ĐI CHỢ NHỚ QUÊ
(Tác Giả :
Nguyễn Bích Thủy)
Hồi
tôi mới sang Mỹ sống ở tiểu bang Pennsylvania ở
miền bắc, cách nhà tôi khoảng 20 phút lái xe có một chợ
nhỏ của người Việt làm chủ. Hàng hóa
nơi đó không nhiều, không rẻ như những ngôi chợ
ở miền nam Texas nơi tôi đang sống, nhưng tôi
đă mang ơn cái chợ đầu tiên đó biết bao
nhiêu v́ nhờ có nó mà tôi đă t́m lại được quê
hương ḿnh giữa xứ người xa lạ!
Chợ
VN ở Mỹ cũng giống như các siêu thị tại
Việt Nam vậy, nhưng chỉ bán thực phẩm là chủ
yếu. Hàng hóa đa số nhập từ Việt Nam, Thái
Lan, Trung Quốc .. nên người bản xứ thường
gọi là chợ châu Á. Ngoài các mặt hàng bán quanh năm c̣n
có những món mang tính chiến lược theo từng mùa.
Chẳng hạn vào mùa hè có mít, chôm chôm, nhăn, măng cụt,
vải thiều .. làm bạn mường tượng ngay
đến các xe ba gác bán dạo đẩy xung quanh xóm hôm
nào.
Có hôm
vừa đặt chân vô chợ thấy mọi người
quây quần bên các hộp bánh trung thu, các em nhỏ bận bịu
với đám đèn lồng điện tử Trung Quốc,
chắc chắn bạn sẽ tự nhủ: "Trời!
Sắp đến rằm tháng tám rồi!". Hay một buổi
sáng với nắng đẹp, khi xe bạn vừa trờ
tới chợ đă thấy những chậu mai, đào,
cúc, tắc .. bày đẹp mắt ở xa xa, chắc bạn
sẽ không khỏi giật ḿnh v́ biết Tết chỉ c̣n
trong gang tấc ..
Chợ
VN ở Mỹ tọa lạc tại những nơi có
đông người Việt sinh sống. Do vậy bạn sẽ
không ngạc nhiên chút nào khi thấy có những người
sống xa chợ phải dành hẳn một ngày chỉ
để đi chợ mà thôi. Bởi chỉ tính thời
gian lái xe đi và về đă hết bốn năm giờ,
rồi th́ c̣n ghé vào tiệm ăn gần chợ tận
hưởng một tô phở, uống một ly nước
mía nữa chi!
Gần
mười năm sống ở Mỹ, chỉ có chồng
con và công việc, tôi mới biết hết tầm quan trọng
của chợ Việt đối với cuộc sống
tha hương là vô cùng. Một ngày nghỉ của tôi không
có cảnh tụ họp vui chơi với cha mẹ, anh em
hay bạn bè như bao người khác. Tôi sẽ chọn
cho ḿnh một bộ cánh bắt mắt v́ biết rằng ở
chợ có nhiều "người của ḿnh" sẽ
thấy ḿnh! Tôi sẽ tận hưởng những giờ
phút thoải mái lang thang trong chợ, rồi mang về nhà những
thứ tâm đắc nhất để nấu các món mà chồng
con ưa thích. Người ta nói mỗi món ăn đều
phảng phất một kỷ niệm của tuổi
thơ ḿnh trong đó th́ phải? Hồi c̣n nhỏ mỗi lần
sang nhà nội chơi tôi thích nhất món canh cháo bồi của
bà nấu v́ nó đơn giản và dễ ăn. Tôi nhớ
ba tôi hồi c̣n sống rất ưa món cháo đậu
ăn với nước cốt dừa, dưa mắm và muối
mè ..
Từng
món ăn ở bên này làm tôi miên man nhớ lại thuở nào
ở Sài G̣n. Nhưng đồ ăn Việt Nam bên Mỹ
không giống hoàn toàn như ở quê nhà! Có đi xa mới
thấy nhớ món canh rau muống, món cà dầm
tương. Ông bà ḿnh nói không sai! Rau muống ở Mỹ trồng
bằng hột mọc trên đất, cọng rau ăn dai
và không ngọt như rau muống trồng ở ao bên nhà. Những
món ăn được chế biến tại đây khác với
ở VN không chỉ bởi vị trí địa lư, thổ
nhưỡng mà c̣n v́ t́nh quê hương trong đó nữa. Bởi
vậy tại sao tết ở Cali cũng có nắng ấm,
cũng có mai, đào, bánh, mứt nhưng người ta vẫn
cứ lũ lượt về quê hương ăn tết
là vậy!
Thật
buồn biết mấy khi sống ở xứ người
mà không có chợ Việt! Một cái chợ Việt ở Mỹ
cất lên không chỉ đơn thuần làm giàu cho người
bán, làm vui cho người mua mà c̣n nói lên sự phồn thịnh
của bộ phận dân cư người Mỹ gốc
Việt trên đất khách. Nó gói ghém cả một nền
văn hóa của dân tộc cùng nghệ thuật ẩm thực
của người Việt ḿnh trong đó nữa.
NGUYỄN
BÍCH THỦY
Riêng tặng những người bạn
đang sống tại quê người!
(Diễm Xưa sưu tầm
và chuyển)