BÀI VIẾT CHO NGƯỜI BẠN NHỎ
- NHÂN NGÀY LỄ "VU
LAN" -
(Nguyên Thảo)
Bạn nhỏ
ơi!
Ngày Vu-lan lại
đến nữa rồi! Ḷng em có nôn nao không? Em có nghĩ
ǵ về mẹ ḿnh không? Em hăy dành một chút th́ giờ
đi em nhé! Em hăy nhớ lại mái tóc mẹ, nh́n kỹ vào
sóng mũi, vầng trán hoặc khóe miệng của mẹ
cười .. Để rồi sau nầy, khi mẹ mất
đi em sẽ không bao giờ được thấy nữa.
Ngày ấy tất cả những ǵ sống động của
mẹ đều vĩnh viễn ra đi!
Theo thói thường,
cái ǵ ḿnh có trong hiện tại, hoặc đang nắm trong
tầm tay th́ ḿnh không thấy quư. Khi mất đi rồi,
ḿnh mới thấy nó cần thiết và đôi lúc trở
nên quư giá vô ngần!
Mẹ đă
đưa em vào đời. Mẹ đă bồng em, hôn em,
tŕu mến em. Bầu sữa mẹ giúp cho em được
lớn. Người của mẹ trở nên gầy g̣, và
da mặt của mẹ theo thời gian cũng nhăn nheo
đi. Em có biết v́ sao không? Có khi nào em nghĩ đến
là do em mà mẹ trở nên như thế không? Em đừng
đổ lỗi hẳn cho thời gian nha! Em có biết
đâu mỗi giấc ngủ của em, mỗi cơn nóng sốt,
hoặc chỉ một buổi em ăn cơm không
được, đều là một sự lo lắng chập
chùng cho mẹ cả ngày lẫn đêm.
Mỗi lúc em càng lớn
hơn. Tới ngày em vào trường học, mẹ phải
lo cơm nước, quần áo cho em. Công việc của mẹ
càng nhiều thêm. Nào chị, nào anh lại nào em. Bao nhiêu
người th́ công việc gấp bấy nhiêu lần. Chắc
có lẽ mẹ không c̣n đủ th́ giờ để
săn sóc cho chính mẹ. Đó là chưa kể mẹ phải
lo đi làm kiếm tiền phụ với ba để trang
trải chi phí cho gia đ́nh, mua sắm cho em, cho anh và cho chị.
Bạn nhỏ
ơi!
Ngày "Mother's
Day" là một ngày tượng trưng. Một bó hoa, một
tấm thiệp, một ngày về thăm mẹ, một nụ
hôn vẫn chưa đủ, em ạ! Em có nghe người
ta đọc lên câu ca dao: "Mỗi
đêm mỗi thắp đèn trời, cầu cho cha mẹ sống
đời với con", hoặc câu: "Chiều chiều ra đứng ngơ
sau, nhớ về quê mẹ ruột đau chín chiều". Mẹ
đă dành cho em suốt một khoảng cuộc đời,
th́ cầu nguyện, nhớ nhung vẫn hăy c̣n chưa thấm
vào đâu!
Ngài Đại-Hiếu
Bồ-Tát Mục-Kiền-Liên đă phải nhờ đến
mười phương tăng cùng cầu nguyện để
cứu mẹ thoát đời ngạ quỷ. Thế th́ em,
em sẽ làm ǵ?
Này bạn nhỏ
ơi! Mỗi lúc em đi học, mẹ chỉ sợ em
ăn không được, ngủ không đủ giấc,
thân thể em sẽ ốm, sức khoẻ suy giảm
đi; và sự học của em bị thua kém bạn bè, thời
gian thành đạt phải kéo dài thêm ra, đời của
em càng gian nan cực khổ. Và mỗi khi em đi chơi
càng về khuya, mẹ càng thấp thỏm trông chờ. Mẹ
không ngủ được, phải đi ra, đi vào. Nào
em có biết không? Em có nh́n lên mái tóc của mẹ không? Ngày
nào bóng mướt, bây giờ tóc bạc đă vương
vương. Mỗi cọng tóc bạc là một nỗi buồn,
một điều lo cho em. Mắt mẹ sâu hơn, quầng
thâm đen hơn. Em có bao giờ nh́n thấy rơ được
điều ấy không?
Em có thể đem
đến cho mẹ một nụ cười, một niềm
vui, một ư nguyện thỏa măn bằng sự cố gắng
học tập, thành đạt của ḿnh. Em học giỏi,
đậu cao, em thành danh, em có việc làm nhẹ nhàng,
lương bổng hậu, điều đó đem đến
ích lợi cho em; Nhưng tại sao ḷng mẹ lại vui? Em
chưa hiểu được ư? Nỗi vui ấy giống
như em đi thi vậy. Em cố gắng học hành, học
ngày học đêm; Đến ngày có kết quả, em mừng
v́ thấy em đậu có điểm cao; th́ công mẹ em cũng
vậy: Kết quả của em chính là thành quả của
mẹ, hay em chính là kết quả công lao nuôi nấng của
mẹ.
Thế th́, em hăy
vâng lời sự dạy bảo của mẹ em đi! Em
hăy quấn quít, tâm t́nh, hỏi ư kiến của mẹ dù em
có là bao lớn ..! Thời gian đi qua rất nhanh! Khi mẹ
đă già, mất đi, em sẽ không bao giờ .. không bao giờ
kiếm lại được nữa. Ngày ấy em có họa
cái h́nh của mẹ thật to, hoặc ngồi nhớ mẹ
bao nhiêu đi nữa, th́ mẹ cũng đă .. "đi rồi"!
Bạn nhỏ
ơi!
Ngày Vu-Lan là ngày
để em tưởng nhớ đến mẹ. Em có thể
cầu nguyện cho mẹ dù mẹ chết hay c̣n sống.
Ngày đánh dấu sự thay đổi của em, v́ em biết
rằng "Em hăy c̣n có mẹ", em hăy cố gắng
đem đến cho mẹ những nguồn vui, những nụ
cười bằng t́nh thương yêu mẹ, biết nghe
lời và săn sóc mẹ như những ngày mẹ săn
sóc cho em. Lúc ấy, em sẽ thấy ḷng ḿnh hân hoan, thơ
thới đón nhận một bông hồng đỏ mà
người ta sẽ cài lên áo em. Và một mai kia, dù em có phải
nhận một bông hồng trắng th́ em cũng chẳng
phải thẹn ḷng: V́ em đă làm tṛn với mẹ ..!
NGUYÊN THẢO
(@ Internet)