Kết
thúc là để bắt đầu
(Tác
Giả: HẢI-VÂN)
Nếu có một
ngày mọi người trên trái đất này đều
quay lưng lại với bạn, những ngă rẽ đều
chỉ dẫn đến toàn ngơ cụt, bạn có nên thất
vọng không? Dĩ nhiên là không
nên, bởi v́ vẫn c̣n một ai đó sẵn sàng
đưa tay ra cho bạn nắm, vẫn c̣n một ai
đó sẵn sàng thinh lặng nghe bạn nói, vẫn c̣n một
ai đó sẵn sàng chia sẻ với bạn niềm vui nỗi
buồn trong cuộc đời này. Cho dẫu thật sự
không c̣n ai nh́n ngó đến bạn, tự bạn phải
biết chăm sóc-chia sẻ-nâng đỡ-an ủi chính ḿnh.
Đừng ở lại luôn măi trong những điều bất
đắc chí. Hăy b́nh thản nghe từng bước chân dù
gượng gạo của bản thân, đang tiến thẳng
về phía trước. Đừng bao giờ làm bất cứ
sự liều lĩnh nào khi tuyệt vọng. Hăy nhớ kết thúc là để bắt đầu.
Như đêm tàn để ngày bừng sáng. Như nắng hạ
gay gắt qua đi, để những ngày êm đềm của
mùa thu đến. Như lối ṃn đứng lại ở
b́a rừng, để người ta đi vào một không
gian đầy cây xanh lá thắm. Rất nhiều khi b́nh an
và hạnh phúc xuất hiện, đúng vào lúc bạn bằng
ḷng buông tay. Buông tay không phải là quy hàng số phận,
không phải để gịng sóng đời muốn xô đẩy
ḿnh đến đâu cũng mặc. Buông tay là thái độ
trực tiếp đối diện với những điều
bất ngờ, là sự kiên cường thách thức nghịch
cảnh. Chính trong lúc tưởng chừng bị đánh bại
hay ngă gục, bạn sẽ nh́n thấy phương
đông hồng mặt trời lên cao rực rỡ. Những
cơ hội đặc biệt không ngờ lại đến.
Bạn chỉ cần chứng tỏ khả năng là
đă nắm bắt thành công. Cuộc sống mới thân ái
nh́n bạn mỉm cười.
Người
ta bảo tự tin và hy vọng không khéo sẽ có lúc đau
khổ v́ vỡ mộng. Nếu bạn tự tin và hy vọng
vào những điều hoang tưởng, chắc chắc
không chỉ vỡ mộng mà c̣n đánh mất thời gian
và đánh mất chính ḿnh. Nhưng nếu bạn tự tin
vào khả năng có thật, đặt hy vọng vào mục
tiêu rơ ràng của bản thân, làm sao có thể đau khổ
v́ vỡ mộng, bạn nghĩ có đúng không? Một người có quan điểm
dứt khoát, có phán đoán chính xác, có thái độ nghiêm túc,
chắc chắn niềm tin và hy vọng của họ luôn
đầy tṛn. Cuộc sống xưa nay vẫn thế,
không phải lúc nào cũng êm đềm như nguyện, ngược
lại luôn đầy bất ngờ nhiều biến động.
Những điều này ảnh hưởng đến mỗi
người như thế nào,
tùy thuộc vào cách ứng biến của từng cá nhân. Nếu
là vấn đề có thể giải quyết, chẳng cần
phải lo lắng. Nếu là vấn đề không thể
giải quyết, lo lắng nào có ích ǵ. Vậy tại sao phải
lo lắng? Chuyện cũ
đi chuyện mới đến. Cũng
như ngày cũ đi ngày mới đến. Có thể chúng
ta sẽ bị hụt hẫng hay có cảm giác mất mát,
v́ những điều quen thuộc bỗng nhiên vuột khỏi
bàn tay. Đây là tâm lư b́nh thường chẳng có ǵ phải
tránh né. Nhưng đừng để bản thân đắm
ch́m trong ư nghĩ tiêu cực. Thuốc trị nỗi đau
ở ngay trong nỗi đau. Biết được điều
này người ta tự nhiên sẽ hiểu: Cầm lên được th́ đặt xuống
cũng phải được. Nên xem nhẹ
và nh́n xa, để thấy con đường trước
mặt rất dài rất rộng, không hề bế tắc.
Hơn nữa những ǵ tưởng đă mất, sẽ
quay trở lại dưới một h́nh thức khác. Kết
thúc điều này cũng có nghĩa là sẽ bắt đầu
một điều kia.
Người
ta đa số chỉ nh́n thấy những ǵ đang là, mà
không nh́n thấy những ǵ sẽ là. Chính v́ thế họ cứ
đứng khựng lại ở khúc quanh gập ghềnh,
không thể hay rất khó thoát ra khỏi hoàn cảnh tệ
hại của bản thân. Tôi cũng từng bất ngờ
bị đẩy vào những t́nh huống đáng buồn
như vậy. Cảm giác hụt hẫng, chới với,
phiền muộn, giống như
bị sập bẫy .. Nhưng tôi không giam hăm tôi trong
cảnh ngộ dở khóc dở cười ấy; ngược
lại tôi khẳng khái tiến thẳng về phía trước
dù bằng những bước chân khập khiễng. Lúc
gượng gạo đi tôi ước chi có thể bay,
để cuộc hành tŕnh ngắn lại. Rất tiếc
tôi không có cánh nên chẳng thể bay, cũng không đủ
sức để chạy. Tôi tự khích lệ ḿnh: Không bay
không chạy được th́ đi. Những bước
chân khập khiễng, gượng gạo, dù chậm chạp
cũng đưa tôi đến một nơi b́nh yên. Ở
đó gió trên khung trời cao đầy mây xanh và nắng ấm,
giúp tôi tỉnh thức nhận ra những ǵ sẽ là.
Giá trị thật
sự của một người là họ biết làm chủ
hoàn cảnh của ḿnh. Họ không bao giờ cố theo
đuổi những ǵ đă bay đi, nhưng sẵn sàng
đặt viên đá đầu tiên bắt đầu xây dựng
từng nấc thang để bước lên. Họ hiểu
rằng nghịch cảnh hay đau khổ, được
ví như những cành mọc ra từ thân cây hằng sống.
Muôn ngàn cành bi thiết ấy đều cưu mang khát vọng
hướng tới cùng đích, là làm cho cuộc sống của
nhân loại và của chính bản thân trở nên cao quư
hơn. Cuối cùng vẻ đẹp thuần khiết nhất mà tôi cảm nhận
được và muốn chia sẻ với bạn, đó
là sự huyền nhiệm có
trong cơi người ta. Những ai tài giỏi luôn t́m cách giải
quyết vấn đề nan giải. Những ai trí tuệ
thường tiên đoán, pḥng ngừa những ǵ sẽ xảy
ra. Riêng tôi thinh lặng để những điều không
vui vào một chiếc hộp, rồi cất trong đáy sâu
nội ngă, không bao giờ mở ra nữa. Cuộc đời
vẫn đáng yêu đáng quư, vẫn mở rộng cánh cửa
đón chào, v́ tôi biết rơ kết thúc là để bắt
đầu.
HẢI VÂN
(Trịnh Gia Trang sưu tầm và chuyển)