SU'U TÂ`M 10

Home | VA(N | VA(N [tt] | VA(N 1 | VA(N 2 | VA(N 3 | VA(N 4 | VA(N 5 | VA(N 6 | VA(N 7 | VA(N 8 | VA(N 9 | VA(N 10 | VA(N 11 | VA(N 12 | VA(N 13 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | SU'U TÂ`M | SU'U TÂ`M [tt] | SU'U TÂ`M 1 | SU'U TÂ`M 2 | SU'U TÂ`M 3 | SU'U TÂ`M 4 | SU'U TÂ`M 5 | SU'U TÂ`M 6 | Su'u Tâ`m TÊ'U | SU'U TÂ`M TÊ'U [tt] | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | LINKS | THÚ VI. | CHUYÊ.N LA. | CU'̉'I CHÚT CHO'I | CU'̉'I CHU'T CHO'I [tt]

SU'U TÂ`M

SỢI DÂY TÌNH YÊU

 

SI DÂY TÌNH YÊU

("Thế gian này cái gì quý giá nht ?")

 

Trước miếu Quan Âm, mi ngày có vô s người ti thp hương l Pht, khói hương nghi ngút ......

 

Trên cây xà ngang trước miếu có con nhn giăng tơ, mi ngày đu ngp trong khói hương và nhng li cu đo, nhn dn có Pht tính. Tri nghìn năm tu luyn, nhn đã linh.

 

Mt ngày, bng Pht do đến ngôi miếu n, thy khói hương rt vượng, hài lòng lm. Lúc ri miếu, ngài vô tình ngng đu lên, nhìn thy nhn trên xà. Pht dng li, hi nhn: "Ta gp ngươi hn là có duyên, ta hi ngươi mt câu, xem ngươi tu luyn mt nghìn năm nay có tht thông tu chăng. Ðược không?"

 

Nhn gp được Pht rt mng r, vi vàng đng ý. Pht hi : "Thế gian cái gì quý giá nht?"

Nhn suy ngm, ri đáp: "Thế gian quý nht là nhng gì "không có đưc" và nhng gì "đã mt đi!"". Pht gt đu, đi khi.

 

Li mt nghìn năm na trôi qua, nhn vn tu luyn trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Pht tính ca nhn đã mnh hơn.

 

Mt ngày, Pht đến trước miếu, hi nhn: "Ngươi có nh câu hi mt nghìn năm trước ca ta không, gi ngươi đã hiu nó sâu sc hơn chăng?"

 

Nhn nói: "Con cm thy trong nhân gian quý nht vn là "không có đưc" và "đã mt đi" !"

Pht bo: "Ngươi c nghĩ na đi, ta s li tìm ngươi."

 

Mt nghìn năm na li qua, có mt hôm, ni gió ln, gió cun mt ht sương đng lên lưới nhn. Nhn nhìn git sương, thy nó long lanh trong sut sáng lp lánh, đp đ quá, nhn có ý yêu thích.

 

Ngày ngày nhìn thy git sương nhn cũng vui, nó thy là ngày vui sướng nht trong sut ba nghìn năm qua. Bng dưng, gió ln li ni, cun git sương đi. Nhn giây khc thy mt mát, thy cô đơn, thy đn đau.

 

Lúc đó Pht ti, ngài hi: "Nhn, mt nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nht?"

Nhn nghĩ ti git sương, đáp vi Pht: "Thế gian này cái quý giá nht chính là cái "không có đưc" và cái "đã mt đi."

Pht nói: "Tt, nếu ngươi đã nhn thc như thế, ta cho ngươi mt ln  vào sng cõi người nhé!"

 

Và thế, nhn đu thai vào mt nhà quan li, thành tiu thư đài các, b m đt tên cho nàng là Châu Nhi.

 

Thoáng chc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu n xinh đp yu điu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trng Nguyên Cam Lc đ đu khoa, nhà vua quyết đnh m tic mng sau vườn ng uyn. Rt nhiu người đp ti yến tic, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa.

 

Trng Nguyên tr tài thi ca trên tic, nhiu tài ngh khiến mi thiếu n trong ba tic đu phi lòng. Nhưng Châu Nhi không h lo âu cũng không ghen, bi nàng biết, chàng là mi nhân duyên mà Pht đã đưa ti dành cho nàng.

 

Qua vài ngày, tình c Châu Nhi theo m lên miếu l Pht, cũng lúc Cam Lc đưa m ti miếu. Sau khi l Pht, hai v mu thân ngi nói chuyn. Châu Nhi và Cam Lc thì ti hành lang tâm s, Châu Nhi vui lm, cui cùng nàng đã có th bên người nàng yêu, nhưng Cam Lc dường như quá khách sáo. Châu Nhi nói vi Cam Lc: "Chàng còn nh vic mười sáu năm trước, ca con nhn trên xà miếu Quan Âm chăng?" Cam Lc kinh ngc, hi: "Châu Nhi cô nương, cô tht xinh đp, ai cũng hâm m, nên trí tưởng tượng ca cô cũng hơi quá nhiu chăng?".

 

Nói đon, chàng cùng m chàng đi khi đó. Châu Nhi v nhà, nghĩ, Pht đã an bài mi nhân duyên này, vì sao không đ cho chàng nh ra chuyn cũ, Cam Lc vì sao li không h có cm tình vi ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trng Nguyên Cam Lc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên vi thái t Chi Th.

 

Tin như sm đng gia tri quang, nàng không hiu vì sao Pht tàn nhn vi nàng thế. Châu Nhi b ăn ung, nm khô nhm mt nghĩ ngi đau đn, vài ngày sau linh hn nàng sp thoát khi thân xác, sinh mnh thoi thóp.

 

Thái t Chi Th biết tin, vi vàng ti, phc xung bên giường nói vi nàng: "Hôm đó, trong nhng cô gái gia ba tic sau vườn thượng uyn, ta va gp nàng đã thy yêu thương, ta đã khn kh cu xin ph vương đ cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sng làm chi."

 

Nói đon rút gươm t sát. Và giây khc y Pht xut hin, Pht nói vi linh hn sp lìa th xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi. Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta.

 

Nhn, ta li đến hi ngươi: "Thế gian này cái gì là quý giá nht?"

 

Nhn nghe ra s tht, cht tnh ng, nàng nói vi Pht: "Thế gian này cái quý nht không phi là th không có đưc và đã mt đi, mà là hnh phúc hin đang nm gi!"

 

Va nói xong, Pht đã đi mt, linh hn Châu Nhi quay li thân xác, m mt ra, thy thái t Chi Th đnh t sát, nàng vi đ ly thanh kiếm ...

 

 -----

 

Câu chuyn đến đây là hết, bn có hiu câu cui cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

 

"Thế gian này cái quý nht không phi là th không có đưc và đã mt đi, mà là hnh-phúc-hin-đang-nm-gi!"

 

Trong sut đi ta s gp hàng nghìn hàng vn loi người.

 

Ð yêu mt người thì không cn c gng, ch cn có "duyên" là đ.

 

Nhưng đ tiếp tc yêu mt người thì phi c gng.

 

Tình yêu như si dây, hai người cùng kéo hai đu, ch cn mt người kéo căng hoc b lơi, tình yêu y s căng thng hoc chùng xung.

 

Vy khi bn đi kiếm người đu dây kia, hãy cân nhc. Hoc bn có quá nhiu si dây tình cm, hoc bn c liên tc tìm cái mi, hoc khi dây đã đt, bn không còn can đm hay lòng tin vào tình yêu đ đi tìm mt tình yêu mi na.

 

Bt k thế nào, khi si dây đó đt, bn ch mt đi mt người không yêu bn, nhưng người đó đã mt đi mt người yêu h.

 

Mt mt người không biết trân trng bn, có gì phi bun ru? Bi bn còn cơ hi, mt ln na, gp người biết rng bn quý giá.

 

-- Bn có mun nghe tôi k câu chuyn y ln na không… 

  

Ngày xưa, trước miếu Quan Âm ...

 

 

TRANG H dch

Theo saycoo - ĐL

 

(Miên Du Đà Lt sưu tm và chuyn)

 

 

* MẸ và CUỘC HÀNH TRÌNH đời Bạn *

 

* MẸ và CUỘC HÀNH TRÌNH đời Bạn *

- KHUYẾT DANH -

 

(Nha Khanh sưu tầm và chuyển)

 

Cho và Nhận

 

Cho và Nhận

 

 

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư nầy vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên “người bạn của sinh viên” vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học trò của mình.

 

Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên và có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

 

Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: “Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ của ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày.”

 

Vị giáo sư ngăn lại: “Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng là một sinh viên con nhà khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân nầy đấy. Em hãy đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng của ông ta ra sao.”

 

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.

 

Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác, vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cưng cứng bên trong; ông ta bèn cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dânh quỳ xuống, ngước mắt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông ta bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà đúng lúc cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn, người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

 

Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt ràn rụa. Vị giáo sư lên tiếng: “Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?” Người thanh niên trả lời: “Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: CHO ĐI HẠNH PHÚC HƠN NHẬN VỀ.”

 

June 18, 2006

Father’s Day 2006

 

 

(NHA KHANH sưu tầm và chuyển)

 

 

website counter