Ký ức những ngày mưa
(thanhtusp)
Mưa! Trời
mưa rồi!
Ngồi một
mình ngâm nhi tách cà phê chờ đến giờ dạy. Lâu rồi
không nhìn mưa, cuộc sống bộn bề khiến con
người ta quên đi những chuyện nhỏ nhặt
đang diễn ra xung quanh. Nếu ai hỏi tôi thích mưa
hay là ghét? Thật khó để trả lời. Mưa mang
đến nhiều niềm vui cũng có khi lắm nỗi
buồn.
Khi còn là đứa
trẻ tôi không thích mưa lắm. Những con mưa trái mùa
làm bông điều nhà tôi rơi rụng, mất mùa. Đôi
khi mưa bất chợt làm những vụ lúa, vụ cà phê
đang phơi không kịp gom vào ướt hết. Rồi
cơn mưa vô tình cũng làm những dòng mủ cao su trở
nên trắng xóa, bao công sức bỏ ra theo dòng nước
trôi xuống đất. Cuộc sống nhà tôi tùy theo những
giọt mưa ..
Tôi nhớ những
ngày mưa, trong cái lạnh, tôi và bạn bè vượt qua
con đường đất sình lầy trơn trợt gần
bảy cây số để đến trường. Màu áo học
trò úa đi sau những lần trợt té. Cũng vì thế
mà chúng tôi biết quí những con chữ hơn. Ước
mơ bắt đầu từ con đường đất
những ngày mưa ..
Vất vả là thế
nhưng cũng đầy ắp những niềm vui. Nhớ
thật nhiều những lần đá bóng dưới
mưa, lạnh tê tái mà vẫn hăng say và những lần
trốn nhà đi câu cá dưới trời mưa lâm thâm, câu
chẳng được con nào mà về nhà no đòn của
bố.
Và đôi khi tôi vẫn
thèm được trở lại những ngày thơ, cả
gia đình cùng quây quần bên nồi cháo nghi ngút trong những
ngày trời bão. Giờ có muốn cũng khó thật!
Tôi chia tay tuổi
học trò trong một ngày mưa tầm tã, mưa trút xuống
khi buổi tổng kết đang diễn ra, chúng tôi vừa
chạy vòng tròn trong sân trường vừa hát, có đứa
đã bật khóc, cả bọn ôm lấy nhau dưới
mưa. Đó là lần tắm mưa tập thể đông
nhất mà tôi từng góp mặt. Gắn bó biết bao
năm trời rồi mỗi đứa chọn cho mình một
con đường vào đời sau cái ngày mưa hôm ấy
Rời bỏ làng
quê tìm cho mình một tương lai trên mảnh đất
Sài Gòn này. Ngày thi đại học cũng là một ngày
mưa, mưa trắng xóa khi tôi rời phòng thi, tôi trở về
trong cơn mưa chiều mà lòng vẫn còn đăm đắm
với những đạo hàm, tổ hợp. Những hạt
mưa tạt vào mặt tê buốt khiến tôi lo lắng về
một tương lai xa xăm ..
Lần đầu
gặp em cũng là một ngày mưa, hai người cùng
đứng dưới mái hiên không nói gì, mắt cứ nhìn
về phía những giọt mưa, tôi cứ nghĩ giá
như, giá như trời mưa mãi ..
Rồi em đi, mọi
thứ trở nên trống rỗng. dường như mọi
thứ đều thay đổi. Chỉ có mưa thì vẫn
lặng lẽ rơi như buổi chiều hôm ấy.
Tôi lớn lên qua những
ngày mưa. Vui cùng mưa và buồn cùng mưa. Giờ lớn
rồi nhìn mưa không thật nhiều cảm xúc như những
ngày trước. Nhưng đôi khi lắng lòng lại chợt
nhận ra rằng, đâu đó trong những giọt
mưa, ký ức lại trở về ..
THANHTUSP
Sài gòn một ngày mưa
(@ Internet)