Home | SUY NGÂM~ | SUY NGÂM~ [tt] | SUY NGÂM~ 1 | SUY NGÂM~ 2 | SUY NGÂM~ 3 | SUY NGÂM~ 4 | SUY NGÂM~ 5 | SUY NGÂM~ 6 | TÀI T̀NH | CHÚ Ư | CHÚ Ư [tt] | CHÚ Ư 1 | TA.P GHI | TA.P GHI [tt] | TA.P GHI 1 | TA.P GHI 2 | TA.P GHI 3 | TA.P GHI 4 | TA.P GHI 5 | TA.P GHI 6 | TA.P GHI 7 | TA.P GHI 8 | TA.P GHI 9 | TA.P GHI 10 | TA.P GHI 11 | TA.P GHI 12 | TA.P GHI 13 | TA.P GHI 14 | TA.P GHI 15 | TA.P GHI 16 | TA.P GHI 17 | TA.P GHI 18 | TA.P GHI 19 | TA.P GHI 20 | TA.P GHI 21 | TA.P GHI 22 | TA.P GHI 23 | TA.P GHI 24 | TA.P GHI 25 | TA.P GHI 26 | TA.P GHI 27 | TA.P GHI 28 | TA.P GHI 29 | TA.P GHI 30 | TA.P GHI 31 | TA.P GHI 32 | TA.P GHI 33 | TA.P GHI 34 | TA.P GHI 35 | TA.P GHI 36 | TA.P GHI 37 | TA.P GHI 38 | TA.P GHI 39 | TA.P GHI 40 | TA.P GHI 41 | TA.P GHI 42 | TA.P GHI 43 | TA.P GHI 44 | TA.P GHI 45 | TA.P GHI 46 | TA.P GHI 47 | TA.P GHI 48 | TA.P GHI 49 | TA.P GHI 50 | TA.P GHI 51 | TA.P GHI 52 | TA.P GHI 53 | TA.P GHI 54 | TA.P GHI 55 | TA.P GHI 56 | TA.P GHI 57 | TA.P GHI 58 | TA.P GHI 59 | TA.P GHI 60 | TA.P GHI 61 | TA.P GHI 62 | VA(N VUI | VA(N VUI [tt] | VA(N VUI [1] | VA(N VUI [2] | VA(N VUI 1 | VA(N VUI 2 | VA(N VUI 3 | VA(N VUI 4 | VA(N VUI 5 | LINKS | TIN BUÔ`N | BÀI VIÊ'T | BÀI VIÊ'T [tt] | BÀI VIÊ'T 1 | BÀI VIÊ'T 2 | BÀI VIÊ'T 3 | BÀI VIÊ'T 4 | THÚ VI. | HU'U~ ÍCH | HU'U~ ÍCH [tt] | HU'U~ ÍCH 1 | HU'U~ ÍCH 2 | TU'? TÊ' | TU'? TÊ' [tt] | TU'? TÊ' 1 | TU'? TÊ' 2 | TU'? TÊ' 3 | -DE.P | -DÔ.C -DÁO

TA.P GHI 4

 

Đỗ Hng Ngc tr li

 

Câu hỏi của Nguyệt Mai:

Kính thưa anh Đỗ Hồng Ngọc,

Hôm nay em lại có thêm những "thắc mắc" này. Mong anh, nếu được, chia sẻ với độc giả về một ngày của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Ở lứa tuổi "xưa nay hiếm" người ta thường hay nhắc đến "quỹ thời gian", ráng thu xếp và làm những việc ǵ ḿnh thích hoặc muốn thực hiện cho xong. Anh có như vậy không?

Những công việc liên quan đến "nghề" và "nghiệp" mà anh đă làm / thực hiện khiến anh cảm thấy hài ḷng, vinh dự.

Và những sáng tác văn chương, nghệ thuật ưng ư nhất của anh.

Cám ơn anh.

 

Đỗ Hồng Ngọc trả lời:

Cảm ơn Nguyệt Mai đă khéo nhắc. Nhưng, câu trả lời là không. H́nh như tôi không có ư niệm có một "quỹ thời gian" nào đó, bởi tôi không thể biết trước tôi có bao nhiêu, đă xài hết bao nhiêu, c̣n lại bao nhiêu để .. lên kế hoạch. Bùi Giáng có câu  "Một đời lận đận đo rồi đếm / Mỏi gối người đi đứng lại ngồi" nhớ không?

 

Tôi sống có vẻ hồn nhiên quá chăng? Lúc Mẹ tôi c̣n sống bà hay bảo tôi ngu hạng nhất, nhưng tôi căi, chỉ dám ngu hạng nh́ hay hạng ba thôi! Bà đành cười trừ!

 

"Xưa nay hiếm" là cái thời của Khổng Tử. Mới mấy hôm trước đây, tôi làm "em xi" (MC) cho một buổi "giao lưu" của những người cao tuổi, có bác sĩ-họa sĩ Dương Cẩm Chương, 103 tuổi, giáo sư nhạc sĩ Trần Văn Khê, 93 tuổi; nhà giáo Đàm Lê Đức, 83 tuổi, nhà thơ Tôn Nữ Hỷ Khương, 76 tuổi. Với họ, tôi hăy c̣n quá trẻ! Kinh nghiệm là khi ḿnh có tuổi, nên thường xuyên gặp gỡ những người cao tuổi hơn để lúc nào ḿnh cũng "quá trẻ" như vậy! Nhớ nhà văn Vơ Hồng ở Nha Trang năm xưa kể vào năm tuổi 70 của ông, người ta làm một buổi họp mặt long trọng mừng thầy Vơ Hồng, ai cũng phát biểu chúc mừng thầy "cổ lai hy". Khi đứng lên đáp từ, ông trịnh trọng đưa tay sờ vào cổ ḿnh và nói thất thập cổ lai hy, rồi lần tay xuống ngực lục thập ngực lai hy, ngũ thập bụng lai hy .. và tứ thập .. làm mọi người la hoảng và cười vỡ một trận!

 

Lâu lâu gặp bạn cũ tôi giật ḿnh thấy bạn già quá, da mồi tóc bạc,  nhăn nhúm trong khi tôi .. vẫn như xưa! Dĩ nhiên, lúc đó bạn cũng thấy tôi già quá, da mồi tóc bạc, nhăn nhúm trong khi bạn vẫn như xưa. Th́ ra, đó là một diễm phúc của cuộc sống! Không ai ngờ ḿnh già cả. Nguyên Sa bảo "người ta chỉ có thể đo đếm được tuổi ḿnh qua ánh mắt cố nhân". Mà lạ, khi gặp  lại "cố nhân", bạn bè hồi niên thiếu, ôn lại chuyện xưa một lát, bỗng thấy ḿnh nhỏ xíu lại, như không hề có thời gian. Mà thật, không hề có thời gian. Cái đồng hồ, cái ngày tháng nọ kia, chẳng qua là những giả định, vui thôi!

 

Khi tôi viết những ḍng này, th́ tôi đang ở giữa trưa ngày thứ bảy trong khi bạn đang ở nửa khuya ngày thứ sáu!  Cho nên Phật dạy: đừng bám vào ngă tướng, nhân tướng, chúng sanh tướng, thọ giả tướng th́ mới "thoát" được. Thế nhưng, tuổi già sinh học th́ có.  Một lần nọ, một chị c̣n khá trẻ bồng đứa bé đến tôi khám bệnh. Đứa bé la khóc om ṣm, chị dỗ: "Nín đi, nín cho ông ngoại khám con!". Th́ ra tôi đă đến ông ngoại rồi mà không hay. Tôi hỏi theo thói quen: Chị là ǵ của cháu? "Dạ, bà ngoại". Chị trả lời ngon ơ. Rồi bỗng đâm ra bẽn lẽn. Tôi vội đánh trống lảng! Nhưng chuyện đó xưa rồi, hai mươi năm trước rồi. Mới đây, tôi gặp lại một người quen cũ quê nhà, hơn nửa thế kỷ chưa gặp. Nàng nhắc từ chuyện đi câu cá, hái chùm ruột đến trèo động cát như mới ngày nào. Đột nhiên nàng nói bây giờ em đă có cháu gọi bằng bà Cố!

 

Tôi nhớ Trịnh Công Sơn viết: "Về thu xếp lại/ Ngày trong nếp ngày/ Vội vàng thêm những lúc yêu người .. Cuồng phong cánh mỏi/ .."  mà tôi đă trích dẫn trong cuốn Gió heo may đă về (1997),  nhưng khi gởi tặng cho anh bạn nhạc sĩ Miên Đức Thắng lúc đó đang ở Đức, anh phone phản đối: làm ǵ có chuyện vội vàng thêm những lúc yêu người! Tôi hiểu, anh vẫn đang c̣n rất .. ung dung, từ tốn kia mà!

 

Phần tôi,  đôi khi cũng thấy ḿnh cần về thu xếp lại/ ngày trong nếp ngày mà .. không dễ. Bừa băi quen rồi. Lười biếng quen rồi. Xung quanh chỗ ngồi là một chồng sách ngổn ngang, cao nghệu,  rất mất trật tự, nhưng có ai lỡ tử tế sắp xếp lại thế nào tôi cũng la toáng lên! Mất trật tự mà tôi biết cái nào nằm ở đâu!

 

C̣n  "làm những việc ḿnh thích" ư? Đương nhiên rồi. Nhân sinh quư thích chí. Không cần phải đợi "cổ lai hy" mới vậy. Phải làm những việc ḿnh thích ngay bây giờ đi! Bởi già dẫn tới già cả, già khú đế mau lắm đó!

 

Dịp này xin gởi các bạn bài "Già sao cho sướng" đọc vui nhé.

Thân mến,

 

 

* GIÀ sao cho .. SƯỚNG ! *

- BS ĐỖ HỒNG NGỌC -

(Sưu Tầm Liên Mạng chuyển)

 

 

- Nga Vothi sưu tm, T. T. Ngm chuyn -

 

 

website counter