Chuyện tṛ cùng
đồng đội
CHÚNG TA QUÊN TH̀ AI NHỚ
CHO ?
(Huy Phương)
Câu chuyện giúp những
người thương phế binh VNCH bắt nguồn
từ tấm ḷng của những chiến hữu
trước đây đă từng chung phục vụ dưới
một màu cờ. Tháng 4 năm 1975, sau khi quân đội tan
hàng, một số quân nhân di tản kịp thời, một
số sau khi phải đi tù "cải tạo" đă
đến được Mỹ trong chương tŕnh H.O.,
một số đă vượt biển sau những ngày gian
khổ trong chế độ mới. Nh́n lại những
anh em thương binh, đui mù, què cụt bệnh tật
ở quê nhà đang sống cuộc đời khốn
khổ, bị bạc đăi, những người may
mắn đă mau chóng ngồi lại với nhau, t́m cách giúp
đỡ những bạn bè kém may mắn của ḿnh,
trước hết là từ tiền túi, sau là từ ḷng
hảo tâm của thân quyến và bạn bè.
Mặc dầu ngay chính bản thân
của những người may mắn, khi mới
định cư cuộc sống chưa được
ổn định, họ đă nghĩ đến những
chiến hữu hiện nay đang là những người
cùng khổ, v́ không ai thương lính bằng chính
những người lính. Chính việc giúp đỡ cho
thương phế binh trong những ngày này đă dấy
lên một phong trào khắp nơi ở hải ngoại,
quyên góp, giúp đỡ cho anh em thương phế binh, ít ra
cũng có được một món tiền qua cơn
ngặt nghèo và nhất là nhận được một
niềm an ủi rất cần thiết trong quăng
đời vô vọng c̣n lại của họ.
Hội H.O. Cứu Trợ TPB-
QP/VNCH là một ví dụ điển h́nh. Các chiến
hữu Hồ Đăng Định, Nguyễn Phán, Lê
Quư, Hà Tường Cát, Nguyễn Hồng Nhuận, Vũ
Trọng Mục, Nguyễn Đ́nh Ngạc .. là những
người đă xây dựng nên Hội H.O. Cứu Trợ
này.
Sau khi vượt biển
đến định cư tại Arizona, dù ở
cương vị nào, thành viên của Hội Cựu Tù Nhân
Chính Trị hay Hội Người Việt Thiện
Nguyện Arizona, Bùi Minh Ngà cũng sốt sắng t́m
cách kiếm tiền để cứu trợ. Hết quyên
góp, đến tổ chức lượm lon, làm
vườn rau quả để dành dụm tiền cho thương
phế binh. Tổ chức của anh ở Arizona đă giúp
hằng trăm lần qua danh sách do H.O. Cứu Trợ TPB
ở quận Cam, bằng tiền mặt hay xe lăn. Trong
dịp Đại Nhạc Hội "Cám Ơn Anh .."
ngày 25 tháng 6 tới đây, đoàn của tiểu bang này
gồm các anh em cựu tù nhân như Phan Văn Hiến, Hồ Văn Na, Hoàng Văn
Dương và Bùi Minh Ngà sẽ lái xe về Quận Cam,
tham dự Đại Hội và đóng góp một số
hiện kim cho ĐNH Cứu Trợ.
Người cựu sĩ quan Công
Binh Lê Đ́nh Vọng ở San José, trong mười
năm sống ở Mỹ, anh đă dành nhiều công
sức và tiền của để gầy dựng nên nhóm
Huynh Đệ Chi Binh, giúp đỡ cho hàng ngh́n
người anh em chiến hữu phế tật ở quê
nhà. BS Phan Minh Hiển ở Pháp, cựu chiến binh Trần
Văn Ngà và vợ cũng là một sĩ quan nữ quân
nhân ở Sacramento, các chiến hữu hiện nay trong các khu
Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị cũng là những
người như thế.
Các tổ chức giúp đỡ
cho TPB/VNCH hiện nay đều là những tổ chức
tự phát, về sau tự lo lấy công việc
điều hành sưu tầm
hồ sơ, quyên góp, giúp đỡ .. mà không hề có qua
một sự tài trợ nào. Họ đều làm việc âm
thầm, trong tay không có các phương tiện kỹ
thuật nào để có thể sắp xếp hồ
sơ, không có văn pḥng, không có nhân viên.
Tuy vậy so với hằng
trăm ngh́n cựu chiến binh hiện đang có mặt
tại Hoa Kỳ, số người có tấm ḷng này
vẫn c̣n là một con số nhỏ.
Một quân y sĩ tại một
trung đoàn bộ binh
trước năm 1975, hiện nay ông là một bác
sĩ nổi tiếng và giàu có ở Hoa Kỳ với
nghề giải phẩu thẩm mỹ, có lẽ cũng
đă quên các chiến hữu thương binh mà có lẽ
tự tay ông đă săn sóc vết thương ngày
trước rồi. Hai tuần nay, không có một hồi âm
nào từ vị bác sĩ quân y, là một người
cựu chiến binh rất gần gũi với
đồng đội cũ, nhất là với anh em
thương binh VNCH, sau khi chúng tôi đă để lại
lời nhắn tin qua cô thư kư nhờ ông yểm trợ
cho chương tŕnh ĐNH "Cám Ơn Anh" ..
Một vị cựu sĩ quan cao
cấp trong quân đội VNCH được mời mua vé
tham dự giúp thương phế binh, đă lắc
đầu quầy quậy:"Thôi thôi! đừng nói
chuyện đó với tôi", khiến cho người
thiện nguyện đi bán vé giúp Hội, Bà đă vừa
ngượng ngùi, vừa xấu hổ với cách cư
xử của một người trước kia đă
đứng trong hàng ngũ của những thương
phế binh hiện nay ở quê nhà.
Chúng ta không có quyền trách ai
cả, việc thiện xuất phát từ ḷng từ tâm.
Ở đây chúng tôi chỉ
muốn nói tới tấm ḷng của một người
lính cũ thương xót một người đồng
đội đă không may gặp cảnh khốn cùng.
Chỉ những chiến hữu
mới thông cảm được với những
chiến hữu. Cấp bậc của tướng lănh,
sĩ quan được xây dựng trên xương máu và hy
sinh của thuộc cấp và cả của đồng
đội. Người lính trong bộ tham mưu dù nằm
trong hầm chỉ huy, vẫn an toàn hơn người lính
nằm ngoài chốt. Những sĩ quan, tướng lănh
ở Saig̣n c̣n lên được máy bay hay lên tàu Hải Quân
ra đi, v́ c̣n có rất nhiều chiến hữu đang
chiến đấu ngoài ṿng đai Saigon.
Nếu những người cựu
chiến binh không biết xót xa cho thân phận những
người bạn đă cùng chia xẻ gian nguy, bảo
vệ cho ḿnh th́ chúng ta trông ǵ đến đồng bào,
đến thế hệ non trẻ mới lớn lên
chưa biết ǵ về chiến tranh.
Chúng ta quên th́ ai nhớ cho ?
HUY PHƯƠNG
(Sưu Tầm Liên
Mạng chuyển)