón nhận, thêm một lần tan nát

 

Hỡi những ai trên ba tiểu bang san sát

Chia đắng cay, chia trắng cả cuộc đời

Chia bồ ḥn, chia cả những đầy vơi

May một chút, c̣n đồng bào hải ngoại

 

Tôi muốn nói, những điều không muốn nói

Sống quê người, ngửa úp đôi bàn tay

Ba mươi năm, phủi sạch trong phút giây

Đời tỵ nạn, thêm một lần tỵ nạn !!!

 

Được sống hai lần, trên đường di tản

Được nhận hai lần, từ thiện ban cho

Hỏi làm sao không ray rứt, dày ṿ

Người thương nước, lại hai lần thoát nước !!!

 

QUẢNG VI

(Tin QUEENSLAND Úc Châu chuyển)

 

website counter