MÙA HÈ .. HOA PHƯỢNG
(LÍNH CHÌ)
Tiếng ve rền
rĩ náo động cả một khoảng trời rực
đầy huyết phượng. Hè về mang theo cái oi bức
của những ngày cúp điện. Ngoài trời cũng im
tiếng gió ..
Ve ve ve hè về!
Vui vui vui hè về! Giai điệu quen thuộc được
tấu lên như mời gọi hòa mình vào nhịp sống gấp
gáp. Đôi lúc tôi thèm một phút tĩnh lặng để
được nhìn, được nghe và dành một chút
thanh thản chảy từ nỗi cô đơn, được
lang thang trên con đường quê dịu mát thoảng
hương đồng nội và cũng để mơ
màng nỗi hoài nhớ .. về một miền xa thẳm ..
Tưởng
như hè về trong tôi bằng những nhịp đi rất
khẽ và tiếng ve cũng bình thản. Chợt giật
mình. Chợt hoang mang. Tôi biết tôi chẳng đủ ngây
ngô để yêu tiếng ve như thuở trước ..
Mùa hè với tôi là một kỷ niệm buồn, rất buồn
.. Gió miên man đưa tôi về khoảng trời mơ mộng
năm đó. Ký ức tuổi thơ cùng đứa bạn
thân hiện rõ trong tôi. Hai đứa học chung lớp,
chơi thân với nhau từ thuở còn cởi trần tắm
mưa. Cánh diều tuổi thơ của chúng tôi vẫn bay
lên khoảng trời xanh ngắt - ngày hè. Con đường
làng thơm ngát mùi cỏ dại vẫn còn in dấu chân ai
.. Thế nhưng vào mùa hè năm ấy, nó cùng gia đình
đi đến một phương trời xa lắc, bỏ
tôi một mình trên cánh đồng tuổi thơ. Trước
đấy, nó giận tôi mà cho đến bây giờ tôi vẫn
không hiểu lý do tại sao, lòng chỉ biết khắc vào
hai chữ: thương nhớ! Nếu có ai cho tôi được
đặt tên lại cho các mùa, tôi sẽ gọi mùa hè là mùa
thương nhớ! Kể từ đó, ngoài cảm giác háo
hức mong mùa hè còn là sự chờ đợi cùng với nỗi
nhớ miên man. Tôi tin nó sẽ trở về vào một ngày
hè ..
Đối với
tôi, mùa hè còn là mùa lao động vất vả nhất, không
được thảnh thơi vui chơi ca hát cả ngày
như lũ ve lười biếng! Sau chín tháng cặm cụi
bài vở, đây là lúc tôi phải làm nhiệm vụ của
một người con trai cả: ra đồng giúp ba, bán
rau giúp mẹ, chăm lo ao nuôi cá trong vườn nhà .. Ngoài
ra tôi còn phải làm "thầy giáo làng" giúp lũ trẻ
ôn luyện bài vở để .. góp thêm khoản học phí
cho gia đình vào niên học tới. Tuy vậy, tôi vẫn
dành một khoảng lặng cho riêng mình, thả hồn theo
từng bước chân, phía trước là chân trời. Có một
khoảng không gian của tôi ở đó ..
Mùa hè trong tôi còn là
nỗi nhớ về thầy cô, bạn bè và mái trường
cũ rêu phong với hàng phượng già nở hoa rực cả
một khoảng trời mơ mộng .. Có đôi lần
tôi tự hỏi: "Tại sao hoa phượng chỉ nở
đúng vào mùa hè, lại mang cái sắc đỏ rực hồng
kia nhỉ?", rồi tôi chợt thẫn thờ bằng
lời vu vơ: "Có còn không nếu hè không mang sắc
phượng đỏ?". Năm nay về trường
mới, đâu đó cũng đầy tiếng ve kêu, cũng
cái nắng nực nồng nhưng lại thiếu cánh
phượng để áp vào trang lưu bút .. Một khoảng
trống vắng trong lòng mỗi học sinh khi biết yêu
màu hoa phượng. Chắc có lẽ nhiều năm sau nữa,
khoảng trống ấy cũng khó lấp đầy!
Với nhiều
người, mùa hè đơn giản chỉ là một mùa
trong bốn mùa, không hơn! Nhưng đối với ai
đã trải qua thời áo trắng thì hè về là nỗi
niềm, là tâm trạng và trong thẳm sâu của tâm hồn
ta còn nỗi háo hức đón hè về. Trên đường làng huyết phượng
nở thành bông/ Và vườn rộng nhiều trái cây ngon ngọt
(Nghỉ hè - Xuân Tâm). Đón hè về là
để được ngắm hoa phượng nở,
để được nghe tiếng lòng ve kêu, để
thêm một lần yêu thương chờ đợi và cũng
để thấy cuộc đời cho ta biết bao ý nghĩa
..
Nguồn: Lính Chì
(@ Internet)